Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 635: Đây Mới Là Cuộc Sống! !

“Hào ca, anh sẽ cưỡi motor sao?” Trước khi đi vào thang máy, Hứa Trăn hỏi Trần Chính Hào.
Trần Chính Hào thần sắc thong dong mà chỉnh lại cổ áo, đạm nhiên nói: “Khi còn trẻ, tôi đã từng tham gia cuộc đua Dakar.”
Hứa Trăn nghe vậy thì ngẩn ngơ.
Đây…hình như là giải đua xe nổi tiếng khắc nghiệt nhất hành tinh? ?
Hắn lập tức nhớ tới cốt truyện của “Thất Cô”, lúc quay phim có vẻ như hắn sẽ thường xuyên ngồi sau lưng motor của Hào ca…
Ách, mình có nên mua bảo hiểm tai nạn cá nhân nhân lúc còn sớm hay không?
Trần Chính Hào nhìn vẻ khiếp sợ của Hứa Trăn thì cười nhẹ, sau đó lục lọi thông tin trong điện thoại, nói: “Cậu muốn học motor sao?”
“Tôi có quen một ít ông bạn già, là những người đam mê hàng đầu trong lĩnh vực này. Để tôi giới thiệu cậu cho bọn họ, đều là người tốt, cho nên có gì không hiểu có thể hỏi bọn họ.”
Hứa Trăn: ……
Không không không, Hào ca hiểu lầm rồi, tôi không cần những thành phần tri thức cao cấp như vậy!
Tôi chỉ muốn tìm hiểu xe máy như một phương tiện đi lại bình thường thôi!
……
Công việc chuẩn bị cụ thể của “Thất Cô” không cần Hứa Trăn phải quản, hắn chỉ cần hiểu ngắn gọn vai trò của mình thì liền có thể thanh thanh thản thản ổn định phủi tay làm chưởng quầy.
Bộ điện ảnh đã được duyệt và mất ít nhất nửa năm để khởi quay. Do đó trước mắt không cần quá lo lắng về chuyện này.
Ngày 28 tháng 4, vai diễn Cận Nhất Xuyên trong “Tú Xuân Đao” đã chính thức đóng máy.
Sau đó, đoàn phim sẽ tiếp tục di chuyển đến thảo nguyên để quay ngoại cảnh, nhưng Hứa Trăn không cần phải quan tâm đến những chuyện này.
Hắn đã lãnh xong phần cơm trưa và chạy lấy người.
Tuy bộ điện ảnh này chỉ quay hơn hai tháng nhưng lại khiến Hứa Trăn mệt mỏi quá sức.
Bởi vì “Tú Xuân Đao” là một bộ phim võ thuật, mà nhân vật Cận Nhất Xuyên là người có nhiều cảnh đánh nhau nhất, gần như chiếm 70% toàn bộ màn ảnh.
Càng muốn mệnh hơn chính là nhân vật này lại là quỷ bệnh lao, Hứa Trăn có đôi khi vừa diễn cảnh võ thuật vừa phải ho khan…. Đúng là muốn phát rồ.
Lúc đạo diễn Lục Hải Dương tuyên bố tất cả các cảnh quay của hắn đã được thông qua, Hứa Trăn liền cảm thấy vô cùng miễn cưỡng và cảm giác như trút được gánh nặng.
Hô…… Tạm thời nghỉ ngơi một đoạn thời gian đi!
“Dương Gia Tướng” sẽ sớm được công chiếu trên diện rộng và thu được những thành tích mới.
“Lang Gia Bảng” cũng đã đi đến giai đoạn cuối, mỗi ngày đều có lượt theo dõi cao trong khoảng thời gian phát sóng.
Chờ sau vài ngày nghỉ ngơi, hắn sẽ đi thi bằng lái xe máy, sau đó học sửa chữa xe ——đúng vậy, đây mới là cuộc sống!
Hứa Trăn ngồi trên ghế gấp ở bên sân, nhìn bầu trời xoay tròn phía trên thành điện ảnh, có chút ngây ngẩn cả người:
Có thể một ngày không xa sẽ có một buổi trưa nắng xuân tươi đẹp, hắn sẽ tự mình đi xe máy xuyên qua những ngọn núi, trên đường cao tốc, những ngọn núi thấp xanh um tươi tốt cứ lùi dần về phía sau.
Làn gió xuân nhẹ nhàng thổi qua má hắn, trong không khí tràn ngập hương thơm của đất sau cơn mưa...
“A Trăn, đang mơ gì đấy?”
Hứa Trăn bỗng nhiên nghe thấy có người gọi tên mình, liền vội vàng thu hồi suy nghĩ miên man mà quay đầu nhìn lại, hóa ra là Kiều Phong đang đứng ở phía sau gọi hắn.
“Nói cho cậu một tin tức tốt!”
Kiều Phong nhếch miệng cười, hưng phấn nói: “Vừa rồi có một dự án lớn tìm tới cậu!”
“Cậu có nghe về bộ điện ảnh mới của đạo diễn Trần Tử An chưa? Bộ phim do hai ngôi sao hợp tác sản xuất.”
“Tuy suất diễn của mỗi người không nhiều nhưng toàn đoàn phim đều là diễn viên đỉnh cấp, nếu như cậu có thể tham gia vào thì đây tuyệt đối là một tin cực hot….”
“Kiều ca, chờ em một chút!”
Hứa Trăn không đợi y nói xong thì liền ngắt lời: “Em vừa mới đóng máy ở bên này thì anh đã lập tức tìm cho em một bộ phim mới?”
Hắn vừa nói, vừa ngửa đầu nằm liệt ra ghế, vẻ mặt bất đắc dĩ nói: “Em còn chưa có tẩy trang, diễn phục cũng chưa có cởi, anh có thể để cho em thở một hơi được không?”
Kiều Phong nghe hắn nói như vậy thì cũng có chút ngượng ngùng mà cười nói: “Được, được, được, để cậu xả hơi, xả hơi.”
“Anh biết cậu gần đây rất mệt mỏi.”
Ngoài miệng thì nói như vậy nhưng đôi mắt lại sáng lấp lánh, tiếp tục lừa dối: “Nếu là phim điện ảnh hay truyền hình giống nhau thì anh sẽ không để cậu nhận, nhưng bộ này không giống như vậy.”
“Cái gọi là nhóm minh tinh…Cậu cũng hiểu, chủ yếu là lộ mặt cho khán giả xem, diễn xuất không nhiều, cũng không cần cậu phải diễn xuất tốt.”
“Hơn nữa nhà tư sản cũng rất hào sảng, mỗi diễn viên được mời đều được trả thù lao 300 vạn sau thuế…”
Lời này vừa ra, Hứa Trăn mới vừa nằm liệt giường liền bật dậy khỏi ghế gấp.
Hắn xoay đầu lịa, nắm lấy lưng ghế, hỏi: “Là bộ điện nào thế, Kiều Ca?”
Kiều Phong: “……”
Y nhìn Hứa Trăn sạch sẽ thanh triệt, đôi mắt sáng ngời có thần, không có nửa điểm mệt mỏi.
Sau nhiều ngày liên tục đóng phim, nhưng khi nghe đến tiền, hắn vẫn có thể giật bắn lên như vậy.
Tuổi trẻ thật tốt a!
Kiều Phong âm thầm tấm tắc khen hai tiếng, sau đó cười nói với Hứa Trăn: “Đi đi, trước tẩy trang, thay quần áo, rồi anh sẽ nói rõ với cậu trên đường đi.”
……
“Đây là một bộ điện ảnh đề tài cách mạng.”
Trên đường rời khỏi thành điện ảnh, Kiều Phong vừa lái xe vừa nói chuyện với Hứa Trăn, "Cậu cứ xem phần văn kiện anh vừa mới gửi qua.”
“Đạo diễn Trần Từ An nói muốn hẹn thời gian để thử diễn xuất của cậu trước, sau đó mới xem có phù hợp với nhân vật này hay không.”
“Nếu như hắn nói như vậy thì khẳng định sẽ chọn cậu.”
“Tuy nhiên vẫn phải nghiêm túc chuẩn bị, không thể xem nhẹ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận