Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 744: Khởi Quay "Muốn Gặp Anh"

Nhưng mà, Hứa Trăn còn không kịp rời phòng hóa trang, lại có một người khác đẩy cửa mà vào.
Người này tầm 30 tuổi, dáng người ục ịch, tóc hơi xoăn, mang một cặp kính dày như đáy chai sữa bò, đúng là biên kịch của "Muốn Gặp Anh", Cao Kỳ Phong.
Cao Kỳ Phong chính diện gặp được Hứa Trăn “trung niên” đang định chuồn mất, ngẩn ngơ nhìn một lúc lâu, bỗng nhiên vỗ đùi, lớn tiếng kêu lên: “Đậu!”
Gã đánh giá Hứa Trăn trên dưới hơn nửa ngày, liền kêu ba tiếng “đậu”, mới nói: “Này cũng quá lợi hại đi!”
“Quả thực là phép biến hình mà!”
Cao Kỳ Phong duỗi tay khoa tay múa chân với Hứa Trăn, hai mắt tỏa ánh sáng nói: “Tôi vừa rồi thiếu chút nữa không nhận ra đây là Hứa Trăn, ai dám nói đây là người trẻ tuổi, rõ ràng chính là Lý Tử Duy của hai mươi năm sau!”
“Như trong tưởng tượng luôn mà! Quá đỉnh, quả thực quá đỉnh! !”
Gã vừa tuôn một tràng cảm khái, Hứa Trăn còn không kịp nói cái gì, Thi Vũ Kiệt một bên lại nhịn không được ngắt lời nói: “Chờ một chút, Cao lão sư, ngài hiểu lầm.”
Cậu dùng vẻ mặt nghiêm túc mà chỉ vào Hứa Trăn, kiên nhẫn giải thích nói: “Đứng ở trước mặt ngài không phải Hứa Trăn, là bố của Hứa Trăn.”
“Hứa thúc thúc là lo lắng Hứa Trăn không thích ứng được cuộc sống bên Đài Đảo, mới cùng qua đây.”
“Vừa mới tôi cũng thiếu chút nữa nhận sai, cũng may có Giai Yến tỷ nhắc nhở.”
Hà Giai Yến: “……”
Hứa Trăn: “……”
Sự tình phát triển đến nơi đây, là mấy người ngàn vạn lần không nghĩ tới.
“Khụ,” Hứa Trăn lúc này rốt cuộc nhịn không được, hắn duỗi tay đẩy gọng kính trên mũi một chút, giải thích cho Thi Vũ Kiệt, “Không phải, cậu hiểu lầm, kỳ thật tôi……”
“Má ơi, cậu bị mù sao?” Nhưng mà đúng lúc này, Cao Kỳ Phong vừa mới vào cửa lại không chút khách khí mà chọc thủng, “Ở đâu ra bố của Hứa Trăn, hắn chính là Hứa Trăn mà? !”
Khi nói chuyện, Cao Kỳ Phong thẳng lưng chống nạnh, vẻ mặt kiêu ngạo mà khinh bỉ Thi Vũ Kiệt, nói: “Cậu có phải bị mù mặt hay không?”
Thi Vũ Kiệt trước đây chỉ gặp qua Hứa Trăn trên TV, rốt cuộc không phân biệt rõ được hắn trông như thế nào, rất dễ bị mê hoặc; nhưng Cao Kỳ Phong thì không, gã đã từng gặp mặt Hứa Trăn.
Giả vờ kiểu này lừa gạt người xa lạ lần đầu gặp mặt còn được, đối với người quen thì không hiệu quả.
Thi Vũ Kiệt nghe vậy ngẩn ngơ, đột nhiên quay đầu nhìn về phía Hứa Trăn cách đó không xa, sau đó lại nhìn về phía Hà Giai Yến giới thiệu bố của Hứa Trăn cho cậu.
Hà Giai Yến làm bộ không liên quan mình mà quay đầu huýt sáo, Hứa Trăn thở dài, thu liễm thần thái trung niên của mình, xấu hổ mà cười nói: “Đúng vậy, tôi chính là Hứa Trăn.”
Thi Vũ Kiệt: “……”
Không khí trong phòng hóa trang nhất thời đọng lại.
……
Ba vị diễn viên chính trong "Muốn Gặp Anh" lần đầu gặp mặt không thể nói không thoải mái, chỉ có thể nói hơi quỷ dị.
Trưa hôm đó, Thi Vũ Kiệt ở phòng hóa trang bị chuyên viên tạo hình mân mê kiểu tóc, hai mắt dại ra mà nhìn gương, ngồi ở ghế trên “A ba a ba”, phảng phất mất đi linh hồn;
Mà Hà Giai Yến lại không hề có tâm trạng của người gây lỗi, như cũ nói chuyện phiếm với mọi người trên phim trường, tươi cười vô cùng xán lạn.
“Ai, phương pháp điều chỉnh biểu cảm vừa rồi của cậu có thể dạy tôi không?”
Hà Giai Yến hứng thú ngang nhiên mà tiến đến bên người Hứa Trăn, nói: “Tôi vừa rồi mới vào cửa cũng chỉ nhìn cái đại khái, cảm giác cách cậu điều chỉnh biểu cảm trong gương vô cùng ngầu!”
“Loại điều chỉnh tuổi tác này có yếu điểm gì không?”
Hứa Trăn ngẩng đầu lên, đờ đẫn nhìn vị “người xấu” tỷ tỷ trước mắt, tâm tình hơi có chút phức tạp.
“Tuổi tác, tôi cá nhân cảm thấy, kỳ thật chủ yếu là thể hiện ở mặt tinh thần,” Hứa Trăn suy tư một chút, rốt cuộc vẫn giải thích, “Đầu tiên là ánh mắt, ánh mắt trẻ con là tò mò, có ý tứ tìm tòi nghiên cứu đối với mọi thứ; thiếu niên sẽ càng thiên hướng cuồng ngạo, cao ngạo; thanh niên thì tương đối lý tính, cơ trí……”
Hứa Trăn và Hà Giai Yến chia sẻ vài diễn kỹ tâm đắc, đối phương cũng không chút nào bủn xỉn mà nói đến cảm thụ chính mình nghiền ngẫm về kịch bản, còn thử hai đoạn diễn với nhau, thử thăm dò cọ xát phong cách biểu diễn của nhau.
Mà Thi Vũ Kiệt ở một bên nhìn, đã hâm mộ lại có chút tự ti.
Trước khi vào đoàn cậu cũng biết, nữ chính "Muốn Gặp Anh" là “Kim Chung thị hậu” Hà Giai Yến, mà nam chính cuối cùng chọn diễn viên gần nhất có danh tiếng rất nổi, Hứa Trăn.
Chính mình rõ ràng cùng tuổi Hứa Trăn, nhưng người ta đã là đại minh tinh có thanh danh bên ngoài, chính mình lại chỉ là người mới chưa có tiếng tăm gì.
Kinh nghiệm không đủ, thực lực cũng kém xa, cái này làm cho Thi Vũ Kiệt cảm thấy áp lực phi thường lớn, sợ chính mình sẽ kéo chân mọi người.
Cậu đã nỗ lực hết thảy để tự chuẩn bị cho bộ phim này, nhưng cuối cùng có thể bày biện ra tới hiệu quả như thế nào, trong lòng cậu như cũ vẫn không nắm chắc.
……
Ngày 12 tháng 1, đoàn phim "Muốn Gặp Anh" tổ chức nghi thức khởi động máy, chính thức bắt đầu công tác quay chụp.
Làm Hứa Trăn cảm thấy có chút ngoài ý muốn chính là, đoàn phim này cư nhiên thời gian làm việc cụ thể, thậm chí còn có ngày nghỉ ngơi.
Bọn họ trên cơ bản đều là 7 giờ sáng mỗi ngày ngồi xe buýt đi tới phim trường, đến 8 giờ tối kết thúc công việc, mỗi tuần nghỉ ngơi một ngày.
Loại quy luật sinh hoạt khỏe mạnh này làm Hứa Trăn cảm giác cực kỳ không thích ứng.
Phải biết rằng, trước nay hắn đi đóng phim đều là làm liên tục.
Đoàn phim kéo dài một ngày lại hao một ngày tiền phí, cho nên mỗi ngày đều sẽ từ quay từ sớm đến tối không ngừng không nghỉ.
Các vai phụ còn tốt, trung gian còn có thể có thời gian chờ diễn mà nghỉ ngơi; nếu là nhân vật chủ yếu, thì đúng thật là từ sớm đến tối không có một tí thời gian rảnh nào, trừ bỏ dạng phim hiếm khi chuyển trường quay như "Thất Cô", cơ bản mỗi lần chụp xong một bộ phim đều cảm giác như là lột một lớp da.
Kết quả, "Muốn Gặp Anh" còn lười như cá ướp muối thế này……
Hứa Trăn cảm giác chính mình quả nhiên lại là khách du lịch.
Đoàn phim đầu tiên quay chụp cảnh hai mươi năm trước, lúc ba người còn đang học cao trung.
Hứa Trăn có nhiệm vụ tương đối đơn giản trong cảnh quay này, yêu cầu cũng chỉ sắm vai một nhân vật, đó chính là Lý Tử Duy thời cấp 3.
Nhưng nữ chính Hà Giai Yến lại muốn một người đóng hai vai: Trần Vận Như cô độc chân chính thuộc về thời đại này, cùng với Hoàng Vũ Huyên lạc quan phóng khoáng xuyên đến từ 20 năm sau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận