Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 920: Chiến tranh tình báo kiểu đời thường

Hứa Trăn đọc xong phần tư liệu này, gửi tin nhắn cho người đại diện Kiều Phong, tỏ vẻ mình muốn nhận chương trình.
Rất nhanh, Kiều Phong trả lời anh: "Muốn tham gia không thành vấn đề, hiện tại chương trình này còn rất hot.”
"Đã lâu lắm rồi em không lộ diện, trong quá khứ nhân khí của riêng em cũng được đánh giá cao."
"Nhưng mà, tiểu Hứa, anh có một vấn đề rất nghiêm túc muốn hỏi cậu."
Hứa Trăn đánh chữ nói: "Vấn đề gì?”
Kiều Phong nói: "Cậu nói xem, nếu lúc thi đấu không cẩn thận lên cấp, cậu còn tham gia mấy kỳ sau sao?”
"Từ giờ đến chung kết, ít nhất phải thi bốn trận."
Hứa Trăn: "..."
Cám ơn anh trai, anh thật sự là quá đề cao em!
Năm nay giao thừa ngày 27 tháng 1, hơi sớm các năm trước.
Đoàn phim "Dùng trí thắng được Uy Hổ sơn" vẫn luôn kéo dài công tác đến sáng ngày 26, chiều mới cho diễn viên và nhân viên công tác về nhà, một tuần.
Hết Tết lập tức cần trơn tru gấp gáp trở về tiếp tục công việc.
Hứa Trăn về tới kinh thành vào sáng ngày 27, sau đó lập tức có nhân viên công tác ban tổ chức "Lắng nghe giọng nói" liên hệ với hắn, bảo hắn biết thời gian thu hình chính thức là mùng 1 tháng 2 này, địa điểm là trung tâm triển lãm quốc tế Hồ Nam, hy vọng hắn đến lúc đó đến.
Trong mấy ngày rảnh rỗi đó, Hứa Trăn dứt khoát xem hết chương trình mấy kỳ trước.
"Lắng nghe giọng nói" tương đối mà nói là gameshow ưu ái thực lực nhất, quy tắc đơn giản, tuyển thủ chỉ cần tập trung tinh lực hoàn thành nhiệm vụ phối âm của mình là được.
Nói trắng ra là cho mọi người tới công khai khoe tài.
Mỗi một lần kết thúc phối âm sẽ có một lần cho người xem toàn trường bỏ phiếu, người có số phiếu cao nhất tự động tấn cấp vòng tiếp theo, còn lại sẽ bị nhóm dự bị đoán thân phận.
Nếu như đoán đúng, người đó sẽ từ ngồi sau màn chuyển ra trước màn ảnh, như vậy sẽ không được tham gia các vòng phối âm kế tiếp, trực tiếp tham gia vòng so đấu cuối.
Mỗi khách quý tới dự thi đều hi vọng có thể thu hoạch thêm cơ hội khoe tài, nên giả giọng nói và vượt qua chính mình là hai phương diện rất quan trọng.
...
Ngày 30 tháng 1, Hứa Trăn và Liễu Vĩnh Thanh cùng ngồi máy bay đi Trường Sa, theo ước định mà đi thu mùa mới của "Lắng nghe giọng nói".
Tiến vào cabin, Liễu Vĩnh Thanh xếp gọn hành lí, cởi áo khoác, tìm tư thế thoải mái ngồi xuống.
Anh ta vừa định tâm sự với Hứa Trăn bên cạnh, quay đầu chỉ thấy Hứa Trăn đổi mũ lông thành mũ lưỡi trai, khẩu trang dày thành khẩu trang mỏng.
Mặc dù đổi trang phục, nhưng vẫn như cũ che chính mình cực kỳ chặt chẽ.
Liễu Vĩnh Thanh chỉ cảm thấy có chút buồn cười, thấp giọng nói: "Cần phải vậy sao? Bị người nhận ra cũng đâu có gì."
"Máy bay bay bao lâu, cậu đội mũ đeo khẩu trang suốt khó chịu lắm."
Hứa Trăn cúi thấp đầu, quay đầu nhìn hành khách chung quanh đang lục tục tiến vào cabin, thấp giọng nói: "Lần này không giống nhau."
"Không thể để người ta biết tôi ở Trường Sa, nếu không khi ghi hình tiết mục rất dễ bị người đoán được."
Liễu Vĩnh Thanh bật cười nói: "Ở đây có bao nhiêu người, sao có thể trùng hợp đến mức trong cabin này vừa vặn có người đi trường quay?"
Hứa Trăn nhỏ giọng nói: "Người có thể không đi, nhưng bọn họ sẽ chụp được tôi, phát lên mạng."
"Fan club của tôi có một đám người chuyên môn ngày ngày săn tin tôi, có thể không tới sáng mai fan club cả nước đều biết tôi ở Trường Sa."
"Sau đó chớp mắt sẽ thấy họ kết đoàn mua vé đi xem "Lắng nghe giọng nói"."
Hứa Trăn đẩy gọng kính bên trên sống mũi, hơi có chút bất đắc dĩ nói: "Những tiết mục khác không nói, tiết mục lần này mà thành như vậy thì coi như bỏ."
Liễu Vĩnh Thanh: "..."
Thế giới thần tượng trẻ tuổi này tôi xin từ chối hiểu.
Anh vừa định thuận miệng nói hai câu mang tính hình thức, chuyển hướng đề tài này thì đúng lúc có một thân ảnh cao gầy, mặc áo lông màu đen bỗng đi vào cabin.
Liễu Vĩnh Thanh và Hứa Trăn liếc nhau một cái, sắc mặt cứng đờ.
—— Cao Bác!
Diễn Tôn Quyền trong "Tam Quốc", diễn viên trẻ Cao Bác!
Đi máy bay gặp người trong ngành không hề kỳ quái, nhưng vấn đề là... Cao Bác là thành viên tổ dự bị "Lắng nghe giọng nói" mùa này.
Nếu bị bắt gặp trên máy bay đi Trường Sa, vậy thân phận hai người chẳng phải đã rõ rành rành?
Nói thì chậm, khi đó thì nhanh, mắt thấy Cao Bác đi từ cửa tới hướng bọn họ, Hứa Trăn vội vàng rút ra một cái khẩu trang dự phòng ý đưa Liễu Vĩnh Thanh đeo lên.
Nhưng hắn còn chưa kịp xé bao bì đã thấy Liễu Vĩnh Thanh nắm cái chăn có sẵn trong cabin tung một cái, động tác tiêu sái trùm kín cả thân anh ta lại.
Hứa Trăn: "..."
Được rồi, rất hợp lí.
Chơi như vậy thì mẹ ruột ngài còn không nhận ra chứ nói người dưng.
Chỉ là động tác đó của Liễu Vĩnh Thanh có hơi dễ thấy, khiến rất nhiều ánh mắt người chung quanh đổ dồn về đây.
Cao Bác đang cúi đầu đi đường thấy thế cũng vô ý thức nhìn qua bọn họ, hiếu kỳ đánh giá cái cục lông xù trên ghế máy bay, cảm giác có chút buồn cười.
Hứa Trăn nhịn không được cứng đờ nghiêng đầu đi.
Không biết, không biết...
Ta chỉ là hành khách bình thường trùng hợp mua trúng vé ghế cạnh người này, không cùng đảng cùng đường gì cả.
...
Do có mặt Cao Bác, mấy tiếng sau đó, Hứa Trăn và Liễu Vĩnh Thanh cứ như vậy hết sức trầm mặc ngồi yên tại chỗ ngồi, ai cũng không nói chuyện.
Nhưng vì hành động quỷ dị của Liễu Vĩnh Thanh, Cao Bác vẫn lưu ý đến hai “cục vải” này, thỉnh thoảng liếc nhìn bọn họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận