Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 1016: Đây là phú ông hàng tỷ? 1

—— Trang Văn Huy là biên kịch phim điện ảnh "Vô gian đạo".
Lúc này gã đang ngồi trong xe bảo hộ, qua loa ăn hai miếng cơm rồi lấy từ trong túi ra một tập tài liệu đưa cho Từ Hãn, nói: "Bản kế hoạch tôi sao cho ông một phần, ông có thể cầm đi."
Nói rồi, gã đẩy mắt kính trên sống mũi của chính mình, nói: "Tôi thấy Hứa Trăn là đứa trẻ có dáng dấp rất sạch sẽ."
"Nhưng mà thực sự là quá nhỏ, nhìn qua giống như học sinh trung học."
Nói rồi gã lắc đầu, nói: "Tôi đi từ xa đến tìm ông là muốn lôi kéo đầu tư chứ không phải đến tìm diễn viên."
"Hơn nữa, cho dù tôi muốn dùng Hứa Trăn cũng không có khả năng để cậu ấy đóng vai nam chính, ngay cả vai nam ba, nam bốn cũng có chút miễn cưỡng."
Từ Hãn đưa tay cầm phần tài liệu kia, nói: "Vậy nếu như cậu ấy muốn đầu tư vào thì sao?"
"Ông có muốn cân nhắc giao cho cậu ấy một vai diễn quan trọng hay không?"
Nói rồi, ông dùng hai tay nâng cằm lên, nhìn Trang Văn Huy mỉm cười nói: "Kỳ thật tôi không có ý định đầu tư vào bộ phim điện ảnh này của ông."
"Gần đây Hứa Trăn đang suy nghĩ muốn chế tác một bộ phim, vừa vặn ông cũng tìm kiếm nhà đầu tư, có mua có bán, tôi chỉ muốn giới thiệu cho hai người quen biết với nhau."
"Lần này tôi dự định chỉ làm người trung gian."
"Hả?" Trang Văn Huy sửng sốt một chút, hồi lâu sau mới hỏi, "Hứa Trăn không phải là diễn viên sao?"
"Cậu ta đầu tư phim điện ảnh? Đầu tư nổi sao?"
Gã nói xong thì nhịn không được có chút tức giận, nói: "Xin nhờ lão Từ, tôi dự định làm bộ phim điện ảnh này thành chế tác lớn, tôi muốn tìm ngôi sao lớn cấp thiên vương đảm nhận vai nam chính!"
"Ông giới thiệu cho một thằng nhóc chưa ráo máu đầu tới làm nhà đầu tư của tôi sao?"
"Còn nói rằng cậu ấy thật ra là phú nhị đại ngầm, là con trai ông trùm nào đó nhưng chẳng qua rất người trong giới cũng không biết?"
"Ông rốt cuộc là coi trọng cậu ấy hay là xem thường tôi?"
"Ha ha ha ha..." Từ Hãn nhìn gã gấp gáp như vậy, không nhịn được cười khoát khoát tay, nói: "Tôi nói Trang tiên sinh, ông điều tra có chút không đúng chỗ rồi."
Nói xong, ông lấy điện thoại ra, gõ mấy chữ vào trình duyệt tìm kiếm sau đó mở một cái giao diện đưa cho Trang Văn Huy nói: "Ông xem cái này."
Trang Văn Huy nghi hoặc nhận lấy thì nhìn thấy đây là bảng xếp hạng thu nhập một năm của người nổi tiếng trong năm ngoái.
Mà tên "Hứa Trăn" thình lình nằm ở vị trí thứ mười ba trên bảng xếp hạng, thu nhập một năm kinh người đạt tới chín chữ số.
Trang Văn Huy thấy thế ngẩn ngơ.
Từ Hãn bổ sung nói: "À... năm ngoái cậu ta không quá cố gắng làm việc nên không ra bao nhiêu tác phẩm."
"Tôi nhớ năm trước đó nữa hình như cậu ta xếp hàng thứ tám hay thứ chín gì đó, thế mà năm ngoái ngay cả vị trước mười cũng không vào?"
"Không được không được rồi, làm sao càng ngày càng rớt lại phía sau như vậy!"
Trang Văn Huy: "..."
Chết tiệt, người có bộ dáng học sinh kia thế mà lại là một đại lão sao? ?
Từ Hãn thấy biểu cảm ngốc trệ của gã, cười nói: "Thế nào, có muốn suy nghĩ một chút hay không?"
"Lang Gia Các bọn họ lần đầu đóng phim chắc chắn càng quan tâm hơn các công ty khác."
"Kỳ thật ông có thể tin tưởng bọn họ."
Trang Văn Huy im lặng hồi lâu.
Một lát sau, ông lại lấy từ trong túi ra một tập tài liệu dày cộm, nói với Từ Hãn: "Làm phiền giúp tôi hẹn Hứa tổng một chuyến?"
"Tôi đề nghị một cuộc thảo luận vào tối nay?"
Từ Hãn nghe nói như thế thì trên mặt lộ ra nụ cười xảo quyệt.
Ông nhận tập tài liệu từ tay đối phương, mở ra xem thì thấy đây là bản sao hoàn chỉnh của một kịch bản phim.
Bộ phim điện ảnh này tên là "Vô song".
Từ tám năm trước Trang Văn Huy đã viết kịch bản đầu tiên của "Vô Song".
Sau đó, kịch bản đã trải qua mấy lần sửa đổi lớn, sửa đổi nhỏ, đánh bóng nhiều lần và mấy lần thay đổi ngoài bản thảo cuối cùng mới có thể hình thành phiên bản hiện giờ.
Vài tháng trước, khi Trang Văn Huy lần đầu tiên liên hệ với ông để tìm kiếm đầu tư, Từ Hãn đã xem đoạn giới thiệu ngắn gọn về kịch bản này, phản ứng đầu tiên của ông là nghĩ đến Hứa Trăn.
Một mặt là vì gần đây Hứa Trăn của công ty bọn họ đang tìm kịch bản, mặt khác là vì kịch bản "Vô Song" rất phức tạp còn yêu cầu vô cùng cao với vai nam chính, mà đây lại vừa lúc là bây giờ Hứa Trăn cần thách thức mình để có thể đạt được trình độ cao hơn.
Nhân vật chính của câu chuyện là Lý Vấn, một thành viên của tổ chức sản xuất tiền giả.
Ở phần đầu của kịch bản, cảnh sát đã bắt giữ Lý Vấn và yêu cầu anh ta cung cấp thông tin liên quan về thủ lĩnh của tổ chức sản xuất tiền giả.
Để giảm nhẹ hình phạt, Lý Vấn đã mô tả rất chi tiết về việc anh ta bị thủ lĩnh nhìn trúng rồi lôi kéo vào tổ chức như thế nào, dưới sự xúi giục và ép buộc của hắn, anh ta buộc phải tham gia vào toàn bộ quá trình sản xuất và phân phối tiêu thụ tiền giả.
Lời kể của anh ta và tin tức mà thế giới bên ngoài biết được được xác minh với nhau, về cơ bản thì ăn khớp và cực kỳ đáng tin cậy.
Nhưng ở phần cuối của kịch bản, lại xuất hiện một sự đảo lộn to lớn ngoài dự kiến:
Lý Vấn lại chính là thủ lĩnh của tổ chức này.
Đoạn "từng trải" mà anh ta vừa bịa ra thực ra dựa trên quá trình buôn bán phạm tội có thật của tổ chức, anh ta tự chia mình thành hai vai diễn "Thủ lĩnh" và "Họa sĩ hèn nhát Lý Vấn".
Hắn lấy hết sạch tất cả những tội trạng buôn bán mình đã trải qua từ trong tổ chức và dùng nó để thoát tội.
Đây là nguồn gốc cơ bản của cái tên "Vô Song".
Ý tưởng này nghe có vẻ rất tuyệt vời, nhưng thật sự rất khó để viết được nó.
Trong giai đoạn đầu, những việc đã trải qua trong miệng Lý Vấn nhất định phải nghe ra được nó hợp tình hợp lý, để người xem không cảm thấy đó là giả; khi phơi bày được chân tướng cuối cùng, lại phải khiến người xem bừng tỉnh ngay lập tức hiểu ra đây mới là chân tướng.
Sở dĩ hình ảnh "dây chuyền" của Mạc Bạc Tang khiến người ta phải đập bàn tán dương cũng chủ yếu là do thiết kế này.
Và câu chuyện "Vô Song" này cũng có sức hấp dẫn tương tự như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận