Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 1092: Đại Chiến Cấp Sử Thi

Ông cụ gấu trúc nói: "Không thể nói là phải có người lấy roi quất thì cháu mới làm tốt, không có người xem thì cũng không thể qua loa lừa gạt.”
“Đó không phải là một nghề, đó là một món nợ."
"Biểu diễn, đầu tiên là bản thân mình phải cảm thấy vui vẻ, vui vẻ đồng thời có thể kiếm được cơm ăn, không thể chỉ vì được phát cơm mới đến biểu diễn, cháu hiểu đạo lý này không?"
Hứa Trăn nghe vậy thì giật mình.
Vốn dĩ vừa rồi hắn đi tới là vì thấy ông lão này cùng tuổi với sư phụ nhà mình, có hơi đau lòng tuổi đã già mà vẫn còn vất vả.
Nhưng mà những lời vừa rồi lại khiến cho hắn nghiêm túc kính trọng đối với ông lão phát tờ rơi trước mắt này.
Đây là một ông lão yêu cuộc sống.
Trong lời nói và cử chỉ, tất cả đều lộ ra niềm tự hào của "ông cụ gấu trúc" dành cho sự nghiệp diễn xuất của mình, cũng như nguyên tắc đối xử quang minh lỗi lạc với mọi người của ông.
Hứa Trăn mỉm cười.
—— là bản thân hắn mạo muội rồi.
Cuộc sống có vị chua ngọt cay đắng của riêng mình, không trai qua nó thì làm sao có thể thay người khác nếm thử?
"Vâng, chú nói rất có lý."
Ông lão đồng ý gật đầu mà nói: "Chú cũng thích diễn xuất, diễn vai gì chú cũng thích.”
Lúc này, một chiếc xe buýt chậm rãi đi vào bãi đậu xe bên ngoài phòng triển lãm, hai người chợt ngừng nói chuyện phiếm.
Một lát sau, xe buýt dừng lại, một nhóm khách du lịch mới xuống xe, đi về phía lối vào phòng triển lãm.
Ông cụ gấu trúc giơ cao hai tay lên mà nhảy nhót, lại xoay tới xoay lui, làm sống động bầu không khí hiện trường, đồng thời cũng cố gắng tạo sân khấu cho mình, cố gắng phát thêm vài tờ rơi quảng cáo.
Nhưng mà, trong nhóm người này không có trẻ con, cũng không có người lệch tuổi, lực thu hút từ búp bê ở cửa đối với bọn họ có hạn, đại đa số mọi người đều không thèm nhìn mà trực tiếp tiến vào phòng triển lãm.
Ngược lại, khi thấy Hứa Trăn mặc trang phục Nhị Lang Thần có dung mạo anh tuấn thì còn có không ít người nhìn hai lần.
Hứa Trăn nhìn ánh mắt mọi người, trong đầu chợt lóe lên.
Hắn thấy phía sau ông cụ gấu trúc đặt một bó cây trúc đạo cụ nên đã dứt khoát trực tiếp rút ra một cây, "bùm” một cái biểu diễn một chiêu thương pháp.
Một tiếng vang giòn tan này, ngay lập tức khiến không ít người ghé mắt.
Hứa Trăn ngẩng đầu, khóe miệng hơi nhếch lên.
"Keng" một tiếng, hắn dựng cây côn trúc trong tay thẳng lên, sau đó kéo một tay, thương pháp thành thạo phối hợp với thân pháp phóng khoáng, từng chiêu thức bộc phát tạo ra tiếng phá không sắc bén ở quảng trường trước cửa phòng triển lãm.
"A... !"
Nhóm du khách vừa đến ngay lập tức sáng mắt.
Trước mắt họ là một người đàn ông cổ trang đang biểu diễn võ thuật!
Dáng người cao ngất, trang phục lấp lánh tinh xảo, động tác võ thuật sạch sẽ gọn gàng khiến du khách không khỏi trầm trồ.
Chỉ chốc lát sau, bên cạnh sân đã vây quanh một vòng người.
Ông cụ gấu trúc nhìn thấy cơ hội này, vội vàng vặn vẹo bộ quần áo gấu trúc mập mạp tiến lên, phát tờ rơi tuyên truyền cho du khách, chỉ chốc lát sau đã phát hết sạch đống tờ quảng cáo tuyên truyền còn lại.
Ông lão quay đầu nhìn Hứa Trăn biểu diễn giữa sân, làm động tác xắn tay áo, rất nhanh dùng chân ngắn của mình xông lên, làm bộ muốn làm một trận cùng "Nhị Lang Thần".
"Ha ha ha..."
Khán giả xung quanh không khỏi cười vang.
Mà Hứa Trăn cũng vô cùng phối hợp, hắn thấy ông cụ gấu trúc vào sân, ngay lập tức biểu diễn tuyệt kỹ "quất gậy múa côn vây gấu trúc", nhìn qua hiện trường thì sẽ thấy khí thế của hai người ngang nhau.
Tại thời điểm này, trong phòng triển lãm.
Vị phóng viên ngoại quốc của truyền thông Hoa Hạ nhìn qua cửa sổ kính sát đất nhìn thấy một màn này, vội vàng dẫn đội ngũ của mình chạy ra, hưng phấn kêu lên: "Ha ha, mau đến xem chúng ta thấy cái gì? Đại chiến cấp sử thi!”
Đồng nghiệp đứng ở một bên nghi ngờ hỏi: "Đại chiến cấp sử thi? Sao anh lại nói vậy?”
“Đó không phải là gấu trúc sao?"
Phóng viên ngoại quốc trẻ tóc vàng mắt xanh đưa lưng về phía cảnh đánh nhau, nghiêm trang giải thích: "Đúng vậy.”
“Hiện tại phía sau tôi là một con vật màu đen và trắng, tôi tin rằng tất cả mọi người đều biết, đó là một con gấu trúc thực thụ.”
“Hơn nữa gấu trúc trong thần thoại và truyền thuyết của Trung Quốc còn được gọi là “thú ăn sắt”, là thú cưỡi của Xi Vưu, một vị tù trưởng bộ lạc, tương đối hung hãn."
Đồng nghiệp nghe được lời giải thích này của gã ta mà ngay lập tức lộ ra vẻ mặt giật mình.
Phóng viên ngoại quốc ở hiện trường giải thích nước bọt bắn tung tóe, kích động đến khua chân múa tay, nói: "Hiện tại chúng ta nhìn thấy chính là đại chiến giữa Nhị Lang thần và thú ăn sắt!”
“Đại chiến cấp sử thi này, thật sự là quá đặc sắc!”
"..."
Mà bên kia, mấy du khách Trung Quốc đang xem biểu diễn võ thuật thì quay đầu lại, dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn về phía phóng viên ngoại quốc này.
Đại chiến cấp sử thi?
Thú ăn sắt?
Tuyệt vời? ?
Anh trai, cảnh mà hai chúng ta nhìn thấy giống nhau sao?
Anh có chắc đây là... Đây là đại chiến mà không phải là chơi đùa không?
Vì sao tôi có cảm giác cái con tròn vo này rõ ràng chỉ đang quấy rối mà thôi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận