Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 354: Ngoại Cảnh Chân Thực Nhất

Tề Khôi vẫn chưa ký hợp đồng với công ty quản lý, mà chỉ tạm thời giao cho một công ty đại diện làm quản lý nghiệp vụ của mình, vì vậy y không có người đại diện chuyên trách riêng, huống chi là đội ngũ trợ lý và tài xế.
Để xây dựng mối quan hệ tốt đẹp cho Hứa Trăn, Kiều thập phần ân cần mà giúp Tề Khôi đặt vé máy bay, in phiên bản mới nhất của kịch bản, hoàn thành một loạt các cuộc bàn bạc với đoàn phim, sau đó đưa y đến sân bay., khiến Tề Khôi nhận được một trận thụ sủng nhược kinh
“Tiểu Tề à, gặp nhau chính là duyên phận, chờ đến đoàn phim “Đi Quan Đông”, cậu cậu nhất định phải chiếu cố lẫn nhau.
“Tục ngữ nói rất đúng, ở nhà dựa cha mẹ, ra cửa dựa huynh đệ……”
Trên đường đến sân bay, Kiều Phong bày ra tư thái của một phụ thân, vừa dặn dò vừa vỗ vỗ bả vai Tề khôi.
Ngữ khí tha thiết, khiến cho người ta nghi ngờ có phải lát nữa, gã sẽ dừng ở ven đường rồi mua hai túi quýt để dỗ dành bạn nhỏ.
“Kiều ca, chúng ta đều là người trưởng thành rồi,” Mặt thấy Kiều Phong cứ nhắc đi nhắc lại một vấn đề ở trên xe, mà Tề Khôi sắp bị gã nói đến đầu bốc khói, Hứa Trăn đành phải bất đắc dĩ mà ngắt lời, “Đóng phim mà thôi, cũng không phải hạ giếng đi đào quặng, anh không cần lo lắng như vậy.”
Kiều Phong nhướng mày nói: “Sao có thể không lo lắng? Các cậu lần này đi đến rừng già Đông Bắc quay phim, hơn nữa còn không cho phép mang theo trợ lý,
“Phim trường bên kia chính là một khu bảo tồn tự nhiên, còn không biết có động vật hoang dã hay không?
“Nếu như không cẩn thận gặp phải chuyện gì ngoài ý muốn, thì với thân thể bé nhỏ này của cậu, chẳng lẽ còn muốn học Võ Tòng đánh hổ sao?”
Hứa Trăn: “……”
Lời này của anh…Nếu như thật sự gặp phải mãnh thú, thì trợ lý hay Tề Khôi có thể bình an hết sao?
Đương nhiên, phun tào thì phun tào, Hứa Trăn vẫn rất cảm kích sự quan tâm này của Kiều Phong đối với mình.
Hơn nữa, đoàn phim “Đi Quan Đông” quả thực rất khác so với những đoàn phim khác mà hắn từng tham gia.
Hắn nhìn sơ qua lịch trình mà đoàn phim gửi tới, nhịn không được líu lưỡi một trận.
Trước khi quay, dù là phim võ hiệp như "Máu Đào kiếm" hay phim lịch sử như "Tam quốc", thì gần 80% thời lượng đều được quay ở các thành phố điện ảnh và truyền hình, chỉ có một số cảnh là yêu cầu phải quay ngoại cảnh.
Nhưng “Đi Quan Đông” ….
Nông trường Cẩm Hà, biên cương nông trường Hồng Sắc, Vĩ Hà Lâm Trường, Đại Hải Lâm Tuyết Hương….
Thoạt nhìn, trên các trang đều tràn ngập ngoại cảnh.
Hơn nữa, trong số ngoại cảnh thậm chí đều không phải quay ở phim trường mà chính là sông núi thuần túy, thiên nhiên rộng lớn.
——Tức là xung quanh không có cơ sở hạ tầng, mà phòng ở cũng phải tự mình xây dựng, đồ ăn cũng phải tự mình nấu.
Tất cả các ngoại cảnh đều được quay trong những cảnh thực thuần túy, cố gắng khôi phục lại phong cách Quan Đông nguyên bản nhất.
Nhìn thấy kế hoạch quay phim “ngu ngốc” nhưng đầy chân thành như vậy, Hứa Trăn vừa ngạc nhiên vừa thở dài trước dụng tâm lương khổ của đoàn phim.
Trong cuộc đời này, Hứa Trăn tôi cũng rất vinh dự khi được tham gia vào một đoàn làm phim không lấy lợi ích thương mại làm mục tiêu cao nhất.
……
Lúc 10 giờ sáng, Hứa Trăn và Tề Khôi thuận lợi đến sân bay và bay đến Cáp Nhĩ Tân, thủ phủ của tỉnh Long Giang.
Bọn hắn đã liên lạc với đoàn phim "Đi Quan Dông" trước khi khởi hành. Chờ khi xuống sân bay, đoàn phim "Đi Quan Dông" sẽ cử một chiếc xe đặc biệt đến đón và đưa bọn hắn trực tiếp đến phim trường ở vùng núi biên giới.
Phim trường do đoàn phim dựng tạm thời, phía trước không có thôn, phía sau không có cửa hàng, nếu như không có người đến đón, thì không có cách nào tới đúng địa điểm được.
Trước khi lên máy bay, Hứa Trăn cùng Tề Khôi tạm biệt mọi người sau đó an ổn lên máy bay, tìm kiếm chỗ ngồi của mình.
Lúc này, Tề Khôi nhìn thấy Hứa Trăn tháo mũ trùm đầu xuống, lộ ra da đầu trơn bóng, thì không khỏi kinh ngạc hỏi: “Cậu cạo đầu bao giờ vậy? có tiệm cắt tóc nào mở cửa sớm như vậy sao?”
Rõ ràng hôm qua khi tham gia chương trình, tóc của hắn vẫn còn bình thường!
Hứa Trăn một bên rút kịch bản từ trong túi ra, một bên thần sắc bình tĩnh nói: “Sáng nay lúc đánh răng, tôi liền thuận tay cạo luôn.
“Tôi nhớ đoàn phim có nhắc nhở, trong cảnh quay đầu tiên chính là kiểu tóc thắt bím, cho nên kêu các diễn viên nam phải cạo đầu trước khi đến,” Nói xong, hắn mới quay đầu đánh giá Tề Khôi: “Có muốn tôi cạo giúp cậu không? Trong hành lý ký gửi của tôi có mang theo lưỡi dao.”
Tề Khôi: “……”
Chính mình cạo?
Người này cũng quá mãnh đi?
Không sợ cạo trúng da đầu sao? Hơn nữa, người đại diễn cũng không quản hắn?
“Ách, cái kia,” Tề Khôi ậm ừ nửa ngày, vẫn là cự tuyệt hảo ý của Hứa Trăn, cười mỉa nói, “Chờ một lát nữa xuống máy bay tôi sẽ đi tìm chỗ cạo đầu, trên đường khẳng định có tiệm cắt tóc.”
Hứa Trăn tuy rằng rất muốn nói, tay nghề mình đại khái còn tốt hơn các tiệm tóc ven đường, nhưng nếu đối phương đã không tin tưởng vậy hắn cũng không khuyên nhiều.
Quên đí, chuyện này cũng không quá quan trọng.
Chỉ chốc lát sau, khi máy bay đã ổn định ở độ cao nhất định, Hứa Trăn liền mở ra kịch bản, vừa đọc vừa viết ghi chú vào cuốn sổ nhỏ.
Thời gian bắt đầu đột ngột bị rút ngắn nửa tháng, mà hắn còn không có thời gian để chuẩn bị đầy đủ cho bộ phim này.
Tiểu truyện của nhân vật chỉ viết sơ lược, lời thoại đại khái chỉ học thuộc lòng một lần.
Cảm giác không trâu bắt chó đi cày này khiến hắn cảm thấy rất không chắc chắn.
Phải biết rằng, trong đoàn phim "Đi Quan Đông", chỉ tính riêng trong nước đã có 12 diễn viên hạng nhất.
Đó là lão sư Lý Vĩnh Bân đóng vai phụ thân hắn và mẫu thân Lương Mẫn Anh, người từng đoạt giải thị hậu của Phi Ưng và Bạch Ngọc Lan.
Diễn xuất trong một đoàn phim "Thực lực" như vậy chắc chắn là một thách thức rất lớn đối với Hứa Trăn cho đến giờ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận