Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 199: Con Rể Tới Nhà

Hứa Trăn nghe lời giáo huấn ở tư thế cao cao tại thượng của y, không khỏi cảm thấy có chút buồn cười.
Đây chính là kiêu căng của diễn dịch thế gia sao?
Nếu như là hơn nửa năm trước, khi hắn vừa mới quay xong "Tuyệt Đại Song Kiêu", nghe xong những lời này sợ là thật sự cảm thấy mồ hôi đầm đìa.
Bởi vì khi đó, hắn thật sự chỉ là bắt chước một cách thuần túy, không hề biết diễn.
Nhưng bây giờ đã là gần một năm qua rồi, ai có thể là cùi bắp mãi chứ?
Hứa Trăn quay đầu nhìn y một cái, bình tĩnh mà nói: "Cậu nói với tôi nhiều như vậy, là sợ lát nữa thi không qua tôi sao?"
Mạnh Nhất Phàm bật cười nói: "Xin lỗi, cậu vẫn không nằm trong phạm vi tranh đua của tôi."
Hứa Trăn nói: "Xin lỗi, tôi cũng đúng là không quen biết cậu."
"Phì...."
Nghe được đối thoại của hai người, một thí sinh đứng bên cạnh không nhịn được bật cười thành tiếng.
Sắc mặt Mạnh Nhất Phàm lập tức trùng xuống.
Được, được lắm, cậu không biết tôi.
Bây giờ hắn lại là "Thiên hạ này không ai là không biết quân", giỏi rồi, ghê gớm rồi!
Thế thì cũng không còn gì để nói nữa rồi, dùng thực lực để nói đi!
Y cũng muốn xem minh tinh như hắn có thể làm được bài thi gì cho công chúng!
....
Mấy phút sau, phần biểu diễn của tổ trước kết thúc, mấy người Hứa Trăn, Mạnh Nhất Phàm bị gọi vào phòng thi.
Sau khi 5 người giới thiệu sơ qua về mình với giám khảo, thì nhanh chóng đến phần thi đọc diễn cảm thơ và thanh nhạc.
Bởi vì phần thi thanh nhạc không phải là kỹ thuật cao siêu gì cho nên, mỗi người đều chuẩn bị một ca khúc dân tộc đơn giản tự nhiên.
Giọng của Hứa Trăn không tồi, nhưng vì ít luyện tập, cho nên điệu hát dân gian chỉ hát tròn trịa mà thôi.
Sau đó là đến phần thi quan trọng của vòng thi thứ hai: tiểu phẩm tập thể.
Một người trong số 5 người đại diện lên rút phiếu, đề thi là "Con rể tới nhà".
Sau thời gian 10 phút chuẩn bị, biểu diễn bắt đầu.
5 người trong tổ xúm lại, cũng không quan tâm đến ai là nhân vật của công chúng, ai là diễn viên có kinh nghiệm, mọi người đều thảo luận sôi nổi, cố gắng dành vai diễn tốt hơn cho mình.
Lúc này thì Hứa Trăn lại bình tĩnh hơn những người khác một chút.
Cũng không phải là hắn không quan tâm đến bài thi của mình.
Mà là trong lòng hắn rõ ràng, cho dù là giành được vai diễn nào, thì kết quả cuối cùng vẫn đều phải xem mình diễn như nào.
Sau hai ba phút, phân công nhân vật của đã được xác định: Mạnh Nhất Phàm diễn con rể, ba thí sinh khác diễn con gái, ba vợ, mẹ vợ.
Còn về Hứa Trăn, thì diễn ông nội của nhà gái.
Những người khác ít nhiều đều cảm thấy hơi chột dạ, cảm thấy như mình mồm năm miệng người đẩy Hứa Trăn lên vị trí này, giống như có chút bắt nạt người khác vậy.
Nhưng Hứa Trăn lại khá là thích nhân vật này.
Ông nội cũng có thể rất đẹp trai mà!
Ví dụ như ông nội của Tiểu Hoàn Tử, khi con trẻ cũng là nhân trung long phượng, rất đẹp trai!
Mấy phút tiếp theo, mọi người ríu rít thảo luận hướng đi của kịch bản.
Bởi vì thời gian có hạn, cũng không thể hi vọng tiểu phẩm này đặc sắc bao nhiêu, đại khái là thiết kế mâu thuẫn giữa những người trẻ và trưởng bối, sau đó dùng quan điểm yêu đương và hôn nhân phổ biến mấy năm gần đây làm tư tưởng, phần chuẩn bị trước cũng đã hoàn thành.
Giám khảo trong phòng thi nhìn thời gian, nói: "Thời gian đếm ngược 5 phút, bắt đầu."
Giám khảo chính giáo sư Uông Bác Vũ vừa uống trà trong ly vừa chú ý quan sát biểu diễn của mấy người.
Ông ta khá quan tâm phần thi của tổ này.
Trong 5 thí sinh, không chỉ có một thí sinh là minh tinh nổi tiếng nhất khóa này Hứa Trăn, đồng thời còn có con trai của một người bạn cũ của ông, bây giờ đã là một diễn viên kịch nói được công nhận rộng rãi - Mạnh Nhất Phàm.
Diễn viên có kinh nghiệm, muốn diễn tốt màn biểu diễn ngẫu hứng như thế này thật ra không hề khó.
Quan trọng là ở việc tìm đúng vị trí của nhân vật, diễn ra được nội dung tác phẩm.
Uông Bác Vũ tin tưởng, dựa vào thực lực của Mạnh Nhất Phàm, diễn tiểu phẩm ngẫu hứng như này, căn bản là việc nhỏ như con thỏ.
Rất nhanh, phần biểu diễn trong hiện trường bắt đầu.
Khởi động đầu tiên là ba mẹ của cô gái, hai người anh một câu, tôi một câu, bày tỏ sự lo lắng của mình đối với hôn nhân đại sự của con gái.
Sau mười mấy giây đối thoại kết thúc, Uông Bác Vũ đơn giản xác định phần biểu diễn của bọn họ.
Mẹ vợ đại khái được 70 điểm, mà ba vợ thì không đạt chuẩn.
Năng lực đọc lời thoại không được, ngôn ngữ hình thể quá gượng ép, lại còn thường cản trở bạn diễn của mình.
Này là một tấm chiếu mới vừa không có kinh nghiệm biểu diễn, vừa không có thiên phú.
Đúng lúc này, Hứa Trăn lên sàn.
Hắn không hề tiến về phía hai người ba mẹ vợ, mà đứng ở một bên sân khấu phía xa xa, tay từ từ đánh Thái Cực Quyền.
Hắn nghe lời tranh luận của hai người trong sân khấu, chậm rãi nói: "Con cháu tự có phúc của con cháu, không nhọc cha mẹ lo lắng mù quáng."
"Nếu như Tiểu Thiến đã dẫn người về nhà, vậy thì chắc chắn là thật sự thích. Hai đứa chúng bay ấy à, đừng có dùng ánh mắt xoi mói nhìn con nhà người ta, phải nhìn điểm tốt nhiều hơn!"
Bên sân, Uông Bác Vũ hơi sửng sốt.
Diễn viên nhỏ này, cảm được cảm giác của một người già!
Cậu ta đặc biệt đi quan sát ngôn từ hành động của người già sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận