Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 1037: Thuận Đường Thì Ăn Một Bữa Cơm

Giọng Chu Hiểu Mạn tươi vui rực rỡ: "Tôi làm công việc quảng cáo này từ trước đến giờ vẫn chưa gặp ca nào đứt gánh giữa đường đau đến vậy a ha ha ha ha ha!"
Hứa Trăn: "..."
Người ta đứt gánh giữa đường mà cô có thể vui vẻ đến vậy, Napoléon tức giận lắm đó.
Chẳng qua số liệu của bộ phim này bị gãy gánh cũng hoàn toàn không tạo thành tí ảnh hưởng gì đến công ti bọn họ, bởi vì công việc quảng cáo của nhóm Chu Hiểu Mạn đã phi thường ra sức.
Khen ngợi nhiệt tình, trộn lẫn thật giả, đề cao tỉ lệ tò mò của người mới rất nhiều, bộ phim này bị rớt đài hoàn toàn là bởi vì kịch bản không ổn.
Chứng cớ chính là: đoạn thời gian này đã lần lượt có ba đoàn phim chờ ngày công bố tác phẩm đến tìm bợ phận quảng cáo của "Tiêu Dao Các" trực thuộc Lang Gia Các, muốn dùng tiền thuê nghiệp vụ tuyên truyền của nhà mình cho phim truyền hình của bọn họ.
Hiện tại, lịch hoạt động của Chu Hiểu Mạn còn dày đặc hơn cả Hứa Trăn.
Chu Hiểu Mạn chợt hàn huyên trò chuyện những chi tiết liên quan đến công việc trong phòng làm việc gần đây với hắn, cũng bày tỏ lòng chờ mong với số liệu của tập cuối cùng.
Hứa Trăn xem số liệu trên bảng biểu, hơi cảm thấy tiếc rẻ mà nói: "Đáng tiếc thật, bộ phim "Muốn gặp người" quá ngắn nên chỉ có thể có số liệu như vậy."
"Chẳng qua chỗ tốt của phim trực tuyến chính là ở chỗ này: Cho dù là bộ phim đã được hoành thành, số liệu sau này vẫn có thể tăng thêm, vẫn còn khả năng lội ngược dòng."
Chu Hiểu Mạn: "..."
Tôi nghe nhưng không hiểu, lội ngược dòng?
Quán quân rating toàn mạng lưới còn muốn "lội ngược dòng"?
Là làm sao để lội ngược cái dòng gì cơ?
Chẳng qua, việc Hứa Trăn ghét bỏ số liệu "Muốn gặp người" không tốt cũng không phải là chuyện đáng ghi sách kỷ lục thế giới gì.
Rốt cuộc, hiện giờ bộ phim này có số liệu mặc dù vượt qua "Nhật ký mối tình đầu của tôi", nhưng vẫn không sánh bằng "Lang Gia bảng", cũng không sánh bằng "Một hôn định tình", so với các tác phẩm hắn có tham gia thì đây quả thật là một dấu hiệu đi xuống.
Hứa Trăn vừa xem số liệu vừa cầm máy tính bỏ túi gõ cạch cạch liên hồi.
Đúng, tổng số liệu 12 tập được công bố đến hiện tại thì đạt trên hơn hai tỉ, tính thêm tỷ lệ ăn chia từ phía trang web, lại trừ đi tiền thuế và cái loại phí tổn tương quan...
Tháng trước chi đại khái là hơn 3000 vạn, lại thêm mười mấy ngày nữa là có thể thu tiền về rồi.
Ai, giờ mà muốn một mình gánh chi phí quay chụp "Vô song" thì vẫn còn thiếu một lỗ to nha...
...
Hứa Trăn gần nhất vẫn luôn tính toán thống kê tiền các khoản, biện pháp gì hắn có thể nghĩ đều đã nghĩ hết.
Nói ví dụ, "Chiến trường sa" đã được hoàn thành xong xuôi, cứ việc công ty nghĩ muốn dùng bộ phim này để cạnh tranh cuộc thi CCTV đầu năm, nhưng vẫn có thể bán lại quyền phát sóng cho một vài đài truyền hình số mặt đất.
Cái gọi là "truyền hình số mặt đất" chính là kênh truyền hình không có tín hiệu vệ tinh.
Rất nhiều phim truyền hình trước khi đăng kí truyền hình vệ tinh sẽ lựa chọn một đến hai kênh mặt đất để thử nghiệm, dùng rating từ loại kênh này để xác định và đánh giá chất lượng bộ phim đó.
Tiền từ quyền phát sóng của loại này sẽ không quá lớn, nhưng thịt muỗi cũng là thịt, có thể móc thì vẫn nên móc một ít.
Ngày mùng 5 tháng 7, Hứa Trăn đang ở trong studio quay phim, chợt hắn nhận được điện thoại của đạo diễn Tôn Đức Chí phim "Nhật ký mối tình đầu của tôi".
Đối phương biểu thị gần đây vừa vặn muốn tới Lộ đảo công tác, nghe nói hắn đang đóng phim ở bên này nên cũng muốn thuận đường thì hai người cùng đi ăn một bữa cơm.
Theo bản tâm tới nói, Hứa Trăn cảm giác chính mình và Tôn Đức Chí không phải cùng một loại người, không muốn tiếp xúc tăng tiến mối quan hệ gì với gã ta;
Nhưng bởi vì đối phương có thuộc tính cuồng đập tiền, hắn sợ đối phương là muốn giới thiệu mình con đường cơ hội kiếm tiền gì đó nên mới đồng ý hẹn gặp để ăn một bữa cơm rau dưa.
Buổi tối ngày hôm đó, sau khi kết thúc nhiệm vụ quay chụp, Hứa Trăn cố ý đổi bộ quần áo khác, nghiêm túc làm tóc, chú tâm ăn diện để bản thân thêm tươm tất, để tránh mất mặt trước khách.
Nhưng khi hắn tới tiệm cơm hẹn sẵn trước đó thì mới phát hiện: thằng nhãi Tôn Đức Chí này có cái gì mà "thuận đường thì hai người cùng đi ăn một bữa cơm" đâu, tuyệt đối là có chuẩn bị mà đến.
—— cả dàn diễn viên chính của đoàn phim "Nhật ký mối tình đầu của tôi" bọn họ tới gần đủ hết mà!
Vừa thấy Hứa Trăn bước vào, toàn thể đám người có mặt trong căn phòng được bao trọn kia đứng dậy, trên mặt đầy nét cười tươi nhiệt tình.
Cả phòng toàn là người ăn mặc trang trọng lịch sự như là tới tham gia bữa tiệc long trọng, chỉ còn thiếu ruy băng câu đối dàn nhạc cờ hoa.
Hứa Trăn nhìn thấy trận hình trước mắt mà bước chân cứng đờ.
... Nguy hiểm thật, may là tôi thay quần áo khác.
Hắn dùng ánh mắt liếc qua chiếc ba lô trên người mình, xác nhận là mình đã cầm đúng chiếc ba lô da thuộc của nhãn hiệu cao cấp, thì mới miễn cưỡng an tâm.
Tôn Đức Chí cười nghênh tiếp Hứa Trăn, bắt tay với hắn mà tán dương: "Sớm nghe nói Hứa tổng bình thường sinh hoạt đơn giản, hôm nay gặp mặt, quả là thế."
Khi nói gã vừa nhấc cánh tay chỉ vào quần áo Hứa Trăn mặc trên người: "Trước ống kính thì gọn gàng ưa nhìn, sau ống kính lại giản dị tự nhiên."
"Đây mới là phong phạm một diễn viên ưu tú nên có."
Vừa nói dứt câu này, đám người trong phòng đã liên thanh phụ họa.
Hứa Trăn: "..."
Hắn nhịn không được cúi đầu nhìn thoáng qua bộ quần áo mình mặc trên người.
Nhãn hiệu thuê quảng cáo đã đưa cho hắn bộ áo sơ mi trắng in hoa mùa hạ kiểu mới kèm quần jean màu sáng, chân thì đang mang loại giày lười sang trọng dắt tiền nhất mà hắn có.
Giản dị tự nhiên sao?
Này là liên hoan không công khai mà, tôi cũng không thể đi mượn một bộ âu phục để mặc đâu nha?
Cũng may, đám người cũng không tiếp tục dây dưa đề tài này, rất nhanh đã trò chuyện đến chủ đề khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận