Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 865: Chủ Tịch Diễn Vai Quần Chúng

Hứa Trăn thấy Tôn Mãn Đường có vẻ hối hận, vô cùng đồng tình, nhưng thật đáng tiếc lực bất tòng tâm.
Câu chuyện về Truyền Võ đã triệt để kết thúc, bản thân mình trước mắt, đã không thể kiếm tiền, cũng không thể xuất hiện trong bộ phim với nhân vật này nữa.
Nếu Truyền Võ xuất hiện ở trong « Sấm Quan Đông 2 », vậy phim này sẽ không phải là phim chiến tranh, mà là phim kinh dị.
Bởi vì thời gian quá muộn, ba người chỉ hàn huyên một hồi thì liền ai đi đường nấy, giao hẹn mấy ngày sau có rảnh thì lại tụ họp.
...
Quay cảnh diễn trong thành phố điện ảnh và truyền hình của « Chiến Trường Sa » về cơ bản đã hoàn thành, trước mắt đang tập trung quay khung cảnh chiến tranh.
Sau vài ngày quay phim, điều mà Hứa Trăn không ngờ tới là sự có mặt của « Sấm Quan Đông 2 » thực sự đã gây ra rắc rối đáng kể cho đoàn làm phim của hắn.
Hai bộ phim đều nói về đề tài kháng chiến, bối cảnh thời gian về cơ bản giống nhau, địa điểm được chọn thường xuyên xảy ra xung đột, ngoài ra còn thường xuyên phát sinh mâu thuẫn về đạo cụ, trang phục, diễn viên quần chúng, v.v.
Đặc biệt là diễn viên quần chúng, bình thường không sao, nhưng nếu là loại phim phản chiến cần thông thạo định vị, có kinh nghiệm nổ mìn phong phú, có thể dẫn dắt đoàn đội thì rất khó hẹn được.
« Sấm Quan Đông 2 » này cẩu nhà giàu, động một chút là quay khung cảnh lớn cần mấy trăm người, mấy chiếc xe van lôi kéo những diễn viên quần chúng có kinh nghiệm đi hết rồi.
Hơn nữa, để mình tức giận hơn là, diễn viên quần chúng vừa nghe đến cái tên "Sấm Quan Đông", một đám đều giống như bị điên, vót đến nhọn cả đầu cũng muốn chen lấn để mình được đi.
Về phần « Chiến Trường Sa », có ai đâu?
Hứa Trăn im lặng nhìn trời.
Được rồi, người đi trà lạnh.
Truyền Võ đã chết quả nhiên không có sức hút bằng "Sấm Quan Đông".
Ngày 8, đoàn làm phim « Chiến Trường Sa » sẽ quay cảnh quỷ tử tấn công doanh trại thương binh.
Sắp đến giờ quay, nhưng lại không tìm đủ diễn viên quần chúng.
Rơi vào đường cùng, Lang Gia Các đành phải phát huy sự cao tay của mình, phát huy truyền thống tốt đẹp cơm no áo ấm:
Các thành viên tổ đạo cụ và tổ pháo tạm thời không có nhiệm vụ gì, thậm chí cả trợ lý đạo diễn, nhân viên tổ quay, v.v., những người có kinh nghiệm đóng cảnh nổ mìn, đều bị ép mặc bộ quần áo đầy bụi đất của quỷ tử để làm diễn viên quần chúng.
Ngay cả Thái Thực Tiễn cũng vui vẻ đội mũ sắt, nhặt lưỡi lê, diễn vai quỷ tử.
He he, tôi muốn đóng vai quỷ tử bị đôi mắt đỏ của A Trăn đâm chết!
Tôi còn muốn đánh hai chiêu với A Trăn!
Đối với đam mê này của chủ tịch, mọi người chỉ giả vờ như không nhìn thấy, miễn anh ta vui là được.
Tuy nhiên, điều mà Thái Thực Tiễn không ngờ tới là ý nghĩ đột phát này lại thực sự tạo ra lợi nhuận cho công ty.
"Một lát nữa các người sẽ mai phục ở trên sườn núi nơi này."
Đạo diễn ngoại cảnh Mạnh Tiêu Thanh chỉ vào khung cảnh xung quanh, dặn dò diễn viên quần chúng: "Giải tán đi, tự mình tìm nơi nào nấp cho kỹ vào."
"Sau khi nghe được tiếng súng vang lên, cùng nhau tiến lên, các vị tổ trưởng nhất định vững vàng nhớ kỹ vị trí đi đứng của mình, tổ viên đi theo tổ trưởng, ai cũng không thể chạy loạn, nhớ rõ đấy!"
"Ta lại nói một chút nhiệm vụ của các tổ..."
Một phen giao phó xong xuôi, diễn viên quần chúng đồng loạt đáp ứng, tự mình luyện tập.
Mạnh Tiêu Thanh nhìn đám người líu ríu chung quanh, không nhịn được mà lắc đầu, nói với Hứa Trăn rảnh rỗi bên cạnh: "Quá ít người."
"Cảnh quay này, trong tưởng tượng của tôi làm gì làm cũng phải từ ba trăm người trở lên, tạo nên cảm giác bị vây quanh mới được."
"Còn chỉ có mấy chục người như này, căn bản không thấy nguy hiểm đâu cả."
Hứa Trăn cũng có chút bất đắc dĩ.
Bị ảnh hưởng bởi thời tiết khắc nghiệt năm nay, lỗ hổng diễn viên quần chúng vốn dĩ đã lớn, đặc biệt là đối với những người có kinh nghiệm. Cộng thêm việc cùng lúc va chạm với một đoàn làm phim siêu hạng như « Sấm Quan Đông 2 », tình hình đã rét vì tuyết lại lạnh vì sương.
Diễn luyện mấy lần, Mạnh Tiêu Thanh thử quay vài lần, càng xem càng cảm thấy không hài lòng.
Hắn cau mày gọi điện thoại cho từng nhóm trưởng mà mình biết, nhờ họ tìm cách kiếm thêm vài người đến đây diễn.
Cùng lúc đó, Thái Thực Tiễn nhìn khung cảnh luyện tập sôi nổi ở đây, dứt khoát ôm lưỡi lê ngồi xổm trong con mương ở rìa trường quay.
Không có việc của tôi, tôi cũng không cần chạy tới nổ mìn, tôi chỉ cần nhảy ra để A Trăn chém chết là được.
"Này, bên đó là Truyền Võ đúng không?"
"Đúng đó, là Truyền Võ kìa!"
"Ai u, ta thấy Truyền Võ, còn sống!"
"..."
Đúng lúc này, một đoàn diễn viên quần chúng mặc quân trang quỷ tử bỗng nhiên đi về phía ông, nhảy cẫng lên nhìn nơi cách đó không xa.
Thái Thực Tiễn ôm lưỡi lê, nghi hoặc quay đầu.
Chỉ nghe này đoàn người này nói liên miên lải nhải lẩm bẩm: "Truyền Võ ở đây, hẳn là bên này đúng không?"
"Ê, người bên cạnh Truyền Võ có phải là Truyền Kiệt hay không?"
"Truyền Võ không phải đã chết sao?"
"Ta nhớ rõ là chết rồi, chết rồi thì sao người còn xuất hiện ở chỗ này nhỉ?"
"« Sấm Quan Đông 2 » quay cảnh năm nào? Có ai xem kịch bản chưa?"
"..."
Thái Thực Tiễn nghe nhóm "quỷ tử" này nghị luận, có chút buồn cười chen miệng nói: "Truyền Võ chết rồi, nhưng diễn viên còn sống, người ta liền không thể tiếp tục diễn vai khác sao?"
Đám người chợt nghe có ai đó lên tiếng, giật nảy mình.
Cúi đầu nhìn vào trong mương, chỉ thấy trang phục trên người Thái Thực Tiễn giống y chang trang phục của bọn họ, đôi mắt lập tức lóe sáng.
"Này này này, tìm tổ trưởng đi! Chỗ này có người!"
Một người trong đó hưng phấn kêu lên: "Người anh em này da đen quá, vừa rồi không nhìn thấy!"
Thái Thực Tiễn: "..."
Cậu mới đen! Cả nhà các người đều đen!
* Quỷ Tử: hay dùng để chỉ quân xâm lược Nhật Bản.
Bạn cần đăng nhập để bình luận