Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 292: Bắt Đầu Quay "Tôi Là Phái Diễn Xuất"

Cô gái này không cao, cũng không đặc biệt xinh đẹp trong giới diễn viên nhưng tính tình thoải mái, thân thiện, khuôn mặt tròn đầy nét nữ tính, đôi mắt to rất có sức cuốn hút khi cười.
Trương Sam giới thiệu nói: “Dương An Ni, hẳn là đều biết đi?”
Lời này vừa ra, Thẩm Đường lập tức “Đằng” một tiếng đứng lên, kêu lên: “Ôi mẹ, An Ni tỷ! Người thật sao!”
“Ha ha ha ha ha……”
Trong phòng tức khắc vang lên một trận tiếng cười.
Dương An Ni cởi áo khoác ra, ngồi xuống bên cạnh bàn, cười nói: “Hai vị gần đây rất nổi tiếng nha.
“Tôi đã coi “Lão Nam Hài” hai lần, nhưng lần nào cũng khóc đến sưng mắt.”
Mấy người tuy là mới gặp, nhưng tuổi xấp xỉ, phiên vị lại tương tự, đơn giản hàn huyên hai câu, họ đã nhanh chóng trở nên thân thiết hơn.
Mọi người bàn tán xôn xao và ngay sau đó chủ đề lập tức chuyển đến mùa mới của “Tôi Là Phái Diễn Xuất”.
Vì quá trình ghi hình sắp bắt đầu nên một số người không có ý định giấu diếm, tất cả đều thừa nhận rằng họ đã báo danh.
Dương An Ni lặng lẽ bỏ đậu phộng giấm vào miệng và hỏi: “Các cậu đã biết quy tắc của mùa đầu tiên đúng không?
“Nói một chút, các cậu định chọn bộ kịch nào?”
Những người còn lại đang chuẩn bị nói thì Trương Sam liền ngắt lời: "Chờ một chút, mỗi người chỉ nói về một bộ kịch và để lại một chút hồi hộp cho những trận tiếp theo."
Dương An Ni suy nghĩ một lúc rồi gật đầu nói: "Được rồi. Vậy thì tôi sẽ nói trước, tôi chọn một bộ phim truyền hình cổ trang ba năm trước có tên là “Mẹ kế”, trong đó tôi đóng vai con gái của một gia đình.”
Bộ kịch này năm đó cũng coi như là niên độ hỏa kịch, vừa nghe cô ấy nhắc đến, mọi người liền có ấn tượng, sôi nổi gật đầu.
Trương Sam nói: “Tôi đã chọn một bộ phim chiến tranh gián điệp “Sáng Sớm”.”
Sau khi hai người nói xong, Thẩm Đường và Lưu Tề Nguyệt cũng lần lượt tiết lộ tác phẩm mà họ chọn. Thẩm Đường đã chọn tác phẩm nổi tiếng của mình là "Thời Gian Tốt Nhất”, trong khi Lưu Tề Nguyệt chọn một bộ phim cổ trang “Cẩm Tú Giang Sơn”.
Mọi người chợt đều nhìn về phía Hứa Trăn, chờ hắn nói tên bộ kịch mìa mình lựa chọn.
Hứa Trăn do dự một chút, bỗng nhiên cảm giác chính mình giống như có điểm quá mức.
Lựa chọn của mọi người đều vừa mức tầm trung…
Cho nên, liệu bộ kịch của mình có quá lạc lỏng không?
Người nào chọn phải bộ kịch của tôi có lẽ khó mà diễn tốt…
Thẩm Đường thấy hắn do dự liền chớp mắt một cái, lập tức cười nói: “Cậu do dự cái gì?
“Hiện tại cậu có tổng cộng ba bộ phim truyền hình đã được phát sòn, “Tuyệt Đại Song Kiêu”, “Thiên Hạ Đệ Nhất Đao”, “Máu Đào kiếm”, cậu đang suy xét nên chọn cái nào sao?”
“Ha ha ha……” Mấy người một trận cười trộm.
“Ách……” Hứa Trăn nghĩ nghĩ, nói, “Kỳ thật, cậu có thể không rõ lắm, trước đây tôi còn làm khách mời cho một điện ảnh, tên là “Dạ Vũ Giang Hồ”.”
Thẩm Đường hơi giật mình, hỏi, "Tôi hình như đã xem qua, bên trong có cậu sao?”
