Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 1027: Cốt Truyện Mới Lạ

Bầu trời ảm đạm không có chút màu sắc.
Cho đến một ngày, thiếu niên thực sự không chịu nổi sự ức hiếp không ngừng nghỉ này, hắn điên cuồng chạy ra khỏi trường học, đi lại giữa dòng người đông đúc trên đường cái như cái xác không hồn, nước mắt im hơi lặng tiếng từ khóe mắt chảy xuống.
Nhưng trong mắt thiếu niên lại không có chút đau khổ nào mà chỉ có chết lặng.
Hắn đi lên một cây cầu lớn, ngửa đầu nhìn xa xa ra biển lớn xanh thẳm, ánh mắt nhìn hải âu trên bầu trời có chút run nhẹ.
Sau một khắc, không có chút dấu hiệu nào, thiếu niên bỗng nhiên trèo lên lan can cầu rồi không chút do dự nhảy xuống biển.
Tiếng kinh hô nổi lên bốn phía cây cầu lớn.
"A, có người nhảy xuống biển!"
"Mau báo cảnh sát, có người nhảy xuống biển! !"
"..."
...
Đoạn phim này rất ngắn ước chừng chỉ gần mười phút nhưng Trang Văn Huy lại cảm thấy vô cùng rung động.
Gã rất cố gắng muốn tìm thấy bóng dáng Hứa Trăn trên người thiếu niên này, nhưng mà nhìn không ra.
Hoàn toàn không thấy được.
Giọng nói, vẻ mặt, động tác cử chỉ, không có tí xíu dấu vết diễn xuất nào.
Lại tăng thêm trang điểm tinh vi và tác dụng của kính mắt, Trang Văn Huy tuyệt đối tin tưởng chỉ có người mù mới nhìn ra người trên màn ảnh chính là Hứa Trăn.
Chưa nói tới kỹ thuật diễn xuất, chỉ riêng về miêu tả nhân vật thì Hứa Trăn tuyệt đối có thể đạt tiêu chuẩn cấp đại sư.
...
Ngay lúc Trang Văn Huy đang cảm thấy vô cùng rung động với khả năng lột tả nhân vật của Hứa Trăn thì tập phim vẫn đang tiếp tục.
Sau khi thiếu niên nhảy cầu, xung quanh có hai người hảo tâm đi ngang qua vội vội vàng vàng nhảy xuống nước cứu người.
Vô cùng may mắn là vì cứu viện kịp thời nên lúc thiếu niên được kéo lên bờ thì vẫn còn thở.
Hắn không có sức nằm bò trên bờ biển, sặc ra hai ngụm nước, ho kịch liệt, thân thể bởi vì ướt lạnh mà hơi run rẩy.
Vài giây sau, "thiếu niên" từ mặt đất bò dậy.
Trên người hắn vẫn như cũ mặc bộ đồng phục học sinh trung học trước khi nhảy cầu, trên mặt có vết bầm đen do đánh nhau.
Hắn bò dậy rồi dửng dưng ngồi ở trên bãi cát, chống một chân, đầu nghiêng qua một bên, đưa tay dùng sức vỗ, dường như muốn đẩy nước trong lỗ tai ra ngoài.
"Ui..."
Một trận gió lạnh thổi qua, "thiếu niên" run lập cập, lạnh cóng đến răng trên răng dưới va vào nhau.
Hắn đưa tay gỡ một ít tóc còn ướt của mình, ngẩng đầu lên vẻ mặt mờ mịt nhìn những người xa lạ vây xem bên cạnh.
Trong tích tắt này, Trang Văn Huy chỉ cảm thấy mí mắt nhảy một cái.
—— Lý Tử Duy!
Ánh mắt này, là Lý Tử Duy!
Trang Văn Huy chắc chắn: người trẻ tuổi trước mắt này tuyệt đối không còn là thiếu niên nhát gan tuyệt vọng vừa mới nhảy xuống biển kia, mà là Lý Tử Duy cởi mở sáng sủa! !
Quả nhiên, một lát sau hai cảnh sát dạt đám người ra đi tới bên cạnh thiếu niên.
Một người trong đó hỏi: "Tên là gì?"
Thiếu niên trên bãi cát quay đầu, ôm cánh tay, mở miệng run rẩy nói: "Tôi? Tôi tên Lý Tử Duy."
Sau một khắc, phụ đề trên màn hình chuyển động, nhạc cuối phim vang lên, nội dung tập thứ tư vào lúc này kết thúc.
Trên màn hình trong nháy mắt hiện lên một mảnh quỷ khóc sói gào.
"A a a a đoàn phim không phải người, không phải người! !"
"Bà nội nó, kết ở chỗ này sao? !"
"Mẹ nó đây là chiếu hàng tuần à, trời đánh đoàn phim "Muốn gặp người"! !"
"Mọi người mau gửi dao! Biên kịch không tim như vậy là khi dễ người thành thật! !"
"A a a a nhưng mà kỹ thuật diễn của Hứa Trăn làm tôi muốn quỳ, tôi thật sự quỳ! Anh ấy không mở miệng tôi cũng có thể nhìn ra anh ấy diễn ai!"
"Thật sự là mắt có thần, thật là Lý Tử Duy! !"
"..."
Trang Văn Huy xem dân mạng đe dọa giết người trên màn hình, khóe môi hơi nhếch lên.
Ha ha, kết tập phim ở chỗ này đúng là quá độc ác.
Thiếu niên nhát gan vừa rồi vì sao bỗng nhiên biến thành Lý Tử Duy, hắn xuyên qua sao? Lý Tử Duy nên đối mặt với thời không này như thế nào? Một đống lớn tò mò đúng là làm người ta khó chịu.
May mà tôi không phải canh từng tập, chỉ cần động động con chuột là có thể xem...
A?
Trước màn hình máy tính, động tác của Trang Văn Huy cứng đờ.
Gã vừa mới nhấp vào "tập tiếp theo", nhưng tập tiếp theo lại không có hiện ra mà lại chuyển đến trang chủ bộ phim "Muốn gặp người".
Trang Văn Huy nhìn kỹ lại thì thấy bộ phim này không có tập tiếp theo.
Nó chỉ chiếu online trước bốn tập.
Đây là phim phát sóng theo tuần cho nên muốn xem tập thứ năm phải chờ bốn ngày sau.
Trang Văn Huy: "..."
Trời đánh đoàn phim "Muốn gặp người"! !
Nếu như trước ngày hôm nay có người nói với Trang Văn Huy rằng ngày nào đó gã sẽ bị một bộ phim thần tượng làm cho bứt rứt không ngủ được thì chắc chắn gã sẽ khịt mũi coi thường.
Nhưng mà chuyện như vậy thật sự đã xuất hiện.
Trang Văn Huy nóng lòng muốn xem tập thứ năm "Muốn gặp người", sốt ruột muốn xem Hứa Trăn diễn và diễn biến tiếp theo của câu chuyện.
Thành thật mà nói thì ngay từ đầu gã không coi trọng bộ phim này.
Xuyên qua thời không, một người đóng hai vai, cốt truyện cũ rích này dùng để lừa gạt đám con nít còn được, còn đối với biên kịch thâm niên như Trang Văn Huy mà nói thì cũng không phải hiếm lạ gì.
Nhưng mà nội dung nửa đoạn sau của tập thứ tư lại làm đổi mới nhận thức của gã đối với phim "Muốn gặp người":
Này không phải làm một bộ phim xuyên không đơn thuần mà là nam chủ, nữ chủ cùng xuyên qua.
Nữ chủ trở lại quá khứ, nam chủ xuyên tới tương lai, hành động lúc hai người xuyên qua là nhân quả tương hỗ, cùng nhau tạo thành một cái thời không luân hồi kỳ dị.
—— dải Mobius.
Trang Văn Huy ngay lập tức nghĩ đến khái niệm này.
Khéo léo hơn nữa chính là thế giới trong phim của hai người có hình dạng dải Mobius.
Cho nên có thể nói kết cấu cốt truyện không phải là trùng hợp mà là biên kịch cố ý gây nên.
Trang Văn Huy không khỏi dâng lên một tia kính ý với vị biên kịch chưa từng gặp mặt này.
Gã tôn kính không phải là "dải Mobius vô cực" có xảo diệu cỡ nào hay có ý nghĩa khai sáng cỡ nào, mà là vị biên kịch này có can đảm viết ra cốt truyện này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận