Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 982: Đầu Tư Khủng

Hứa Trăn thấy Thái Thực Tiễn bị Từ Hãn trêu chọc không ngừng, muốn cười nhưng lại hơi bất đắc dĩ.
Được rồi, nhân vật "cậu của Thế Hà" này đã không quan trọng lại không cần được yêu thích nên theo thường lệ thì đúng là phải do diễn viên nghiệp dư đóng.
Nếu Từ Hãn chịu xuống nước nói không chừng chú Thái sẽ hiên ngang lẫm liệt mà chấp nhận.
Nhưng ông ấy cứ một hai phải làm như vậy...
Hừm, có lẽ đây là cách đối đãi bạn bè lâu năm.
Hứa Trăn liếc nhìn bản kế hoạch trong tay, phát hiện không có tên diễn viên.
Bộ phim này không có nhiều nhân vật, trừ hai nam chính thì quan trọng nhất chính là vai người mẹ, cũng chính là nhân vật “Gấu mẹ” của "Chú gấu Bổn Bổn".
Bà vừa phải khiến cho khán giả tức giận lại phải thể hiện được sự áy náy và dịu dàng để người xem có thể hiểu được bà, rất khó nắm chắc tiêu chuẩn, yêu cầu về hình tượng và kỹ thuật diễn xuất của diễn viên tương đối cao.
Chỉ cần tìm được nhân vật này thì toàn bộ khung sườn của bộ phim cũng coi như xây xong.
"Chú Từ, nghĩa là đã chọn được diễn viên cho vai người mẹ này rồi sao?" Hứa Trăn hỏi.
Từ Hãn hơi trầm ngâm chốc lát, nói: "Ừm... trước mắt tạm xác định là Điêu Diễm Hồng."
Hứa Trăn ngạc nhiên ngẩng đầu.
Điêu Diễm Hồng?
Là nghệ sĩ tiền bối từng đạt ba vòng nguyệt quế ảnh hậu, nhiều lần đảm nhiệm vai trò ban giám khảo cho các chương trình điện ảnh lớn trong và ngoài nước, Điêu Diễm Hồng sao?
—— Cái này... bộ phim này được đầu tư nhiều như vậy sao?
Hứa Trăn nghe thấy cái tên này thì ngồi thẳng lưng lên.
Những năm qua Điêu Diễm Hồng chủ yếu biểu diễn phim văn nghệ nên không nổi tiếng lắm trong đại chúng, nhưng Hứa Trăn là diễn viên nên đương nhiên biết rõ vị tiền bối này.
Bà không những có kỹ thuật diễn xuất tốt mà còn có phong cách biểu đặc biệt, hơn nữa hình tượng và khí chất cũng rất phù hợp với vai "Gấu mẹ".
Điêu Diễm Hồng có dáng người thấp bé, ngũ quan duyên dáng, lúc còn trẻ đã từng là mỹ nhân nổi tiếng; nhưng bây giờ bà đã tuổi trung niên, khuôn mặt gầy gò, khí chất trở nên có phần khắc khổ còn ẩn chứa chút hung dữ do cuộc sống mài giũa nên.
Vừa làm cho người ta đồng tình nhưng lại không làm người khác yêu thích, quả thực là bản sao của “Gấu mẹ”.
Hứa Trăn không kìm được xúc động, liên tục khen chú Từ đã phải hao tâm tổn trí.
Vì lót đường cho con trai mà ngay cả nhân vật lớn như ảnh hậu cũng mời đến, không hổ là “mạnh thường quân” trong giới văn nghệ có giao thiệp rộng rãi!
Vừa nghĩ tới chính mình có thể đóng chung phim với tiền bối Điêu Diễm Hồng thì hắn đã cảm thấy phấn khích, nói: "Chú Từ, đoàn phim chúng ta có thể tập hợp sớm không?"
"Có một vài tình tiết giả định trên nhân vật cháu muốn bàn bạc trước với cô Điêu."
Từ Hãn nghe vấn đề này thì lẳng lặng nhìn Hứa Trăn vài giây.
Một lát sau, ông mỉm cười, nói: "Không cần tiếp xúc vội."
"Chuyện về bộ phim tôi còn chưa nói với chị Điêu."
Hứa Trăn: "..."
Hắn nhìn Từ Hãn bằng vẻ mặt ngỡ ngàng.
Còn chưa nói?
Vậy nói nhân vật này "tạm xác định là Điêu Diễm Hồng" là có ý gì? Ảo tưởng? ?
Từ Hãn hơi chột dạ cười nói: "Ha ha ha, tôi mà nói thì bà ấy chắc chắn đồng ý tới diễn, dù sao cũng là bạn cũ nhiều năm."
"Nhưng mà..."
Nói đến đây Từ Hãn lại cúi đầu lật xem tập tài liệu trong tay như không có chuyện gì xảy ra, nói: "Hai chúng tôi trước đó có cãi nhau một trận không vui vẻ lắm, bây giờ bà ấy vừa nhìn thấy tôi là lại cáu kỉnh."
Một bên Thái Thực Tiễn hỏi: "Sao ông lại chọc giận bà ấy?"
Từ Hãn tỏ vẻ mặt bình tĩnh khoát khoát tay, nói: "Ai, cũng không phải chuyện gì lớn."
"Là như này, mấy năm nay luôn có người nói dáng vẻ bà ấy nhìn hung dữ nên bà ấy rất phản đối, không bằng lòng diễn vai phản diện."
"Năm ngoái tôi chợt…. tôi mời bà ấy tới diễn một bộ phim, nhân vật là một bác gái trong tổ dân phố hòa ái dễ gần, bà ấy diễn vô cùng vui vẻ."
"Nhưng sau khi công chiếu, bà ấy xem phim xong mới phát hiện nhân vật kia thật ra là kẻ thủ ác phía sau màn."
Thái Thực Tiễn: "..."
Hứa Trăn: "..."
Chú, ngài muốn kết đại thù với người ta à!
Đã như vậy mà ngài còn không biết xấu hổ muốn mời người ta tới diễn "Gấu mẹ"? ?
Không sợ người ta đánh ngài? ?
Từ Hãn nhìn thấy ánh mắt đờ đẫn của hai người thì hắng giọng một cái rồi nói: "Ai, đã nói là không phải chuyện gì lớn mà."
"Tình bạn bao nhiêu năm, chỉ cần tôi mở miệng thì chắc chắn bà ấy sẽ không từ chối."
"Chỉ có điều gần đây mỗi lần tôi gọi bà ấy lại cúp máy."
Hứa Trăn: "..."
Ngay cả cơ hội mở miệng người ta cũng không cho ngài nha!
Trong lúc nói chuyện, trên mặt Từ Hãn không hề có vẻ ngượng ngùng mà lại bình thản ung dung nhìn Hứa Trăn, nói: "Tiểu Hứa, có phải cậu có quan hệ cá nhân không tệ với Trần Chính Hào không?"
Hứa Trăn không hiểu lời ông ấy có ý gì, do dự một chút mới nói: "Chú Từ, bộ phim này của chúng ta không cần cấp bậc diễn viên như anh Hào đóng nhân vật phụ."
Từ Hãn: "... Không phải, tôi cũng không muốn tìm cậu ấy tới diễn."
Ông nói rồi mở cặp đựng tài liệu trong tay ra, lấy ra một tập tài liệu từ trong đó mà đưa cho Hứa Trăn, nói: "Gần đây bên Huy Châu đang quay một bộ phim về văn hóa địa phương, Điêu Diễm Hồng là nhà sản xuất, Trần Chính Hào là chỉ đạo kỹ thuật diễn xuất."
"Nếu cậu rảnh rỗi thì có thể dựa vào quan hệ với Trần Chính Hào qua bên kia thăm dò một chuyến, sớm làm quen với cô Điêu."
Hứa Trăn nhận tập tài liệu từ trong tay ông ấy, vừa nhìn đã thấy tên phim là "Mai Tử Hoàng Thời Vũ", nói về câu chuyện liên quan tới kịch Hoàng Mai.
Nhưng mà hắn không có nhìn kỹ nội dung kịch bản mà chỉ cúi đầu xem trang bìa của tập tài liệu rồi im lặng không nói.
"Chú Từ, ý chú là..."
Một lúc lâu sau Hứa Trăn mới ngẩng đầu lên nhìn Từ Hãn, nói: "Để cháu tự mình lừa gạt cô Điêu tới đây?"
Từ Hãn nghe nói như thế thì cười nói: "Ha ha ha... Tiểu Hứa cậu nói gì vậy, cái gì mà lừa gạt."
"Tôi chỉ để cậu 'lắc lư' trước mặt bà ấy rồi từ từ vun đắp tình cảm thôi."
"Sau đó thuận tiện giúp tôi nói chuyện về "Thằng Em Lý Tưởng”."
Hứa Trăn: "..."
Được thôi, ngài nói thế nào cũng được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận