Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 433: Đây Mà Gọi Là Thù Lao Sao? ?

Vào nghề gần ba năm, lần đầu tiên hắn mới có cơ hội đánh sâu vào vị trí tuyến đầu.
Mặc dù không hứng thú lắm với những cái tên tuyến đầu, tuyến hai, nhưng hắn muốn chọn một kịch bản hay hơn, có được vai diễn hay hơn, và cạnh tranh với những đối thủ mạnh hơn!
Mà tất cả những thứ này đều có chung một vấn đề: Địa vị phải đủ cao!
Hứa Trăn trịnh trọng gật gật đầu, nói: “Kiều ca, em sẽ nỗ lực.”
—— tài nguyên không đủ, lưu lượng không đủ, những thứ này không quan trọng.
Chính mình có thể giống như Trần Chính Hào, đi theo con đường diễn xuất này, làm một diễn viên tuyến đầu có danh xứng với thực, chịu được bất kỳ loại khảo nghiệm nào!
……
Bởi vì thời gian thật sự quá muộn, Kiều Phong cùng Chu Hiểu Mạn kiên trì muốn đem hắn đưa đến phòng khách sạn rồi mới bằng lòng rời đi.
Tuy Hứa Trăn nghĩ, nếu như thật sự có gặp nguy hiểm gì thì chỉ sợ hắn còn phải đi bảo vệ hai người…
Nhưng ý tốt của người ra, hắn không thể nói ra lời mất hứng như vậy được.
Sau khi vào phòng, Chu Hiểu Mạn thuận tay pha cho hắn một ly sữa bò nóng, sau đó giúp hắn sửa sang lại quần áo và kịch bản sẽ dùng cho ngày mai.
Kiều Phong ra dáng thần bí hề hề nói: “A Trăn, cậu thử đoán xem, vừa rồi diễn một vai khách mời cho đoàn phim “Săn Ảnh”, vậy bên phía đối phương sẽ cấp cho chúng ta “Bao lì xì” như thế nào đây?”
Nghe được lời này, Hứa Trăn đang nằm trên giường tức khắc tỉnh táo tinh thần, hắn nghiêng người ngồi dậy, hỏi: “Nhiều hay ít?”
Trước đây hắn cũng đã từng làm khách mời hữu nghị cho mấy đoàn phim, cho nên dĩ nhiên biết bao lì xì sẽ không quá dày, tầm khoản mấy vạn.
Nhưng muỗi nhỏ thì cũng là thịt!
Mà bản thân hắn dạo gần đây quá nghèo rồi, nghèo đến mức lúc chi tiền mua đồ ăn vặt để đi thăm ban cũng cảm thấy tâm thật đau…Nhu cầu cấp bách được bổ sung đạn dược!
Kiều Phong nhìn đôi mắt lấp lánh của Hứa Trăn, cười nói: “Ai, không nghĩ tới a không nghĩ tới.”
“Trịnh đạo đúng là một người rộng lượng, bất quả chỉ là vai khách mời mà thôi nhưng lại cư nhiên giới thiệu cậu cho Joy…”
Nói đến đây, vẻ mặt Kiều Phong xuân phong đắc ý, nhếch miệng cười nói: “Cậu biết Joy không? Hắn là tổng giám đốc của thời trang “Vi Cách” !”
“Được hắn tự tay làm tạo hình, đây chính là cơ hội mà tiểu sinh tuyến đầu muốn cũng không có đấy!”
“Anh nghe nói Trịnh đạo có quan hệ thân thích với Joy, cũng không biết là em vợ hay anh rễ. Nếu hắn đã mở miệng, vậy thì cậu nhất định có cơ hội hợp tác với Joy.”
“Còn về phần sau này có thể tiếp tục hợp tác hay không, thì còn phải xem cậu có lọt được vào tầm ngắm của hắn.”
Kiều Phong mặt mày hớn hở nói: “Ai, anh nói cậu nghe, chắc cậu không biết nhưng Từ Hạo Vũ đã nhiều lần muốn hợp tác với Joy, mà Trịnh đạo lại không chịu dẫn tuyến, ha ha…”
“Nếu như Joy chịu làm tạo hình cho cậu, thì trang phục sang trọng hàng đầu quốc tế đều có thể tùy tiện thử!”
“Cậu vẫn chưa lên tuyến đầu nhưng lại được hưởng đãi ngộ không khác gì tuyến đầu, ha ha ha…”
“……”
Hứa Trăn nghe Kiều Phong nói với vẻ mặt hớn hở, có chút không rõ, nhịn không được liền ngắt lời: “Khoan đã, Kiều ca.”
Hứa Trăn vẻ mặt nghiêm túc hỏi: ““Thù lao” mà Trịnh đạo trả cho em chính là một lần miễn phí được nhà tạo mẫu đẳng cấp làm tạo hình cho?”
Kiều Phong bị vấn đề này làm nghẹn một lúc lâu, mới nói: “Không, không có miễn phí, tiền nhất định phải tiêu!”
Hứa Trăn: “……Vậy thì, người kia, giá một lần để hắn làm tạo hình là bao nhiêu?”
Kiều Phong trầm mặc hồi lâu, nói: “Anh không hỏi qua, đại khái mấy vạn đi.”
Hứa Trăn: “……”
Cho nên, nguyên một đêm ta bị người ta kéo lê, lại cực cực khổ khổ diễn cảnh quay dưới vòi phun nước hơn hai tiếng đồng hồ, đông lạnh đến run run rẩy rẩy, thế nhưng thù lao nhận được lại là cơ hội được tiêu mấy vạn đồng?
Sư phụ a…… Đây gọi là “tuyến đầu” sao? ?
Đồ nhi cảm thấy nước này quá sâu!
Ngày hôm sau, khi trở lại đoàn làm phim "Sấm Quan Đông", Hứa Trăn vẫn có chút ảm đạm không thể giải thích được.
Kiều Phong đã liên hệ với Joe, giám đốc thời trang của "Vi Cách", mà bên kia cũng đã hứa sẽ giúp Hứa Trăn làm tạo hình trước cuối năm này, đồng thời nói rằng mình đã xem bộ phim của Hứa Trăn và rất quan tâm đến hắn.
Hứa Trăn đương nhiên biết tạo hình sư có tầm quan trọng rất lớn đối với một nghệ sĩ.
Thậm chí có thể nói, tạo hình của một người trên thảm đỏ có kinh diễm hay bình thường thì đều chứng tỏ được sự điêu luyện sắc sảo của tạo hình sư, thậm chí nó còn quan trọng hơn nền tảng của chính diễn viên.
Nhưng là……
Nói thật ra, Hứa Trăn chỉ có hứng thú với diễn kịch, còn đối với mấy thứ xa hoa truỵ lạc, nơi phồn hoa ngợp trong vàng son thì hắn lại không có nữa điểm hứng thú.
Được săn đón dưới ánh đèn sân khấu vì hình tượng cá nhân của mình, Hứa Trăn không cho rằng đây là điều đáng tự hào.
Hắn càng hy vọng khán giả có thể thích những nhân vật mà hắn biểu diễn, thích Chu Du, thích Hạ Tuyết Nghi, thích Chu Truyền Võ, mà không phải thích Hứa Trăn này.
Tuy nhiên, với sự nổi tiếng của "Tam Quốc ", Hứa Trăn cảm thấy việc duy trì tình trạng công việc của mình ngày càng trở nên khó khăn, giống như muối bỏ bể.
Bạn cần đăng nhập để bình luận