Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 192: Phong Thái Điềm Đạm

Dưới sân khấu, hơn một nữa trong số mười mấy minh tinh đều là đồng nghiệp trước đây của Kiều Phong, khi còn ở Tinh Quang Giải Trí. Lấy góc nhì của anh, đây không chỉ là một đêm Gala lỗng lẫy, mà còn có cảm giác quen thuộc quê cha đất tổ “Công ty họp thường niên”.
Ngay sau đó, tiết mục thứ hai là một ca khúc có giai điệu chính, ca từ và nhạc ổn, ca sĩ cũng là một vài nghệ sĩ chất lượng cao, ít tranh cãi, nắm giữ tình hình tương đối ổn định.
Tiết mục thứ ba là một tiểu phẩm, vài vị diễn viên trong đó đều là khách thường xuyên đến dự Gala Lễ hội mùa xuân, mà phong độ của bọn họ cũng khá ổn định...
Kiều Phong cứ như vậy xem hết ba tiết mục, anh cảm thấy Gala Hội Xuân năm nay, nhìn chung “Ổn”, kịch bản ổn, diễn viên cũng ổn, chất lượng của mỗi tiết mục đều trên tiêu chuẩn cơ bản.
Tuy nhiên nếu để nói nó có bao nhiêu xuất sắc, thì thật sự khó nói lên được.
Tiết mục của Hứa Trăn được xếp ở vị trí thứ 15, đây là một vị trí nắm giữa.
Khi tiết mục thứ 14 sắp kết thúc, Kiều Phong theo bản năng mà ngồi ngay ngắn lại.
Lúc này là khoảng 10 giờ 30. Ưu điểm của khoảng thời gian này là lượng khán giả đông nhất và quần chúng tương đối rộng.
Thế nhung, nhược điểm là thời gian này đúng là lúc khán giả đang lưỡng lự không biết có nên đón giao thừa hay là đi ngủ, nếu tiết mục không đủ xuất sắc, bọn họ sẽ trực tiếp tắt TV, bỏ của chạy lấy người.
Mà rating trong khoảng thời gian này lại tụt dốc không phanh, điều đó trực tiếp cho thấy khán giả của chương trình này không thích xem tiết mục, về điểm này sẽ khiến những người liên quan trực tiếp có chút mất mặt, trong đó dĩ nhiên có Hứa Trăn.
Rất nhanh, tiết mục kết thúc, người chủ trì lên đài.
Trên màn hình lớn của hội trường, một đoạn phim ngoài lề của tiết mục "Giang Sơn Như Họa" lần đầu tiên được phát sóng.
Trước ống kính, một nhóm nam nữ chỉ với độ tuổi trung bình 12 đang chăm chỉ tập luyện dưới sự hướng dẫn của huấn luyện viên. Từ mùa hè thiêu đốt đến mùa đông đầy tuyết, các động tác của các em cũng ngày một thuần thục hơn theo các đoạn thời gian.
Các phóng viên có mặt tại hiện trường giới thiệu sơ qua về những đứa trẻ này: chúng đều là con của võ quán Tháp Kiều và không có ngoại lệ, chúng đều là những đứa trẻ bị bỏ rơi.
Đối diện với máy quay, những đứa trẻ choai choai này không ngừng cười nói, rằng tập võ thuật không biết mệt, võ thuật đã dạy chúng trở nên mạnh mẽ, có thể bảo vệ gia đình trong tương lai, hơn nữa còn đặc biệt ngầu.
Sau khi phát xong đoạn phim ngoài lề, những đứa trẻ trong video bước ra sân khấu và chuẩn bị bắt đầu phần trình diễn của mình.
Trong hội trường lúc này lập tức vang lên tràng pháo tay khích lệ.
Nhìn thấy cảnh này, Kiều Phong ở dưới sân khấu cũng âm thầm gật gật đầu.
Được rồi, không tồi, đạo diễn cũng rất biết dẫn dắt.
Dù một màn trình diễn hay hay dở, thì thường vẫn là ba điểm trên khán đài và bảy điểm ở hậu cảnh.
Cùng một buổi biểu diễn võ thuật, nếu bạn để một nhóm trẻ con tả xung hữu đột đánh nhau, sẽ thú vị hơn là để một nhóm tinh hoa từ các trường học quý tộc đánh nhau.
Bọn nhỏ vui sướng, tự tin, cùng với tinh thần võ giả, đây là tất cả những điều đáng xem.
Mở màn, dẫn đầu lên sân khấu biểu diễn chính là khách quý Ngô chấn.
Đầu tiên y ngồi khoanh chân, đàn tấu một cổ khúc, trong khi một số bé gái biểu diễn Thái Cực kiếm cùng với âm nhạc của y.
Sau đó, trên sân khấu ngày càng có nhiều diễn viên, nhưng do được tổng duyệt kỹ càng nên họ không hề tỏ ra hỗn loạn, thay vào đó, họ trông có trật tự và phân tán, thể hiện kỹ năng điều hành cực kỳ cao.
Kiều Phong không biết võ, nhưng anh cảm thấy những đứa trẻ này ra tay rất gọn gàng, tương đối đẹp mắt. Bất quá, anh không muốn xem màn biểu diễn vào lúc này, anh chỉ muốn xem Hứa Trăn xuất hiện khi nào.
Màn biểu diễn võ thuật của các em nhỏ kéo dài hơn hai phút, hết đợt này đến đợt khác, không ngừng đẩy bầu không khí của khán đài lên cao, khán giả không ít lần vỗ tay tán thưởng.
Tuy nhiên, ngay khi bầu không khí lên đến đỉnh điểm, đèn trên sân khấu đột nhiên mờ đi.
Cùng lúc đó, bối cảnh âm nhạc cũng theo đó dịu xuống.
Một vị lão gia tử râu tóc hoa râm đi lên trước, chậm rãi đánh bài Thái Cực quyền.
Một lúc sau, bệ giàn giáo ở trung tâm sân khấu từ từ dâng lên, kèm theo sương mù tràn ra, trên sân khấu xuất hiện một bóng người màu trắng.
Kiều Phong chỉ cảm thấy một trái tim đột nhiên dâng lên trong cổ họng.
Hứa Trăn!
Hứa Trăn lên sân khấu!
Trong một giây tiếp theo, các lớp sương mù tan biến, một chùm ánh sáng trắng lạnh lẽo chiếu vào bệ giàn giáo, xung quanh bệ giàn giáo, những cô bé mặc đồng phục tập thể dục màu hồng tỏa ra xung quanh theo điệu nhạc, giống như một đóa sen hé nở với những cánh hoa đang tràn ra.
Ở hậu trường, đạo diễn Hoàng Hạc lập tức cầm bộ đàm lên và cắt cận cảnh tâm sân khấu.
Đó là một thanh niên trong bộ đồ luyện công trắng tinh.
Tóc ngắn, vô cùng thoải mái, ngũ quan tuấn tú, dáng người ngạo nghễ đứng thẳng tụa như cây tùng, ngọn trúc.
Hứa Trăn đứng trên bục nâng cao 5 mét, ngay khi xuất hiện, hắn đã cho khán giả nhìn thấy phong thái điềm tĩnh, ung dung và giành được nhiều tràng pháo tay.
Kiều Phong cùng Chu Hiểu Mạn cũng theo mọi người vỗ tay, hưng phấn trong mắt đều che không được.
Sự xuất hiện này, quả thực đã con mắt!
Lúc này, ánh sáng và bóng tối trên sân khấu đã thay đổi, bản nhạc cổ du dương, hào hùng cũng trở nên cao vút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận