Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 1020: Sởn Gai ốc

Hứa Trăn nhìn thấy biểu cảm ngốc trệ của Từ Hãn, mặc dù trong lòng cũng đang chảy máu nhưng còn nhịn đau thay công ty nhà mình giải thích một câu, nói: "Lang Gia Các chúng cháu vừa mới thành lập ba năm nên chắc chắn tài chính sẽ ưu tiên cho mục đích mở rộng, tài khoản không có khả năng có quá nhiều tiền nhàn rỗi, có tiền lập tức đều quăng vào hạng mục khác."
Nói rồi, hắn tiện tay lật lật kịch bản bên trong, nói: "Bộ phim điện ảnh này... cháu cảm giác một trăm triệu có lẽ cũng không đủ quay."
"Đối với Lang Gia Các chúng cháu thật sự mà nói là quá cố sức."
Hứa Trăn miệng thì nói như vậy nhưng tay lại cầm cuốn kịch bản không buông.
Hắn thật muốn diễn vai nam chính trong bộ "Vô song" này, nhưng mà không đủ tiền...
Khi hai người đang nói chuyện thì ở bên ngoài Trang Văn Huy đã cúp điện thoại đang đi tới phòng bên này.
Thừa dịp thời gian mấy bước cuối cùng của gã, Từ Hãn thay đổi sắc mặt, nhỏ giọng nói: "Dù có tiền hay không thì trước tiên cậu cứ hù dọa gã đã, đừng để cho kịch bản này chạy mất!"
"Lấy hết bản lĩnh lừa gạt của cậu ra đi!"
Hứa Trăn: "..."
Này... Tôi nào biết lừa gạt?
Tôi thực sự hết tiền mà!
...
Vài giây sau, Trang Văn Huy trở lại trong phòng, cười xin lỗi nói: "Xin lỗi, xin lỗi, vừa mới có chuyện nên chậm trễ."
"Tôi tự phạt một ly!"
Nói xong, gã rót rượu đỏ vào ly của chỉnh mình rồi uống một hơi cạn sạch.
Bên trong phòng ba người thuận miệng nói chuyện phiếm vài câu, chủ đề rốt cuộc cũng quay trở lại phim "Vô song".
Hứa Trăn không là kiểu người giả tạo, cách hắn đối nhân xử thế luôn tuân theo nguyên tắc là thành tâm đối đãi nên làm sao biết được cái gì "lừa gạt".
Cho nên, khi Trang Văn Huy thẳng thắn hỏi hắn về mục đích đầu tư, Hứa Trăn chần chừ hồi lâu nhưng rốt cuộc vẫn nói đúng sự thật:
Chính mình quả thật vô cùng yêu thích kịch bản "Vô song" này, nhưng mà Lang Gia Các chỉ là một công ty nhỏ mới thành lập không lâu, độc lập đầu tư quay một bộ chế tác lớn như này chỉ sợ có chút khó khăn.
Mục đích chủ yếu của hắn vẫn là ở phương diện biểu diễn, hy vọng thầy Trang ở thời điểm tuyển diễn viên có thể cân nhắc đến mình.
Nhưng mà những lời nói này vào trong tai Trang Văn Huy lại nghe ra một ý khác.
—— gã cảm thấy Hứa Trăn đang uyển chuyển bày tỏ muốn chính mình nhất định phải cho hắn diễn vai nam chính, Lang Gia Các mới bằng lòng đầu tư bộ phim điện ảnh này.
Điều này đã vi phạm ý nguyện ban đầu của gã.
Trang Văn Huy là người thẳng tính nên khi nghe Hứa Trăn tỏ thái độ thì hơi nhíu mày, lắc đầu nói: "Rất xin lỗi, phương diện tuyển diễn viên tôi sẽ không cân nhắc."
"Tôi biết Hứa Trăn cậu là một diễn viên đặc biệt ưu tú, rất nhiều bạn bè bên cạnh tôi đều khen cậu."
Nói rồi, gã nghiêm túc đánh giá Hứa Trăn trước mắt, nói: "Nhưng mà cậu và Lý Vấn trong cảm nhận của tôi khác rất xa..."
"Cậu quá trẻ, dáng vẻ cũng quá thư sinh, giống như một đứa trẻ được giáo dục tốt biết nghe lời." Trang Văn Huy lắc đầu nói.
"Khí chất trời sinh không thích hợp diễn kiểu nhân vật như Lý Vấn này."
Ở bên kia bàn ăn, Từ Hãn nghe hai người đối thoại, nhịn không được quay mặt đi.
... Đáng đời các người có danh tiếng lớn như vậy mà một hai vẫn nghèo rớt mồng tơi!
Đặc biệt là Trang Văn Huy, ông là tới lôi kéo đầu tư, thế mà trực tiếp phê phán kim chủ? ?
Nhưng mà lúc này, Hứa Trăn nghiêm túc nghe xong những lời của Trang Văn Huy lại không có hiển lộ ra một chút bực tức hoặc bất mãn nào.
Ánh mắt hắn rất trong veo, khí chất sạch sẽ, quả thực giống như lời Trang Văn Huy nói, bên trong mắt mang chút cảm giác ngây ngô chưa thoát khỏi tính trẻ con.
Hắn cầm cái ấm sứ trắng trên bàn ăn, đổ ra non nửa ly nước sạch, mỉm cười nói: "Xin lỗi, chú Từ, thầy Trang, cháu thất lễ một chút."
Nói rồi, Hứa Trăn đổ non nửa ly nước này lên bàn tay, sau đó năm ngón tay mở ra thấm nhẹ nước vuốt tóc ra phía đằng sau.
Sau đó, hắn lại dùng ngón áp út dính nước lau hai bên lông mày, đồng thời nhẹ nhàng cắn môi một cái.
Động tác chỉnh trang không đến mười giây.
Trang Văn Huy nhìn không hiểu Hứa Trăn đang làm cái gì, hơi có chút không rõ.
Nhưng mà một giây sau.
Nhưng lúc hắn ngẩng đầu lên cùng chính mình bốn mắt nhìn nhau, tròng mắt Trang Văn Huy đột nhiên co rụt lại.
—— ngắn ngủi trong mấy giây mà người trẻ tuổi trước mắt này giống như là đổi thành một người khác.
Nhờ tác dụng của nước mà phần tóc xoã trước trán của hắn tạm thời bị vuốt ra sau đầu làm lộ ra toàn bộ phần trán ướt nhẹp do ngọn tóc ướt sũng nhỏ nước xuống.
Đôi lông mày vốn bị tóc mái che khuất lộ ra, trong trạng thái ẩm ướt nhìn qua hơi rậm mà lộn xộn.
Theo kiểu tóc thay đổi, khí chất cả người Hứa Trăn cũng xảy ra thay đổi cực lớn.
Vừa rồi là sự ngây ngô chưa thoát khỏi cảm giác trẻ con trong nháy mắt biến mất không còn tăm hơi, giống như là một đứa trẻ chưa từng lớn trong nháy mắt biến thành một thanh niên thành thục.
Hai mắt thâm thúy từ đầu đến cuối tập trung nhìn Trang Văn Huy, trong sự chán chường lộ ra một tia nguy hiểm.
Hứa Trăn nhìn thẳng Trang Văn Huy trước mặt, khóe miệng hơi hơi giơ lên.
Trong một tích tắc này, Trang Văn Huy chỉ cảm thấy nhịp tim chính mình đập nhanh dữ dội
... Đây là ai?
Người này là ai? !
Trong nháy mắt lông tơ trên người gã dựng lên, toàn thân sởn gai ốc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận