Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 666: Đến Ngọa Long Sơn

Ban đêm, Hứa Trăn cùng Kiều Phong xem qua kịch bản “Phong Tranh” một cách nghiêm túc, cuối cùng quyết định nhận bộ phim này.
Hứa Trăn vốn tưởng rằng Kiều Phong sẽ không vui khi mình đóng vai phụ, nhưng không ngờ đối phương lại rất vui vẻ đồng ý, khiến cho hắn không khỏi cảm động.
Tuy nhiên thật đáng tiếc, xuất phát điểm dẫn đến quyết định này của hai người lại không hề giống nhau.
Hứa Trăn thích cốt truyện cùng với nhân vật Cung Thứ trong “Phong Tranh”, ngược lại Kiều Phong lại muốn bán cho Liễu Vĩnh Thanh một ân tình.
Thế nhưng Kiều Phong cũng sẽ không nói ra nguyên nhân gây mất hứng như vậy.
Hắn muốn để Hứa Trăn giữ lại một chút trạng thái chột da, nghĩ rằng mình miễn cường đồng ý là vì đối phương, như vậy không phải tốt sao?
Bên ngoài thì bán ân tình cho Liễu Vĩnh Thanh, bên trong thì bán ân tình cho Hứa Trăn, một hòn đá ném hai chim, hắn cảm thấy mình quá thông minh.
Kiều Phong yên lặng mà tự tán thưởng chỉ số thông mình của bản thân.
Sáng sớm hôm sau, Liễu Vĩnh Thanh nhận được câu trả lời khẳng định từ phía Hứa Trăn, y lập tức thở phào nhẹ nhõm giống như trút được gánh nặng.
Hai bên trải qua thương nghị đơn giản, sau đó vui vẻ đặt bút kí kết hợp đồng.
Trưa hôm đó, đoàn người liền ngồi máy bay đến nơi quay phim của “Phong Tranh”: Phim trường Ngọa Long Sơn.
Hứa Trăn ngồi trên máy nay, nhìn về phía Thanh Nguyên Sơn đang càng lúc càng xa, trong lòng vô cùng tiếc nuối.
Ai, kỳ nghỉ nửa tháng ngắn ngủi cứ vậy mà kết thúc.
Xe máy của Chí Dũng ca bị hỏng nặng, còn nói muốn nhờ mình tìm cho đối phương một chiếc xe máy cũ. Ngày đó Lão Hải thúc nói muốn nhờ Hứa Trăn rửa sạch cặn carbon trong bánh xe, ông chủ thì muốn dạy cho hắn một kỹ thuật sửa chửa tương đối khó, tất cả đều không thành…
Hứa Trăn âm thầm nhớ lại những ngày vui vẻ trong khoảng thời gian này, khóe miệng liền hơi nhếch lên.
Làm diễn viên thật sự rất thú vị.
Bản thân luôn có thể thoát khỏi cuộc sống nguyên bản của mình, sống trong bộ dáng của người khác, thể nghiệm một cuộc sống hoàn toàn mới.
Trong tương lai, Hứa Trăn hy vọng mình sẽ có cơ hội như vậy nếu hắn làm những bộ phim có chủ đề thực tế hơn.
Nó không chỉ là bước đệm cho hoạt động nghệ thuật biểu diễn cường độ cao mà còn là thể nghiệm hương vị của thế giới.
Đây cũng là một kiểu rèn luyện hồng trần.
……
Phim trường Ngọa Long Sơn nằm ở phía bắc Ký Châu, cách thủ đô khoảng 100 km.
Nơi đây chủ yếu dùng để quay phim cách mạng, cùng với một số ngoại cảnh liên quan.
Phim trường nằm ở trong núi sâu, điều kiện hữu hạn, không cho phép diễn viên mang theo trợ lý, mà Hứa Trăn cũng tỏ vẻ rất hiểu chuyện này.
Năm đó khi quay “Sấm Quan Đông”, hắn đã đi một vòng trong núi sâu và rừng già phía đông bắc, tự mình lo chuyện cơm ăn áo mặc.
Nếu so với điều kiện của đoàn phim “Phong Tranh” thì đây đã coi như khá “hậu đãi”.
Trên máy bay, Hứa Trăn thông qua cuộc trao đổi với Liễu Vĩnh Thanh và biết "Phong Tranh” đã bắt đầu quay từ hơn hai tháng trước, một nửa cảnh quay của "Cung thứ" đã được quay xong, vì vậy sau khi Hứa Trăn gia nhập đoàn, hắn cần phải quay lại những cảnh đã được quay ở trước đó.
Nam diễn viên ban đầu tên là Viên Dã, tốt nghiệp Thượng Hí, xuất thân chính quy, có kỹ năng diễn xuất rất tốt.
Nhưng do sai lầm của tổ đạo cụ nên tuần trước hắn mới sơ ý bị ngã gãy chân, khiến cho cả đoàn đều rất tiếc nuối về chuyện này.
Hứa Trăn rất ngạc nhiên khi nghe đến cái tên “Viên Dã” này.
Nam diễn viên đã có nhiều năm trong nghề nhưng không đóng nhiều phim và cũng không được nhiều người biết đến.
Bởi vì đây là một diễn viên rất kén kịch bản và có nhãn quan vô cùng độc đáo. Cốt truyện không hay không nhận, nhân vật không thú vị cũng không nhận.
Những bộ phim điện ảnh và truyền hình mà hắn tham gia đều là những tác phẩm kinh điển với sự bùng nổ về danh tiếng và tỷ suất người xem.
Bây giờ khi Hứa Trăn nghe nói Viên Dã là diễn viên ban đầu cho vai "Cung thứ", hắn mới lập tức sinh ra một cảm giác thưởng thức lẫn nhau.
2h chiều ngày hôm đó, máy bay của đoàn đã đáp xuống sân bay thủ đô.
Những người được đoàn phim "Phong Tranh" phái đến đã đợi ở đây rất lâu, sau khi thấy được người thì lập tức đưa đến phim trường Ngọa Long Sơn ở cách đó hơn 100 km.
Trên đường đi, phó đạo diễn đến đón người lại tỏ vẻ vô cùng khó xử, gã nhìn trộm Hứa Trăn, muốn nói gì đó lại thôi.
Liễu Vĩnh Thanh nhìn thấy dáng vẻ này của gã thì liền không khách khí nói: “Có việc thì cứ nói, đừng dong dong dài dài!”
Phó đạo diễn do dự một lát, rốt cuộc vẫn là thở dài, nói: “Chiều hôm qua, Viên Dã đã xuất viện…”
Liễu Vĩnh Thanh hỏi: “Chân của hắn như thế nào rồi?”
Phó đạo diễn nói: “Không có vấn đề gì lớn, đã bó thạch cao xong, nói hai ba tháng là có thể đi lại bình thường.”
Liễu Vĩnh Thanh nhìn thấy biểu tình ăn phân của phó đạo diễn thì khó hiểu nói: “Đó là chuyện tốt a, nhưng vẻ mặt này của cậu là sao vậy?”
Phó đạo diễn vẻ mặt đưa đám nói: “Làm gì có chuyện tốt!”
“Mẹ nó tiểu tử Viên Dã, vừa ra viện đã quay đầu về đoàn phim, một hai phải tiếp tục diễn!”
“Nói động tác diễn có thể tìm thế thân, nhưng đứng diễn chính thì hắn có thể diễn!”
Phó đạo diễn càng nói càng kích động, tức giận đến thẳng phun thô tục, kêu lên: “Quỷ mẹ nó có thể đứng lên! Xương ống chân gãy, hắn hiện tại có thể đứng lên thì đã gọi là kỳ tích của y học!”
“Hắn muốn diễn ở phía trước, kêu tôi tìm người hỗ trợ ở phía sau?”
“Hắn không cần chân nhưng tôi vẫn cần bộ phim của mình.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận