Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 1039: Nhạy Bén Với Nhu Cầu Thị Trường

Hứa Trăn: “…”
Đúng là quá khen rồi.
Nửa năm bọn họ mới sản xuất một bộ phim không phải bởi vì cẩn thận tỉ mỉ làm từng bước, mà bởi vì nguồn tiền của bọn họ chỉ đủ làm hai bộ phim, có muốn sản xuất thêm cũng không có tiền mà làm.
Nhưng mà những lời này cũng không cần thiết phải nói với bọn họ.
Sau khi hai người bàn xong chuyện đạo diễn, Tôn Đức Chí lại thuận thế muốn giúp hắn thành lập đội ngũ hậu kỳ và đội ngũ tuyên truyền cho bộ phim sắp ra mắt của Lang Gia Các.
Hứa Trăn vừa đồng ý, vừa thoải mái như không có chuyện gì xảy ra nói: “Thực ra những việc như hậu kỳ, tuyên truyền gì đó đều chỉ là thêu hoa trên gấm.”
“Đối với phim truyền hình mà nói thì quan trọng nhất vẫn là cốt truyện.”
“Chọn đề tài, viết kịch bản mới là những yếu tố then chốt làm nên thành công của một bộ phim truyền hình dài tập.”
Nói xong, hắn nhìn về phía biên kịch “Nhật ký mối tình đầu của tôi”, nói: “Thầy Tiền lựa chọn đề tài rất tốt, những điểm quan trọng đều được nắm bắt vô cùng chuẩn xác, còn rất nhạy bén đối với nhu cầu thị trường.”
“Sau này Lang Gia Các chúng tôi nếu có quay phim về thể loại này là còn phải thỉnh giáo thầy Tiền nhiều hơn.”
Biên kịch đối phương nghe nói như thế, sắc mặt đỏ ửng mà cười ngây ngô, khoát tay nói: “Không có, nào có, Hứa tổng quá xem trọng tôi rồi.”
“Tôi chỉ có chút tài năng, bảo viết một vài bộ phim tình cảm máu chó cũng còn được, đề tài khác thì tôi không giỏi lắm đâu.”
Nói xong, người này vội vàng giới thiệu cho Tôn Đức Chí biết: “Nếu xét về phim cổ trang, đặc biệt là thể loại võ hiệp, biên kịch của Lang Gia Các mới là giỏi nhất.”
“Đức Chí, không phải cậu vừa mới mua được bản quyền sao? Không bằng trực tiếp giao kịch bản phim này cho Lang Gia Các chấp bút, chất lượng tuyệt đối bảo đảm.”
Tôn Đức Chí nghe chú ấy nói như vậy thì trên mặt lộ ra vẻ bừng tỉnh, liền vội vàng gật đầu đáp lại.
Trong bữa tiệc, mấy người bọn họ anh một câu tôi một câu, từ đạo diễn tới biên kịch, từ biên kịch tới quay phim, từ quay phim tới tạo hình…
Tôn Đức Chí càng tán gẫu càng cảm thấy chỗ nào của Lang Gia Các cũng tốt, giống như là phát hiện được một vùng đất mới, hai mắt rất nhanh tỏa sáng.
“Này, gì mà “nam thần cổ trang”, quá khen rồi!” Hứa Trăn vừa cười vừa lắc đầu nói: “Một mình tôi đứng ở trước sân khấu, nhưng có một trăm người đứng phía sau hậu trường.”
“Phim cổ trang không giống phim hiện đại, thứ ghi điểm nhất chính là cách trang điểm và tạo hình. Anh nhìn xem, có bao nhiêu diễn viên bình thường nửa đời vô danh nhưng ngày nào đó đột nhiên lại được gọi là “nam thần” ?”
“Không biết anh đã xem bộ phim “Tuyệt đại song kiêu” mà tôi và Tống Úc diễn chưa? Năm đó tôi được khán giả khen ngợi không phải bởi vì ngoại hình của mình, kỳ thật là nhờ thầy Mao Phượng Bình hóa trang nên tôi mới được khen như vậy.”
“…”
“Ha ha, anh cảm thấy da tôi trắng sao? Nhưng một khi lên hình, màu da chân thực của diễn viên sẽ thành không quan trọng, đặc biệt là trong phim cổ trang cần trang điểm đậm, là đen hay trắng đều phụ thuộc vào ánh sáng.”
“Tổ phụ trách ánh sáng của Lang Gia Các chúng tôi đến từ Đông Nhạc, nhiều năm qua vẫn luôn đồng hành cùng tôi.”
“…”
“Đạo diễn Tôn, có lẽ anh có chỗ nhầm lẫn rồi, trên đời này vốn không có ai gọi là mỹ nam không góc chết, cần phải xem các nhân viên quay phim có thể tìm được góc độ ưa nhìn nhất của người đó hay không mà thôi.”
“Tôi sao? Ha ha, đạo diễn Tôn nói đùa rồi, thực ra tôi có một nhân viên quay phim chuyên dụng cho mình, tôi đến đoàn làm phim nào cũng sẽ mang theo anh ấy để anh ấy quay các cảnh đặc tả của tôi.”
“Anh ấy là người có khiếu thẩm mỹ tốt nhất trong tất cả những nhân viên quay phim mà tôi đã từng gặp.”
“…”
“Quay phong cảnh? Phong cảnh cũng cần có máy quay tốt tương ứng đi kèm thì mới có thể tạo nên cảnh quay hay. Anh xem đoàn phim “Truyền kỳ Triệu Tử Long” quay cảnh đại chiến Xích Bích có phải rất ấn tượng hay không? Hiệu ứng so với “Tam quốc” còn tốt hơn đúng chứ? Đây chính là kết quả của việc nâng cấp thiết bị.”
“Hậu kỳ chỉ là một phần, anh đã từng nghe nói qua máy quay phim HD mới ra của hãng Erika chưa? Lang Gia Các chúng tôi cũng đã dùng chiếc máy quay đó khi quay “Chiến Trường Sa”.”

Hứa Trăn trò chuyện với Tôn Đức Chí một lúc lâu, ban đầu hai người còn nói chuyện vui vẻ, dần dần hắn lại cảm thấy hơi khó xử.
Trước khi đến, hắn vốn đã chuẩn bị tâm lý cho mình hết nửa ngày, suy nghĩ muốn giữ mối quan hệ với Tôn Đức Chí để sau này nếu có cơ hội thì có thể hợp tác.
Kết quả không nghĩ tới…
Cái người này, nghe thấy cái gì liền muốn cái đó, giống như một đứa trẻ khi đi vào cửa hàng đồ chơi, gần như muốn gom hết tất cả đồ trong cửa hàng.
Hứa Trăn lăn lộn ở trong giới nhiều năm, cho tới bây giờ chưa từng nhìn thấy người nào có ý đồ tiêu tiền mạnh mẽ như vậy.
Hắn chỉ sợ nếu nói tiếp, vị đại ca này sẽ muốn gói trọn Lang Gia Các, thu mua toàn bộ.
Hai người tán gẫu đến hơn chín giờ tối, Hứa Trăn nhìn thời gian mà quả thực hơi ngại nói chuyện tiếp, vì thế liền dứt khoát cắt lời, ngỏ ý sáng mai còn phải đóng phim, còn cụ thể những chuyện khác thì đợi đến lúc chủ tịch hội đồng quản trị của hắn là Thái Thực Tiễn liên lạc với gã ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận