Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 868: Muốn Cướp Diễn Viên Quần Chúng

Lúc này, Hứa Trăn bên cạnh nhìn thấy mâu thuẫn xảy ra, mở miệng khuyên nhủ nói: "Hầu đạo, trước tiên chúng ta không nói chuyện hôm nay trách ai."
"Liền nói thời tiết cực nóng, nhóm huynh đệ đã tập luyện hơn nửa giờ dưới ánh nắng gay gắt rồi, không quay xong mà đi mất, vậy không phải uổng công khổ cực một hồi sao?"
Nói rồi, hắn quay đầu nhìn nhóm diễn viên quần chúng phía sau, nói: "Tôi sống ở Hoành Châu, đều biết nhóm huynh đệ diễn viên quần chúng sống không dễ dàng."
"Tiết trời đầu hạ mặc áo tay dài quần dài, đầu đội mũ sắt to chạy khắp núi, mồ hôi đều ra ướt hết cả người."
"Anh liền đại nhân đại lượng, cho chúng tôi quay xong cảnh này, để nhóm huynh đệ đều có thể lãnh một số tiền mồ hôi công sức, anh có đồng ý không?"
Hứa Trăn vừa nói dứt lời, nhóm 200 "quỷ tử" đi nhầm phim trường chung quanh đồng loạt phụ họa, tán thưởng, thiếu chút nữa hô một câu "Hứa đại thiện nhân".
Mà bên cạnh, đạo diễn Hầu Vĩnh Thắng của « Sấm Quan Đông 2 » thiếu chút nữa bị lời nói này làm nghẹn chết.
Cậu được lắm Hứa Trăn!
Thấy cậu tuổi còn trẻ, lớn lên cũng được, không ngờ thì ra còn là người tinh quái!
Chụp cái mũ này, trực tiếp đặt anh ta vào phía đối lập với diễn viên quần chúng, nếu anh ta lúc này mà dám dẫn người đi, vậy không phải là đang cướp đoạt tiền sao?
Mang theo cỗ oán khí này, còn diễn còn quay như thế nào được nữa? !
Hầu Vĩnh Thắng nhíu mày nhìn đồng hồ trên tay, hỏi nói: "Mạnh đạo, vậy cảnh quay này anh quay trong bao lâu?"
Mạnh Tiêu Thanh nói: "Không dài, chỉ có hai hay ba tiếng thôi."
Hầu Vĩnh Thắng: "..."
Sau hai ba tiếng nữa thì trời cũng tối đen rồi!
Anh ta nhắm mắt nói: "Anh có thể tăng tốc một chút hay không?"
Biểu tình bình tĩnh của Mạnh Tiêu Thanh mang theo cảm giác muốn ăn đòn, nói: "Haizz, vốn có thể nhanh chút."
"Đều tại nhóm huynh đệ này diễn tốt quá, từng người đều là lão diễn viên có kinh nghiệm, hiệu quả quá tốt, tôi vừa rồi nhịn không được thêm vào 5 cảnh quay cận cảnh."
Hầu Vĩnh Thắng: "..."
Vậy thì thật là cám ơn anh! Tôi thay nhóm diễn viên quần chúng cám ơn cả nhà anh!
Anh thật là một người đạo diễn toàn tâm toàn ý vì phúc lợi của nhóm diễn viên! !
Hứa Trăn và Mạnh Tiêu Thanh kẻ xướng người hoạ làm anh ta tức giận đến mức huyết áp cao, dưới tình thế cấp bách, cũng học theo phong cách nói chuyện của Hứa Trăn, vẻ mặt khó xử nói: "Mạnh đạo, nhóm huynh đệ này đích thực rất vất vả, nhưng toàn bộ người đoàn làm phim của chúng tôi bên đó cũng đang chờ!"
Nói rồi, Hầu Vĩnh Thắng đưa tay chỉ nhóm "quỷ tử" bên cạnh, nói: "Ngoại trừ nhóm này, chúng tôi bên đó còn có một trăm năm mươi diễn viên diễn vai quốc quân, đã sớm tập luyện xong ở phim trường rồi."
"Nếu bọn họ còn không qua đó, nhóm huynh đệ bên kia không phải uổng công tới đây sao?"
Hầu Vĩnh Thắng thành khẩn nói: "Chúng tôi bên đó quay nhanh, chờ chúng tôi quay xong trước, lại để cho nhóm huynh đệ quay lại bên anh được không?"
"Chắc chắn không làm chậm trễ tiền mồ hôi công sức của nhóm huynh đệ đâu!"
Nhưng mà khiến anh ta không ngờ là, Mạnh Tiêu Thanh nghe thấy thế thì không chỉ không hề sốt ruột tí nào, ngược lại hai mắt tỏa sáng, nói: "Mấy người còn có một trăm năm mươi người diễn quốc quân sao?"
Ông cười to nói: "Ai nha, cái này phải gọi là ngủ gật lại có gối đầu!"
"Đoạn kịch bản của chúng tôi, vừa khéo yêu cầu một đội quốc quân tới chi viện doanh trại thương binh!"
Mạnh Tiêu Thanh vui mừng ra mặt vẫy tay với Hầu Vĩnh Thắng, nói: "Nhanh nhanh nhanh, kêu đến đây luôn đi, vừa khéo mọi người bên đó không có quỷ tử cũng quay đâu được cảnh diễn này!"
Hầu Vĩnh Thắng: "..."
Cấp tốc... thuốc trợ tim cấp tốc của lão tử... ở đâu hả! !
...
Sau khi hai bên cãi cọ một phen, cuối cùng, đoàn làm phim của « Sấm Quan Đông 2 » chỉ mặt dày mày dạn yêu cầu một số khoản bồi thường, cuối cùng vẫn không thể nào kéo được nhóm diễn viên quần chúng về.
Vạn bất đắc dĩ, Hầu Vĩnh Thắng chỉ phải cắn răng điều chỉnh kế hoạch quay phim hôm nay.
Một lát sau, bên phía phim trường « Sấm Quan Đông 2 », phó đạo diễn nhận được cuộc gọi của Hầu Vĩnh Thắng, vội vàng hỏi: "Hầu đạo, người gần tới chưa?"
Hầu Vĩnh Thắng: "..."
Anh ta nghẹn ngào chốc lát, nói: "Một lát nữa, chủ tịch Thái Thực Tiễn của Lang Gia Các muốn đích thân đi đón nhóm 'quốc quân', cậu tiếp đãi cho tốt."
"Cậu biết Thái Thực Tiễn đúng không? Tổng giám đốc công ty của Hứa Trăn, nhà sản xuất « Lang Gia Bảng »."
Phó đạo diễn:... ?
Phó đạo diễn trẻ tuổi ngẩng đầu lên, nhìn từng mảnh lá khô rơi xuống đầu, cả người rơi vào trạng thái mê mang.
Đạo diễn của chúng ta... không chỉ không dẫn quỷ tử về, mà còn kêu quốc quân qua đó luôn? ?
Nhân tài này ở đâu ra vậy? ?
...
Một lát sau, Thái Thực Tiễn mặc chế phục quỷ tử mừng khấp khởi chạy tới trường quay bên cạnh, đón một trăm năm mươi người "quốc quân" của mình.
He he, hôm nay là ngày tốt gì, chỉ ôm cây đợi thỏ thôi mà đã kiếm được món hời to như vậy!
Không chỉ giải quyết vấn đề về diễn viên quần chúng, tiện thể còn quay được cảnh quay tuyệt vời.
—— Nhóm diễn viên quần chúng của « Sấm Quan Đông 2 » bởi vì "Truyền Võ" mà chạy nhầm trường quay, sẽ là chủ đề hot search được yêu thích cho xem!
Tâm tình vui vẻ, cũng gần như khi bắt gọn đoàn đội hậu kỳ Đông Nhạc năm ngoái!
Nhưng mà lúc này, Thái Thực Tiễn không biết, đạo diễn Mạnh Tiêu Thanh lúc này lại để mắt tới diễn viên chính Đường Dật của « Sấm Quan Đông 2 ».
"Tiểu Đường..." Mạnh Tiêu Thanh cười híp mắt nhìn Đường Dật đang nói chuyện phiếm với Hứa Trăn, dụ dỗ nói, "Tới cũng đã tới, không bằng làm diễn viên khách mời diễn một đoạn rồi đi?"
Đường Dật nhìn biểu tình của Mạnh Tiêu Thanh, không hiểu sao có chút chột dạ, hỏi: "Mạnh đạo, khách mời gì?"
Mạnh Tiêu Thanh nháy mắt mấy cái, nói: "Khách mời cho vai quỷ tử đó!"
Nói rồi, ông lấy ra phần kịch bản sớm đã chuẩn bị xong, đưa cho Đường Dật, nói: "Một lát nữa cần phải có một con quỷ tử, đánh hai chiêu với A Trăn, sau đó lại bị chọc chết."
"Người này tốt nhất là có chút võ công thì xem mới hay."
Mạnh Tiêu Thanh nhìn chung quanh, thấp giọng nói: "Thái tổng của chúng tôi vốn dĩ muốn diễn nhân vật này, nhưng tay chân anh ta vụng về, đánh rất khó nhìn!"
Ông ta mong đợi nhìn Đường Dật, nói: "Vừa hay A Trăn ở trong phim « Dương Gia Tướng » đã đánh chết cậu một lần, lặp lại ký ức giết chóc, đều có lợi ích cho việc tuyên truyền của đoàn làm phim cả hai bên không phải sao!"
Đường Dật: "..."
Thúc, tôi cám ơn ngài!
Này thật là "ký ức giết chóc", đúng nghĩa là ký ức "giết chóc"!
Bạn cần đăng nhập để bình luận