Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 851: Phụ Tử Từ Gia

“Phốc……”
Từ Hạo Vũ vừa nói xong lời này thì những khách quý nhìn nụ cười cứng đờ của Hứa Trăn trên màn hình, không ít người đều nhịn không được mà bật cười thành tiếng.
Chỉ có duy nhất Từ Hạo Vũ còn đắm chìm trong tâm tình kích động, cũng không có phát hiện ra chỗ nào không đúng.
“Mọi người đều biết, khi còn trẻ, ba tôi cũng là một vị diễn viên, lại còn bắt được vinh dự cao nhất trong điện ảnh Hoa Hạ: Kim Kê thưởng.”
Từ Hạo Vũ nghiêm túc nói: “Từ lúc nhận thức được, tôi đã nhìn thấy cúp Kim Kê thưởng được đặt trên kệ trên cùng của tủ sách trong nhà.”
“Đó là bảo bối mà ba tôi quý nhất, cũng là “vật tổ” trong nhà chúng tôi.”
Khi nói chuyện, trong mắt gã lộ ra vài phần hoài niệm, nói: “Khi còn học mẫu giáo, có một lần, trong lúc ba không để ý, tôi đã trèo lên hai chiếc ghế đẩu và muốn lấy chiếc cúp đó ra để chơi”.
“Kết quả không cẩn thận thế là người lẫn cúp đều từ trên ghế ngã xuống.”
"Khi ba tôi nghe thấy tiếng động, ông chạy đến và ôm tôi vào ghế sofa trước, sau đó mới đi nhắc cúp Kim Kê.”
“Lúc đó tôi có hơi xúc động, cảm giác so với cúp, ba tôi quả nhiên vẫn quan tâm tới tôi hơn.”
Nói đến đây, Từ Hạo Vũ dừng một chút, sau đó nâng chiếc cúp đề cử trong tay lên, lòng còn sợ hãi nói: “Kết quả, ông cầm lấy chiếc cúp Kim Kê kia, ấn tôi trên sô pha đánh cho một trận.”
“Ha ha ha……” Lời này vừa ra, trong hội trường lập tức vang lên một trận cười.
Từ Hạo Vũ cười khổ nói: “Cho nên tôi từ nhỏ liền biết, cúp Kim kê có chất lượng rất tốt.”
“Ha ha ha ha ha ha……”
Hai lần dẫn dặt câu chuyện, khiến cho khách quý đều cười đến ngửa tới ngửa lui, mà Mc ở bên cạnh cũng cười ngây ngất, căn bản không có thời gian xen vào ngắt lời.
Từ Hạo Vũ nhìn mọi người cười thành như vậy, gã cũng lập tức mỉm cười theo.
Một lát sau, chờ mọi người cười xong, Từ Hạo Vũ mới dần dần thu liễm lại bộ dáng đùa giỡn, hơi khom người trước máy quay, chân thành nói: “Con xin lỗi ba.”
“Mấy năm nay, con đã gây ra vô số phiền toái cho ba, có đứa con trai như con đúng là xúi quẩy.”
Gã rũ đầu, nói lời xin lỗi: “Cảm ơn ba đã bao dung cho những chuyện ngu xuẩn mà con đã phạm trong nhiều năm qua.”
“Cảm ơn ba đã con lớn như vậy.”
“Con biết mình vừa ngốc lại bướng, không nên thân, làm gì đều không được, nhưng con sẽ nỗ lực.”
Vừa nói, Từ Hạo Vũ vừa giơ chiếc cúp acrylic trong tay về phía máy quay, cười nói: "Con hy vọng một ngày nào đó, con có thể thay chiếc cúp thủy tinh trên tay này bằng một chiếc cúp vàng, đền bù cho chiếc cúp Kim Kê mà năm đó con đã làm hỏng.”
“Tôi hy vọng trong tương lại, ba tôi có thể thực sự tự hào vì tôi.”
Nói nói, hốc mắt của Từ Hạo Vũ hơi đỏ lên, thấp giọng nói: “Ba, con trai đã trưởng thành.”
……
Cùng lúc đó, Từ Hãn đang đi công tác ở Hàn Quốc, ông ngồi trong phòng họp, xem truyền hình trực tiếp lễ trao giải đề cử Kim Kê trên Internet.
Lúc nhìn thấy Từ Hạo Vũ kiêu ngạo mà giơ chiếc cúp plastic lên, ông nhịn không được mà bật cười rồi quay mặt đi.
Từ Hãn trộm lau khóe mắt, thấp giọng lẩm bẩm nói: “Hỗn tiểu tử……”
Bài phát biểu của Từ Hạo Vũ không chỉ khiến Từ Hãn, người đang ở cách xa hàng ngàn dặm, lặng lẽ rơi nước mắt, mà cả Hứa Trăn đang ngồi dưới sân khấu cũng không khỏi xúc động.
Trong những năm qua, hắn đã gặp đủ loại người.
Một số người có tài năng xuất chúng, nhưng họ không trau dồi kỹ năng diễn xuất tốt, họ chỉ quan tâm đến việc kiếm tiền;
Có người trình độ vô dụng, lại tự cho mình rất cao, mắt cao hơn đỉnh.
Kỹ năng diễn xuất của Từ Hạo Vũ thực sự cần phải được cải thiện, nhưng với tư cách là một ngôi sao hàng đầu và là thiếu gia của một trong ba đầu sỏ điện ảnh lớn nhất nước, gã lại luôn tỏ ra điệu thấp khiêm tốn.
Từ trước đến nay gã luôn nhìn rõ điểm mạnh của bản thân, không có hư vinh không cần thiết và sẵn sàng làm việc chăm chỉ để cải thiện kỹ năng diễn xuất của mình.
Phân tâm này thì chính là vật liệu dễ uốn nhất.
Cho dù gã có dành cả đời cũng không thể đạt đến đỉnh cao của ngành này, nhưng gã nhất định có cơ hội trở thành một diễn viên có tư cách và đáng khen ngợi.
Trong những năm gần đây, Hứa Trăn đã nhận được quá nhiều sự giúp đỡ từ phụ từ Từ gia, về cả kinh phí, tài nguyên và dư luận.
Mặc dù lòng tốt của đối phương là có sở cầu, nhưng đó vẫn là một ân tình thực sự.
Nếu không có sự hỗ trợ của Hoàn Ngu, nếu không có bộ phim "Dương gia tướng" này thì con đường diễn xuất của hắn sẽ không suôn sẻ như vậy và có lẽ hắn đã không thể ngồi ở đây bây giờ.
Phần ân tình này, Hứa Trăn vẫn luôn ghi tạc trong lòng.
Thật ra hắn có một số kiến nghị cho con đường phát triển trong tương lai của Từ Hạo Vũ.
Vấn đề của Từ Hạo Vũ không phải là kỹ năng của gã, mà là sự thiếu nhạy bén trong diễn xuất.
Dù sao gã cũng không thiếu tiền, cũng không cần duy trì cường độ làm việc cao để nuôi sống gia đình, ổn định cuộc sống, d dùng một hai năm thời gian để đánh bóng vai diễn.
Tốt nhất là chọn loại hình đặc thù, nhân vật độc nhất vô nhị, đem nhân vật này diễn đến tận xương cốt.
Tạo hình của một nhân vật thành công thường có thể mang lại cho mọi người một hiệu ứng ngộ đạo và có thể nâng cao sự tự tin của một người.
Nếu sau này có cơ hội, hắn cố gắng nói chuyện với Từ thúc.
Nếu có yêu cầu, Hứa Trăn cũng sẵn sàng cung cấp một số trợ giúp trong phạm vi khả năng của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận