Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 860: Đến Thăm "Lão Bằng Hữu"

Hứa Trăn ngồi ở bên cạnh lắng nghe, gay từ đầu còn nghe được mùi ngon, nhưng nghe một hồi thì liền cảm thấy nội dung trong điện thoại dần dần trở nên kỳ quái.
Xe làm nông? Kẹo sữa? Trừng gà ta? ?
Biểu tình trên mặt Hứa Trăn dần dần mê mang.
Hắn yên lặng nhìn thoáng qua cúp Kim Kê trên tay.
Nói mới để ý tới, tại sao mình vừa cầm cúp Kim Kê trở về thì giống như càng trở nên bình dân hơn? ?
Ngay lúc Kiều Phong còn đang bận bịu nhận điện thoại, thì Hứa Trăn cũng tranh thủ lấy điện thoại của mình và lướt qua những tin tức giải trí hôm nay một cách nhàm chán.
Tuy nhiên, ngay khi mở giao diện tin tức, hắn đã bị sốc khi thấy tên mình lần lượt nằm trong danh sách hot search hết đợt này đến đợt khác, tùy ý có thể thấy được.
Hứa Trăn: “……”
Rốt cuộc thì đêm nay, chính mình đã trải qua cái gì? ?
……
Hôm nay ngày 6 tháng 9, Kiều Phong tự mình mang theo “Nam phụ xuất sắc nhất” Hứa Trăn trở về thủ đô, Hứa Trăn còn tự mình đặt vé máy bay quay lại Hoành Châu để tiếp tục quay “Chiến Trường Sa”.
Cảnh tượng náo nhiệt trên mạng vẫn đang sôi sục, đoàn đội của Hứa Trăn rất vui sướng, nhóm Trăn Quả rất vui sướng, quần chúng ăn dưa cũng vô cùng vui vẻ, nhưng chỉ có duy nhất bản thân Hứa Trăn là tự bế.
Hắn quyết định bật chế độ máy bay, nhắm mắt làm ngơ.
Ngày 6, sau khi trở lại đoàn phim “Chiến Trường Sa”, Hứa Trăn đã chủ động xin ra trận vào đêm hôm đó, xoắn tay áo lên, dự định chăm chỉ đóng phim, dốc hết sức lực cho những nơi có ích.
Tuy nhiên điều làm hắn không ngờ là Từ Hãn vốn đang ở Hàn Quốc xa xôi lại suốt đêm chạy về nước, còn mang theo nhi tử ngốc Từ Hạo Vũ tới Hoành Châu thăm ban.
Đồng thời mang đến một bộ bản quyền điện ảnh vừa mới mua.
Tên gọi, “Người Anh Đặc Biệt Của Tôi”.
Ngày 6 tháng 9, Hứa Trăn vừa mới trở lại đoàn phim “Chiến Trường Sa”, thế nhưng vẫn chưa vội bắt đầu công việc.
Dù sao hắn đã chậm trễ mấy ngày cho nên yêu cầu một chút thời gian để điều chỉnh trạng thái, một lần nữa tiến vào nhân vật Cố Thanh Minh.
Mà đúng lúc này, lão tổng Từ Hãn của Hoàn Ngu chạy đến Hoành Châu, nói là hồi lâu không thấy, muốn tới thăm lão bằng hữu.
Thái – lão bằng hữu – Thực Tiễn tin thật mới là quỷ.
Thằng nhãi này ngoài miệng nói muốn thăm mình, nhưng trên tay lại cầm thấy kịch bản mới, còn nói cái gì mà thăm lão hữu……
Lão hữu của ông là A Trăn nhà tôi sao?
Hay là ông cảm thấy cái mặt già này của ta có thể diễn điện ảnh? ?
Mọi người đều biết rõ tâm tư nhỏ của Từ Hãn, chỉ là không có ai muốn chọc thủng nó mà thôi.
Đêm hôm đó, Thái Thực Tiễn làm chủ nhà, mang theo Hứa Trăn, mời cha con Từ Hãn đến một nhà hàng gần thành điện ảnh để dùng bữa.
Sau khi ngồi ổn định trong phòng riêng, Từ Hãn không có trực tiếp nói chuyện làm ăn, mà là dùng vẻ mặt thổn thức để ôn chuyện với Thái Thực Tiễn, nói ngắn gọn về quá khứ của hai người khi còn trẻ.
Hứa Trăn cũng có chút hiểu biết về tịch Thái Thực Tiễn nhà mình.
Hắn biết thời còn trẻ, Thái thúc làm việc ở một đài truyền hình, vài năm sau thì từ chức. Lợi dụng những nhân mạch và mối quan hệ trước kia, ông bắt đầu chạy đôn chạy đáo đi khắp các đoàn phim, từ một kịch vụ nho nhỏ, sau đó leo lên làm thống trù (Quản lý), dần dần trở thành nhà làm phim tiếng lành đồn xa trong nghề.
Mà lão tổng Từ Hãn của Hoàn Ngu thì là một diễn viên, hai người đã từng có nhiều lần hợp tác, xem như có giao tình hai ba mươi năm.
Sau đó, Thái Thực Tiễn bắt được đầu tư, hợp tác với mấy bạn bè thân thiết, kết phường thành lập Đông Nhạc Điện Ảnh;
Mà Từ Hãn thì sau khi công thành danh toại, tích góp được mấy trăm vạn khi còn là diễn viên, hơn nữa gia gia của Từ Hạo Vũ cũng tài trợ một trăm triệu……
Khụ, bắt đầu lại từ đầu.
Từ Hãn lợi dụng nhân duyên cùng năng lực kinh doanh mạnh mẽ của mình để từng bước đem Hoàn Cầu giải trí trở thành một gã khổng lồ trong nghành.
Tuy Từ gia là thế gia diễn nghệ, nhưng Hoàn Cầu giải trí cũng là từ một tay ông gây dựng nên, do đó đây thật sự là một vị tiền bối rất có năng lượng và đáng để tôn kính.
Về phần đứa con trai Từ Hạo Vũ…
Hứa Trăn theo bản năng mà nghiêng đầu nhìn thoáng qua vị thiếu gia đang ngồi bên cạnh.
Hắn còn nhớ rõ lần gặp mặt đầu tiên vào mấy năm trước, lúc đó Từ Hạo Vũ vẫn là một thằng nhãi vênh váo tự đắc, diễu võ dương oai ở trước mặt mình.
Nhưng hiện tại……
“Sư phụ, tại sao cậu lại không uống cháo?”
Từ Hạo Vũ ân cần mà cầm lấy một chén sứ nhỏ, múc một bát cháo rau xanh cho Hứa Trăn, dùng hai tay quạt gió, nói: “Thổi xong sẽ không nóng đâu, mau ăn đi, đừng để đói bụng, đã hơn bảy giờ rồi.”
“Hai ngày này bởi vì Kim Kê thưởng nên không ăn uống đoàng hoàng được đúng không? Ngày hôm qua tôi có xem trực tiếp, thấy cậu còn lén ăn kẹo? Là bị tuột đường huyết hay dạ dày không tốt?”
Vừa nói, gã vừa gắp cho Hứa Trăn một cái sủi cảo tôm, một cái bánh bao nhân trứng sữa, thuận tay giúp hắn cầm một đĩa dưa muối.
Từ Hãn ngồi ở bên cạnh cũng nhìn thoáng qua một màn này, sau đó ông cúi đầu nhìn chén sứ rỗng tuếch của mình, khóe miệng không nhịn được mà giật giật.
Mà Hứa Trăn cúi thấp đầu xuống, thật sự không dám nhìn thẳng.
Hỏi: Đồ đệ thối nhà mình đối xử với mình còn tốt hơn cha ruột, tôi phải làm thế nào đây?
Mấu chốt nhất chính là, cha ruột của hắn còn đang ở bên cạnh nhìn mình!
Bạn cần đăng nhập để bình luận