Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 691: Chuyện Đời Vô Thường

“Hứa Trăn? Xin chào?”
Lúc này, một nhà biên kịch ngồi ở phía sau, nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai Hứa Trăn, cười nói: “Chúc mừng mọi người, đêm nay đúng là được mùa nha!”
Hứa Trăn quay đầu lại, nhìn thấy một khuôn mặt xa lạ, hắn có chút mê mang mà cười cười, gật đầu thăm hỏi: “Cảm ơn ngài.”
Khi nói chuyện, vị biên kịch cười ha hả rồi móc một tấm danh thiếp từ trong túi áo ra, nói: “Nói đến được mùa thì không biết cậu có hứng thú với đề tài nông thôn hay không?”
“Tôi hiện đang có kế hoạch quay một bộ phim truyền hình với chủ đề nông thôn. Tên là “Mãn Thương”, nếu có thời gian thì cậu có muốn suy nghĩ một chút hay không?”
Hứa Trăn: ?? ?
Vừa nghe được cuộc đối thoại của hai người thì một vị đạo diễn ngồi ở bên cạnh liền ha ha cười nói: “Lão Đậu, được mùa với đề tài nông thôn thì có quan hệ gì?”
Nói xong, hắn liền móc điện thoại ra, cười nói: “Thêm bạn tốt không Tiểu Hứa?”
“Ai, cậu nói xem có trùng hợp hay không, gần đây tôi cũng đang quay một bộ phim ngắn, gọi là “Bằng Hữu Của Ta”, hahahaha!”
“Tiểu Hứa, cậu không bài xích đề tài vườn trường đúng không? “Nụ Hôn Đính Ước” là một trong những bộ phim vườn trường có sức ảnh hưởng lớn…”
Hứa Trăn: “……”
Tiền bối không hổ là tiền bối, hắn không thể theo kịp chủ đề nói chuyện phiếm của các vị tiền bối này!
Trong buổi tiệc rượu ban đêm, đoàn phim “Lang Nha Bảng” tuyệt đối trở thành tiêu điểm của toàn hội trường.
Sáu hạng đề danh, thu hoạch hai giải thưởng lớn là “Phim truyền hình xuất sắc nhất” và “Nam chính xuất sắc nhất”, đồng thời mười mấy người tham gia bộ phim này đều ôm được giải thưởng lớn nhỏ.
Ngoài ra, đơn vị sản xuất bộ phim truyền hình “Công ty điện ảnh Lang Gia Các” cũng tận dụng đà phát triển của bộ phim để chiếm một vị trí và giữ vững gót chân trong làng điện ảnh và truyền hình.
Tên công ty được lấy từ bộ phim truyền hình đầu tiên, bộ phim truyền hình này cũng đã giành được vương miện "Phim truyền hình xuất sác nhất" của giải Ngọc Lan năm đó, đây thực sự là một giai thoại trong giới điện ảnh và truyền hình.
Những người xung quanh đứng nhìn một nhóm xúm lại trò chuyện, cười đùa vui vẻ thì bỗng nhiên có cảm giác như chính mình đã đi lạc vào ngày “Họp thường niên” của nhà người khác.
Tuy nhiên, điều khiến Hứa Trăn đáng tiếc là Thái Thực Tiễn, chủ tịch nhà mình đã không thể trực tiếp đến hiện trường.
Trên thực tế, quá trình sản xuất bộ phim truyền hình "Lang Nha Bảng" có thể hoàn thành tốt đẹp, thì điều nên được cảm ơn nhiều nhất chính là sự hỗ trợ hết mình của Thái tổng.
Năm đó hai người giận dữ đi xây nhà bếp khác, thành lập nên công ty mới, rất nhiều người trong nghề đều không không coi trọng.
Khi đó, bọn họ lâm vào tình cảnh khó khăn không tìm được diễn viên và chỉ có thể nhờ bạn bè giúp đỡ; từng không đủ lực để theo kịp các cuộc xã giao và có nguy cơ bị các nhà tư bản bôi đen. Thậm chí bọn họ cũng từng không đủ tài chính mà chỉ có thể quẫn bách đi quay web drama để thu hồi phí.
Tuy nhiên, cuối cùng bộ web drama bị khinh thường ấy, lại thu về hàng trăm triệu với vốn đầu tư là 30 triệu NDT, “Lang Nha Bảng” do “Người một nhà” quay ra lại được các đài truyền hình trong ngoài nước tranh nhau mua, Hứa Trăn từng bị người cười nhạo là không biết lượng sức mình thì đến cuối cùng đã giành được cúp Thị đế.
Mọi nghi ngờ và trào phúng đều bị thực lực nghiền áp mà tan thành mây khói.
Thật ra, Hứa Trăn rất hy vọng Thái Thực Tiễn có thể đến buổi tiệc rượu này, nghe những người xung quang đang thổi phồng bọn họ.
Tuy nhiên, điều đáng tiếc là Thái tổng có quá nhiều chuyện bận rộn trên đỉnh đầu cho nên đành phải phái Hứa Trăn với danh nghĩa “Nhị đương gia” đi làm người đại diễn cho đoàn phim.
Cũng may, Từ Hạo Vũ cũng được phái đi làm đại diện cho đoàn phim “Săn Ảnh”, điều này khiến Hứa Trăn không phải lẻ loi một mình giữa các ông lớn.
Tuy nhiên, với tư cách là đại diện của bộ phim, mọi người trò chuyện với Hứa Trăn về công việc, còn với Từ Hạo Vũ thì toàn nói về cha của gã.
Những người xung quanh nghe được cuộc trò chuyện ở bàn số một thì vừa cảm khái lại vừa có chút buồn cười.
——Đây là chỗ khác nhau giữa “Phú nhị đại” và “Phú nhất đại”.
Cũng là một thanh niên nổi danh trong giới này, nhưng Từ Hạo Vũ dựa vào cái bóng của cha mẹ, trong khi Hứa Trăn hoàn toàn dựa vào bản thân.
Các kỹ năng diễn xuất được luyện tập từng bước và các giải thưởng được hắn lần lượt đoạt vào tay.
Ngay cả những khoản tiền ban đầu để thành lập công ty cũng được hắn tích lũy từng chút một, giống như một quả cầu tuyết càng lăn càng to.
Hôm nay, "Lang Gia Các", một công ty điện ảnh mới thành lập chưa đầy nửa năm, đã được định giá 1 tỷ, nhưng bọn họ không có ý định thu hút tư bản.
Những ông lớn trong giới đều đối xử lịch sự, đối thoại bình đẳng với Hứa Trăn, dĩ nhiên không phải vì mặt mũi của bất luận kẻ nào mà hoàn toàn chính là vì bản thân.
Thật sự đáng khâm phục khi có thể đến được sân khấu này ở độ tuổi trẻ như vậy.
Khi mọi người còn đang cảm khái vị Thị đế tuổi trẻ tài cao này thì “Phú nhất đại” Hứa Trăn lại đang chăm chú nhìn vào đồng hồ của mình.
1 viên, 2 viên, 3 viên…… n, 28 viên, không thiếu viên nào!
——Thứ hắn đang đếm chính là những viên kim cương được nạm trên mặt đồng hồ.
Mặc dù Kiều Phong đã nhiều lần khẳng định những viên đá quý này được đặt rất an toàn đến mức cho dù răng giả của hắn ta có rơi ra thì những viên đá quý đó cũng sẽ không rơi ra ngoài, nhưng Hứa Trăn vẫn cảm thấy không yên tâm.
Hắn nhớ rõ Từ Hạo Vũ nói trước đây gã đã vô tình làm xước xe khi đang quay quảng cáo xe hơi, cho nên xuất phát từ áy náy mà quyết định mua luôn chiếc xe kia.
Nhưng Hứa Trăn không muốn mua chiếc đồng hồ này…
Vòng tay vận động không tốt hơn sao?
Có thể đo nhịp tim, đo bước chân, thậm chí còn có thể ngồi xe điện ngầm, thật sự tốt hơn rất nhiều so với việc đeo một "Quả bom hẹn giờ" như vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận