Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 961: Người làm thầy, nhất định phải làm gương tốt

Từ sau khi rời đi tự lập thành lập công ty, trừ những lúc quay phim ra, hắn gần như luôn ở vào trạng thái cá khô.
Không nhận quay chụp quảng cáo, chỉ cần cử đại diện, muốn tuyên truyền truyền hình điện ảnh thì tham gia chương trình giả trí.
Chỗ tốt lớn nhất của việc làm ông chủ chính là: Chỉ cần bản thân không nguyện ý kiếm tiền, ai cũng sẽ không ép ông chủ đi kiếm.
"Đoạn thời gian gần nhất này cậu cứ an tâm nghỉ ngơi, rảnh đến không có việc gì thì cứ lật xem những tài liệu tôi chọn thay cậu kia."
Bên trong văn phòng của Hứa Trăn, Kiều Phong vừa lật văn kiện trên tay, vừa đắc ý cười nói: "Tôi không khoác lác, hiện tại phàm là có người muốn quay phim truyền hình, tuổi tác giả thiết của nam chính nếu từ ba mươi tuổi trở xuống, thì có đến hơn phân nửa ngươi muốn mời cậu đóng đầu tiên."
"Mặc kệ là thể loại võ hiệp, cổ đại, đô thị, hay là phim thể loại chiến tranh tình báo."
"Cậu muốn diễn cái gì thì diễn cái đó, nếu cậu muốn kịch bản chất lượng nhất, tôi nhất định có thể nghĩ biện pháp chuẩn bị cho cậu."
Hứa Trăn nói: "Cho nên anh có đề cử cái gì sao?"
Kiều Phong thở dài, lắc đầu nói: "Tuổi cậu còn quá trẻ, ép không được."
"Những kịch bản tôi có thể với tới được đều có thiết lập tuổi cho vai nam chính ở tuổi trung niên, tối thiểu là bốn mươi tuổi trở lên."
Hứa Trăn: "..."
Hắn ngẩng đầu lên, nhìn bảy chú lùn bên trên mặt tường phía sau Kiều Phong, không hiểu sao cảm giác mấy nói lúc nãy nghe vào có chút không nghiêm túc.
Hứa Trăn tiện tay cầm lấy văn kiện trên bàn, lật xem sơ qua, cũng xác thực không nhìn thấy đoạn giới thiệu vắn tắt của kịch bản nào có thể làm người hai mắt tỏa sáng.
Chẳng qua, hắn hiện tại cũng không vội nhận đóng phim mới.
Hiện tại còn có không ít tác phẩm còn đang được giấu trong tay, hơn nữa, vừa hết tết, Hoàn Ngu bên kia đã liên lạc với hắn, kịch bản bộ phim "Anh em một thời với tôi" đã mài giũa hoàn thành, đại khái tại sáu tháng bảy là sẽ khởi động máy.
Nay năm cho dù không nhận bộ phim nào khác nữa, thì lượng công việc cũng tương đương no đủ.
Về phần Từ Hạo Vũ...
Từ lễ trao giải Kim Kê năm trước đến nay, gã ta đã yên lặng một đoạn thời gian rất dài.
Lần lộ ra ánh sáng với công chúng gần đây nhất là thông qua chính mình giả giọng mà xuất hiện trên sân khấu "Lắng nghe giọng nói", giúp Từ Hạo Vũ kéo "Liệp Ảnh" ra ngoài chạy một vòng.
Bộ phim "Anh em một thời với tôi" này đối với Hứa Trăn tới nói, chỉ là một bộ phim điện ảnh đáng giá để khiêu chiến trong kiếp sống hiện tại, nhưng là đối với Từ Hạo Vũ mà nói, lại là một tác phẩm mang tính quyết định xem gã ta có thể tiếp tục lưu lại giới văn nghệ hay không.
Vì kế hoạch này, gã ta đã làm việc cho trung tâm hỗ trợ ngườ tàn tật được gần nửa năm.
Hứa Trăn do dự một chút rồi dò hỏi Kiều Phong: "Anh Kiều, đoạn thời gian này dù sao tôi cũng không có vướng bận việc gì, tôi muốn qua bên phía Từ Hạo Vũ kia xem được không?"
Kiều Phong chớp chớp mắt, trêu tức mà cười: "Sao thế, cậu cũng muốn thể nghiệm thử cuộc sống liệt nửa người của Cao Vị à?"
"Có cần tôi kiếm cho cậu một cái xe lăn hay không?"
Hứa Trăn nói: "Có thể không? Tôi còn không biết người bình thường có được phép ngồi xe lăn ra ngoài đường hay không nè, bị tra ra có gặp phải vấn đề gì không?"
"Anh giúp tôi hỏi thử xem?"
Kiều Phong: "..."
Khoan khoan, A Trăn nghe tôi nói...
Cậu tính ngồi xe lăn ra đường thật hả! ?
Đối với đóng phim, Hứa Trăn luôn luôn rất nghiêm túc.
Sau khi xem kỹ chính sách liên quan, hắn thật sự nhờ Kiều Phong giúp mình mua xe lăn.
Hơn nữa còn mua không chỉ một cái.
Trong phim "Anh em một thời với tôi", Hứa Trăn phải diễn vai một người tàn tật bị liệt nửa người trên, phần đầu hắn ngồi loại xe lăn do người dùng tay đẩy, phần sau lại ngồi xe lăng chạy bằng điện.
Cho nên Hứa Trăn cũng mua một cái dùng tay, một cái chạy bằng điện.
Dù sao sau này lúc đóng phim cũng có thể cần dùng đến, bây giờ mua cũng không lỗ, coi như là làm quen với đạo cụ trước.
Lúc này hắn cũng không vội vã đi viết tiểu truyện về nhân vật, mà đầu tiên là đi nghiên cứu tâm sinh lý đặc thù của loại nhân vật này.
Liệt nửa người trên không phải là đơn giản sẽ không cử động được.
Một người từ khi ra đời đã không có năng lực hành động thì cơ bắp mới bị khô héo, xương cốt biến hình, tư thế ngồi, tư thế ngủ đều không giống người bình thường, hơn nữa, trong một vài trường hợp đặc biệt còn có rất nhiều phản ứng xuất phát từ bản năng bảo vệ bản thân.
Những thứ này không có cơ sở mà tưởng tượng đúng là nghĩ không ra được.
Đoàn đội Hứa Trăn giúp hắn sưu tập rất nhiều bài phỏng vấn và phim phóng sự về người bệnh bị liệt nửa người trên, hắn nghiêm túc nghiên cứu những video này một lần, tổng kết ra một ít quy luật, cùng lúc đơn giản bắt chước theo.
Chẳng qua, cách một lớp màn hình, những gì có thể nhìn thấy dù sao cũng có hạn.
Cho nên hắn mới hi vọng có thể có cơ hội đi một chuyến đến chỗ Từ Hạo Vũ ở Trung Tâm Hỗ Trợ Người Khuyết Tật, tận mắt quan sát sinh hoạt thực tế của người tàn tật bị liệt nửa người trên, tâm sự với bọn họ, cố gắng diễn nhân vật này thật tốt, thật chân thực.
Ngay cả Từ Hạo Vũ cũng có thể quyết tâm làm người thiểu năng tới gần nửa năm, chính mình sao có thể qua loa cho xong được.
Người làm thầy, nhất định phải làm gương tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận