Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 476: Thảm Án Mai Lĩnh

Sau khi cuộc họp báo kết thúc vào đêm đó, hội Trăn Quả gần đây vốn im hơi lặng tiếng liền tức khắc bùng nổ một lần nữa.
Các mục hot search liên quan đến Hứa Trăn, Mai Trường Rô móc lên như măng sau cơn mưa.
Những hình ảnh trực tiếp tại buổi họp báo đã lan truyền trên các trang mạng xã hội lớn. Chỉ trong một đêm, nhiều cư dân mạng trước đó vốn không chú ý đến Hứa Trăn, cũng đã bắt đầu chú ý đến bộ phim truyền hình mới khởi động máy này và giành được sự quan tâm đáng kể.
Thái Thực Tiễn hoàn toàn không ngại việc bị cư dân mạng nói đùa rằng, bức ảnh chụp chung của ông ta và Hứa Trăn giống như bị ngăn cách vài chiều không thời gian.
Càng không ngại việc mình đứng vào giữa bức ảnh khi chụp chung với Hứa Trăn, Tống Úc, Đường Dật và các diễn viên chính khác đã khiến dư luận tức giận không thôi, dẫn đến một mục “Đánh rớt lão bản” lọt vào hot search.
——


Lang Gia bảng


chưa quay đã hỏa, lão tử lúc này muốn kiếm đồng tiền lớn!
Tùy tiện các ngươi nói như thế nào.
Ngày 20 tháng 3,