Hứa Trăn gật gật đầu, nói: “Trong đó, tôi diễn một vị cao thủ phật môn, gọi là Tuyết Trúc.”
………
Vào ngày 8 tháng 4, buổi ghi hình đầu tiên của "Tôi Là Phái Diễn Xuất" chính thức bắt đầu.
Chương trình này sẽ được phát sóng trên Blueberry TV trong một mùa, với tổng cộng 13 tập, nhưng trên thực tế, các diễn viên cũng không cần phải quay một cảnh nhiều lần như vậy.
Một là tập không liên quan đến chính mình sẽ không được sử dụng,
Hai là bởi vị, nội dung của mỗi bản thu đều sẽ được hậu kỳ cắt thành nhiều tập.
Ví dụ như, thời gian của đoạn ghi hình lần này là hai ngày, nhưng nghe nói sẽ bị cắt thành ba tập.
Hứa Trăn bay từ thủ đô đến Tiền Đường trước một ngày, nghỉ ngơi qua đêm tại khách sạn do ê- kíp chương trình sắp xếp.
Sáng sớm ngày hôm sau, hắn đã đến địa điểm ghi hình từ sớm: trường quay của Blueberry TV.
Trời đang mưa nhẹ và nhiệt độ thực lúc này là dưới 10 độ, Hứa Trăn chỉ mặc một chiếc áo sơ mi mỏng, trời lạnh đến mức hắn chạy từ đại sảnh đến trường quay nhanh như bóng ma.
Mà hắn đã cảm thấy bản thân ăn bận rất mỏng manh, tuy nhiên nhiều người ở đây còn ăn mặc mỏng hơn so với hắn.
Khi đi vào phòng hóa trang ở hậu trường, Hứa Trăn liền phát hiện bên trong đã tới không ít người.
Dương An Ni, người vừa mới ăn cơm với hắn vào hai ngày trước cũng đã có mặt ở đây.
Hôm nay, cô ấy không buộc đầu củ tỏi như trước mà là trực tiếp xõa tóc xuống, đuôi tóc rũ đến ngang vai.
Cô ấy mặc một chiếc váy trắng kiểu dáng đơn giản, hở bả vai, đùi cũng lộ ra ngoài, khiến người nhìn cũng cảm thấy lạnh.
Dương An Ni nhìn thấy Hứa Trăn, liền cười cười vẫy tay với hắn, Hứa Trăn cũng thuận thế ngồi xuống bên cạnh bàn trang điểm của cô.
“An Ni tỷ, tỷ không thấy lạnh sao?” Hứa Trăn nhịn không được hỏi.
Dương An Ni đang trang điểm, cho nên cũng không dễ dàng làm biểu cảm lớn, cho nên chỉ nhạt nhạt cười nói: "Không sợ, tôi có chính khí hạo thế!”
“Ha ha……” Hứa Trăn tùy theo cười lên tiếng.
Hai người thuận miệng hàn huyên hai câu, đồng thời cũng đang chú ý tới nghị luận của người khác, trên cơ bản mọi người đều đang thảo luận về vấn đề thi đấu của tập này.
Đội ngũ làm chương trình rất nghiêm khắc, họ không tiết lộ gì ngoài việc để mỗi người chọn hai tác phẩm điện ảnh và truyền hình của riêng mình.
Các tuyển thủ cũng chỉ có thể suy đoán đại khái từ điều này: bọn họ sẽ biểu diễn tác phẩm của đối phương.
Còn việc chọn các diễn, cách thi đấu, phân định thắng thua như thế nào thì bọn họ hoàn toàn không biết gì cả.
……
9h sáng, thời gian chuẩn bị trang điểm xong xuôi, các diễn viên lần lượt bắt đầu vào sân khấu.
Hứa Trăn được chỉ định vào nhóm thứ sáu, cùng bạn học kiếm bạn cùng phòng Thẩm Đường chung một nhóm, nhân viên công tác cũng dẫn dắt họ tiến vào khu vực quay.
Đẩy một cánh cửa đang mở ngược chiều ra, đầu tiên hai người đi qua một hành lang dài với hơn 30 tấm poster lớn treo hai bên đường.
Nhìn thoáng qua, Hứa Trăn nhìn thấy bức tranh thứ năm bên phải, chính là tấm poster của "Tuyệt Đại Song Kiêu", vừa vặn được chiếu dưới ánh đèn, trông rất dễ thấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận