Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 265: Mâu Thuẫn Nội Bộ

Vào tối ngày 15, máy bay của Hứa Trăn đến thành phố Giang Nam, mà Kiều phong, người đi trước hắn một bước, đã đợi sẵn ở sân bay.
Thứ làm Hứa Trăn ngoài ý muốn nhất chính là, không chỉ Kiều Phong và tài xế của công ty đến đón mà còn có một người quen khác: đạo diễn của Đông Nhạc điện ảnh, Sở Kiêu Hùng,
Hứa Trăn đã hai lần hợp tác với Sở đạo diễn, một lần trong "Tuyệt Đại Song Kiêu" và một lần trong "Ôn Lương Châu".
Sở đạo diễn quay phim dứt khoát lưu loát, Hứa Trăn cũng thập phần làm người bớt lo, hai người hợp tác đến phi thường vui sướng, quan hệ cá nhân xem như không tồi.
Hứa Trăn kéo rương hành lý ra tới, lại phát hiện Sở Kiêu Hùng cùng Kiều Phong đứng chung một chỗ, kinh ngạc nói: “Hùng đạo!”
Nhưng mà lời vừa ra khỏi miệng, hắn liền phát hiện chính mình hình như lỡ miệng.
Hai chữ “Hùng Đạo” này…
Nhân gia họ Sở, không phải họ Hùng!
“Ha ha ha ha ha……” Sở Kiêu Hùng nghe được lời này, cười đến ngửa tới ngửa lui, trên mặt thịt run đến vô cùng có tiết tấu.
Ông ta đương nhiên bị biết người sau lưng đều gọi mình là “Tiểu Hùng đạo diễn”.
Nhưng Sở Kiêu Hùng không chỉ không cảm thấy tức giận, ngược lại còn cảm giác xưng hô nay rất manh.
“Tới, Hùng đạo cho cậu một cái Hùng ôm nhé (ôm gấu).”
Sở Kiêu Hùng đi lên phía trước, cười vỗ vỗ phía sau lưng Hứa Trăn, rồi dẫn hắn lên xe bảo mẫu.
Hai người ngồi trên hai ghế dựa trong xe bảo mẫu, Hứa Trăn hỏi: “Sở đạo, ngài như thế nào lại ở chỗ này? Cũng là tới Giang Nam bên này để quay phim sao?”
Sở Kiêu Hùng nhướng mày, thần bí mà cười, nói: “Đúng vậy, ta cũng ở bên này quay phim.”
Hứa Trăn nói: “Ngài quay bộ nào vậy?”
Nghe thấy vấn đề này, Sở Kiêu Hùng tức khắc nhếch môi, nói: “Tam Quốc a.
“Tôi là phó đạo diễn số 1 của “Tam Quốc”, chủ yếu phụ trách cốt truyện bên Giang Đông.”
Ông ta nhìn Hứa Trăn kinh ngạc há to miệng, ha ha cười nói: “Hai tháng kế tiếp, cậu chủ yếu đi theo tôi.
“Yên tâm đi, có lão ca cậu ở chỗ này tọa trấn, nhất định sẽ khiến Chu Lang vừa oai hùng, vừa soái khí!”
Hứa Trăn trong mắt tức khắc lộ ra biểu tình kinh hỉ.
——Tổ trợ lý đạo diễn Giang Đông cư nhiên lại là Sở Kiêu Hùng, này thật đúng là kinh hỷ ngoài ý muốn!
Người khác đi cửa sau đều là “Mang vốn vào đoàn”, mình nhưng lợi hại, trực tiếp mang theo đạo diễn!
Hứa Trăn nói: “Sở đạo, tôi nhớ dự án mới của công ty chúng ta cũng do ngài chỉ đạo, không phải thời gian này giữa hai bên sẽ có xung đột sao?”
Nghe được lời này, Sở Kiêu Hùng sắc mặt tức khắc trầm xuống, nói: “Nga, cậu là nói “Hậu Cung Bí Sử” đúng không, bộ kịch đó không phải do tôi phụ trách.”
Hứa Trăn hơi giật mình.
Không phải Sở đạo diễn là đạo diễn chính của các bộ kịch cổ trang tại Đông Nhạc sao?
“Hậu Cung Bí Sử” không thể so với "Ôn Lương Châu", đây là một bộ phim truyền hình bình thường, nhưung tại sao lại đột ngột thay đổi đạo diễn?
Nhắc tới chuyện này, Sở Kiêu Hùng rõ ràng tức giận, nói: “Cậu đã đọc kịch bản của “Hậu Cung Bí Sử” chưa? Tôi nhớ lúc đầu công ty định để cậu đóng vai chính.”
Hứa Trăn nói: “Đúng vậy, tôi cùng Kiều ca đều không phải đặc biệt thích bộ phim đó, cho nên không tiếp?”
Sở Kiêu Hùng bĩu môi nói: “Tôi cũng nói bộ phim đó không được, sau đó giám đốc phụ trách bên đó liền mắng tôi một trận, nói tôi đã lạc hậu, lỗi thời, kém thẩm mỹ, không theo kịp thời đại.
“Vốn dĩ nửa năm sau, tôi dự định sẽ quay “Trường Sinh Kiếm”, Mạn Linh đã viết xong kịch bản, kết quả người kia tới, làm thế nào cũng nhất quyết đổi thành kịch cung đấu.”
Sở Kiêu Hùng càng nói càng tức giận, nói: “Hắn nói phải theo kịp thời đại, nhìn Hương Giang người ta bên kia vừa quay được được bộ cung đấu phát hỏa, thì liền vội vàng đuổi theo loại kịch bản này.
“Thời gian cũng không kịp, nhân viên cũng gom không đủ, hơn nữa nhân viên công ty chúng ta trước nay tất cả đều là quay kịch võ hiệp, cho nên không dễ dàng đồng ý với hắn ta.”
“……”
Sở Kiêu Hùng có thể nói là một thời gian này nghẹn hỏng rồi, lòng tràn đầy ủy khuất không chỗ nói, lúc này thấy Hứa Trăn, nhịn không được phun tào một trận.
Vì sự việc này liên quan đến mâu thuẫn trong nội bộ công ty, mặc dù Hứa Trăn đồng ý với quan điểm của Sở Kiêu Hùng, nhưng cũng không thể liều lĩnh phụ họa theo.
Hắn chỉ là một tên hậu bối mới gia nhập công ty chưa được hai năm, không thể so với một người kỳ cựu như Sở Kiêu Hùng, cho nên không thể chỉ trích ở sau lưng lãnh đạo.
Người vừa đến tiếp quản bộ phận kịch cổ trang của Đông Nhạc họ Trâu, tên là Trâu Khánh Xuân.
Hứa Trăn cũng từng gặp qua người này được hai lần, hắn ta một bên khen Hứa Trăn mấy năm này phát triển không nhỏ, bên khác thì ẩn ẩn gõ Hứa Trăn một hồi. Ý tứ trong ngoài trách cứ Hứa Trăn không chịu nổ lực kiếm tiền cho công ty.
Hứa Trăn thành thật nghe, làm bộ nghe không hiểu ý tứ của đối phương.
Về kiếm tiền, nói thật, Hứa Trăn tương đương nắm chắc.
Bản quyền phát sóng của "Tuyệt Đại Song Kiêu" và "Thiên Hạ Đệ Nhất Đao" đã bán được mấy vòng, số tiền kiếm được còn gấp mấy lần chi phí bỏ ra.
Là một trong những diễn viên chính của hai bộ phim truyền hình này, Hứa Trăn đã đóng một vai trò quan trọng trong ngoài rõ như ban ngày trong công ty.
Bạn cần đăng nhập để bình luận