Lang Gia bảng


chính thức khởi động máy ở thành điện ảnh Hoành Châu.
Phần đầu tiên của bộ phim là “Thảm án Mai Lĩnh”, các diễn viên chính cũng kịp thời tiến tổ, tận dụng thời gian này để tiến hành vây đọc kịch bản, cũng như huấn luyện lễ nghi, âm nhạc, võ thuật và các phương diện khác.
Buổi sáng hôm nay, sau khi Hứa Trăn hoàn thành nghi thức khởi động máy, liền lập tức được giao một nhiệm vụ quan trọng khác: đón người.
Đón không phải người khác, mà chính là diễn viên chính duy nhất không có mặt trong buổi họp báo hôm trước: Diễn viên đóng vai Tĩnh Phi, Lương Mẫn Anh.
Lương Mẫn Anh với tư cách là một diễn viên hạng nhất quốc gia và hai lớp thị hậu, lại sẵn sàng diễn nhân vật Tĩnh Phi không có phiên vi trong một bộ phim thương mại, đây có thể nói là hoàn toàn vì Hứa Trăn.
Để biểu lộ thành ý, Hứa Trăn còn cố ý tự mình đi đón người.
Hắn thật sự rất cảm kích vị mẫu thân trong màn ảnh lại đối đãi với mình không khác gì con ruột, vừa nghe con trai nhờ vả thì lập tức đẩy hết các công việc khác và không một chút do dự nào mà đuổi tới đây.
Nhưng, đối với lần casting này, tâm trạng của Hứa Trăn vô cùng phức tạp.
Hình tượng của Lương Mẫn Anh thật sự có điểm không phù hợp với “Tĩnh Phi”.
Tuy rằng cô năm nay chỉ có 39 tuổi, tướng mạo cũng thực đẹp, nhưng bởi vì nguyên nhân dáng người, cho nên nhìn qua trông “Hổ báo” đến khó hiểu…
“Linh linh linh……”
Trong sảnh sân bay, điện thoại di động của Hứa Trăn vang lên.
Hắn cầm di động lên, trên màn hình liền hiển thị một chữ “Nương”, khóe miệng hắn hơi hơi nhếch lên, lập tức nhấn nhận cuộc gọi: “Nương, ngài xuống máy bay chưa?”
Đầu dây bên kia, Lương Mẫn Anh nói: “Có phải cậu đội mũ len màu be đúng không? Tôi nhìn thấy cậu rồi!”
Hứa Trăn nghe vậy thì sửng sốt, đứng dậy nhìn quét chung quanh một vòng, nhưng lại không nhìn thấy thân ảnh mập mạp quen thuộc kia.
“Này, nhìn đi đâu đó!”
Một lát sau, Hứa Trăn bỗng nhiên cảm thấy sau lưng bị người võ một cái, hắn quay đầu lại, vừa nhìn thấy đối phương thì không khỏi sửng sốt vài giây.
Đứng trước mặt hắn là một nữ nhân trung niên, vóc dáng vừa phải, khí chất tao nhã.
Cô cao gần 1,7 mét, thân trên mặc áo len đen, quần tây đen, bốt da ngắn, mang theo một bộ kính mát và khoác trên tay chiếc áo khoác len màu xám nhạt.
Khi thấy Hứa Trăn đang nhìn mình, cô hơi hơi mỉm cười, tháo kính râm xuống, lộ ra đôi lông mày đoan trang.
“Nương……?” Hứa Trăn kinh ngạc nói.
——Người phụ nữ này chính là Lương Mẫn Anh.
Cảnh tuyết rơi trong phim "Sấm Quan Đông" đã được quay vào đầu tháng 12 năm ngoái, chỉ hơn ba tháng không gặp, nhưng Nương dường như trở thành một người khác.
Hứa Trăn thật sự không có khái niệm về con số chuẩn của dáng người, nhưng đoán chừng thô sơ giản lược thì ít nhất phải gầy đi 20 cân.
“Thế nào?”
Lương Mẫn Anh xoay một vòng tròn, để Hứa Trăn quan sát dáng người của mình, cười nói: “Như thế này đã đủ diễn vai Tĩnh Phi chưa?”
Hứa Trăn trong lòng ấm áp, vừa cười vừa ôm lấy cô, nhẹ giọng nói: “Cảm ơn nương.”
“Ha ha……” Lương Mẫn Anh vỗ vỗ sau lưng hắn, cười nói, “Cần gì cảm ơn, Nương đến đây cũng vì vở kịch, cho nên không phải khách khí.”
Khi nói chuyện, Hứa Trăn đã quen cửa quen nẻo mà tiếp nhận rương hành lý trong tay của Lương Mẫn Anh, hai mẹ con liền nói nói cười cười mà đi ra sân bay.
Sau khi Hứa Trăn đón Lương Mẫn Anh từ sân bay về, hắn liền đưa cô về khách sạn để ổn định chỗ ở, rồi hai người mới cùng nhau đi đến phim trường.
Chiều hôm nay, chương trình huấn luyện mà đoàn phim sắp xếp chính là dạy võ thuật.
Trong vở kịch, Hứa Trăn diễn một vai ma ốm, Lương Mẫn Anh thì là phi tử trong hậu cung, cho nên hai người đều không cần phải học tập.
Đây là lần đầu tiên Hứa Trăn đóng phim cổ trang nhưng lại không cần võ thuật, điều này khiến cho hắn còn có chút chưa kịp thích ứng.
“Hôm nay đã khởi động máy sao? Trước quay đoạn nào?” Lương Mẫn Anh hỏi trên đường đến trường quay.
Hứa Trăn nói: “Khởi động máy, cảnh đầu tiên là “Thảm án Mai Lĩnh”.”
Nói đến đây, hắn liền nhịn khôn được mà bật cười: “Hôm nay “Cha” cũng ở phim trường, ông ấy sẽ quay phim hai ngày, vừa vẹn ba người chúng ta đều ở đây.”
Lương Mẫn Anh nghe vậy thì bừng tỉnh, ha ha cười nói: “A đúng đúng đúng, lão Lý vừa lúc diễn trận này!”
—— “Lão Lý” chỉ chính là Lý Vĩnh Bân.
Ông ta đóng vai khách mời - chủ soái của Xích Diễm quân, trùng hợp vẫn là “Cha” của Hứa Trăn.
Chẳng qua, bởi vì yêu cầu của cốt truyện, Lâm Thù cũng không phải Hứa Trăn diễn, hai người chỉ là một đôi “Phụ tử gián tiếp” không có vai diễn phối hợp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận