Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 393: CP Du Lượng

Ngày 18/8, "Tam Quốc" tiếp tục âm mưu của cốt truyện ngày hôm qua: Gia Cát Lượng đến Giang Đông theo lời mời của Lỗ Túc, cố gắng thuyết phục Tôn Quyền đánh Tào Tháo.
Tôn Quyền đang do dự, lúc này, Chu Du đang ở hồ Bà Dương thao luyện thuỷ quân nghe nói việc này, đêm tối vội vàng chạy về Giang Đông, lập tức kíp nổ thế lực khắp nơi.
Trong một đêm, văn thần, võ tướng, cùng với đám lão thân do Trương Chiêu cầm đầu, sôi nổi đi vào phủ đệ Chu Du, nói hết chủ trương của mình.
Chu Du ngược lại lười nói lời vô nghĩa với những người này, thấy cùng hoà giải, thấy chiến nói chiến, dăm ba câu liền đuổi đám người này rời khỏi phủ đệ.
Trong tập 35 sắp diễn ra đoàn người thứ 4 - tình tiết Lỗ Túc đưa Gia Cát Lượng đến thăm Chu Du vào ban đêm.
Đây cũng là lần gặp gỡ đầu tiên giữa Du Lượng trong vở kịch.
Lúc này, đài Nghênh Khách Tùng cuối cùng đã rút ra được bài học cho việc thiếu làn đạn bình luận trong các tập phim truyền hình trực tiếp trước đó, cho nên mới đặc biệt mở một "Phòng phát sóng trực tiếp" trên mạng để giao lưu với khán giả.
Kết quả phim chính còn không có phát sóng, nhưng làn đạn bình luận che trời lấp đất đã đem phòng phát sóng trực tiếp, đánh một trận tơi bời.
“Mong sao, mong trăng, cuối cùng tôi cũng trông đợi được Du Lượng! !”
“Lão phu chờ đợi ngày này quá vất vả rồi!”
“Cảnh này cũng là một cảnh nổi tiếng trong “Tam Quốc”. Chu Du giả vờ muốn đầu hàng Tào Tháo nhưng lại bị Gia Cát Lượng nhìn thấy tâm can, làm bộ thích nghe ngóng.”
“Chu – miệng quỷ đầy lời nói dối – Du rốt cuộc gặp được đối thủ, vỏ quýt dày có móng tay nhọn”
“Chuyên môn thích xem Gia Cát Lượng thu hoạch giá trị tức giận ở khắp nơi, phải làm sao bây giờ? Ta có phải tâm lý biến thái hay không?”
“Mẹ nó, có thể đúng spoil hay không? Ta đều có thể đoán được tình tiết tiếp theo sẽ là cái gì luôn rồi đây!”
“Ngọa tạo, nói đây là “Spoil” có phải là người nước ngoài hay không đó? Muốn ta spoil cho người chút nữa không, Chu Du không chỉ không hàng Tào mà còn làm một phen lửa đốt toàn bộ Xích Bích? ?”
“Ha ha ha người nước ngoài bị hắc đến thảm, ta đoán người này đến từ Europa hoặc là Mỹ Latin.”
“……”
Trong lúc nhất thời, đủ thứ bài phát biểu kỳ quái lần lượt nổi lên, và làn đạn dữ dội khiến hệ thống bị đóng băng trong một thời gian.
Bất lực, các kỹ thuật viên đành phải dùng một số phương tiện kỹ thuật thô sơ để duy trì hoạt động của phòng truyền hình trực tiếp trong khi bảo trì.
“A……”
Một lát sau, đang ở Đông Bắc xem phát sóng trực tiếp, Hứa Trăn bỗng nhiên hô nhỏ một tiếng.
Hắn nhìn giao diện ra pop-up, tài khoản chính mình bởi vì cấp bậc quá thấp nên đã bị thanh trừ ra khỏi phòng phát sóng trực tiếp, chỉ cảm thấy vẻ mặt vô cùng bối rối.
“Phốc……”
Bạn cùng phòng Tề Khôi chứng kiến được một màn này, nhịn không được đấm giường cười to, kêu lên: “Lam tốt lắm!”
“Không sai, Chu Du không xứng xem phát sóng trực tiếp, cậu đã xem đoạn này ở dạng “3D” rồi, bây giờ lại còn đi chiếm chỗ ngồi của người khác, thôi thì nhường chỗ cho người khác cũng không tệ đâu!”
Hứa Trăn: “……”
Quên đi, ta sẽ thành thành thật thật đi xem TV vậy.
Ma mới không xứng tiến vào phòng phát sóng trực tiếp.
……
Vài phút sau, tập phim 35 rốt cuộc phát sóng.
Lỗ Túc bước chân vội vàng mà mang Gia Cát Lượng đến gặp Chu Du, mà Chu Du cũng thu liễm biểu tình không chê phiền lụy mới vừa rồi, trịnh trọng mà đem hai người thỉnh đi vào đại sảnh, pha trà đãi khách.
Ba người phân chủ khách sau khi ngồi xuống, Lỗ Túc gấp không chờ nổi mà mở miệng nói: “Tào Tháo đại quân nam phạm, Giang Đông văn võ đang không ngừng giằng co, đấu đá với nhau…”
“Hiện giờ chủ công do dự, tất cả đều chờ tướng quân quyết đoán, không biết ý của ngươi như thế nào?”
Trong màn hình, Hứa Trăn đóng vai Chu Du rũ mắt xuống, cũng không nóng lòng trả lời.
Hắn nhẹ liễm ống tay áo, tư thế thanh tao lịch sự mà rót một ly trà xanh cho hai vị khách nhân, lúc này mới từ từ nói: “Chiến tắc tất bại, hàng tắc dễ an.”
“Không bằng bất chiến.”
Lời này vừa ra, Lỗ Túc không khỏi ngạc nhiên kinh hãi, nói: “Tướng quân chủ hàng?”
Chu Du thưởng thức chung trà trong tay, nói: “Đúng vậy.”
Khi hắn nói lời này, màn ảnh cố ý cắt môt cảnh quay đặc tả, người xem có thể nhìn thấy rõ ràng, đôi mắt Chu Du tuy nhìn chén trà, nhưng khóe mắt dư quang lại trong lúc lơ đãng liếc về phía Gia Cát Lượng.
Mà lúc này, Trần Chính Hào đóng vai Gia Cát Lượng lại không kinh hoảng, biểu tình trấn định tự nhiên, giống như không có nửa phần khẩn trương khi nghe được chủ ý của Chu Du.
Y không e dè mà nhìn Chu Du, ánh mắt lộ ra biểu tình cười như không cười.
“Cơ nghiệp của Giang Đông, đã qua ba đời, sao có thể chắp tay tặng người?” Lỗ Túc lúc này cũng không lơ là, ông ta nghe nói Chu Du muốn hàng, nháy mắt liền nóng nảy, kêu lên, “Năm đó di ngôn của bá phù, ngoại sự đều phó thác vào tướng quân. Hiện giờ đang lúc nguy nan hết sức, Giang Đông sáu quận đều trông chờ tướng quân, sao có thể nghe được một câu trả lời nhu nhược của ngươi? !”
Chu Du thanh âm lãnh đạm nói: “Tào Tháo mang trăm vạn binh tiến đến, chiến hỏa nổ ra, sinh linh đồ thán. Ta không muốn Giang Đông gặp phải kiếp nạn này, cho nên mới muốn hàng Tào.”
Lỗ Túc giẫm chân nói: “Anh hùng như tướng quân, lại lấy vị trí hiểm có của Đông Ngô, thì có gì không thể chiến một trận!”
“……"
Bạn cần đăng nhập để bình luận