Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 423: Đoàn Phim "Săn Ảnh"

Nói thì nói như vậy, nhưng Hứa Trăn dù sao cũng là nghệ sĩ đã ký hợp đồng với Đông Nhạc, nếu như đi làm mấy chuyện như đào người, thật sự có chút khó xử.
“Không phải cậu còn chưa trả xong nợ cổ phiếu đúng không?” Kiều Phong giảo hoạt mà cười nói, “Thái tổng vừa mới chính miệng hứa hẹn, chỉ cần cậu có thể khuyên Tạ Ngạn Quân tới Đông Nhạc một chuyến, mặc kệ cuối cùng có thể thương lượng được hay không, thì số nợ còn lại của cậu, công ty liền miễn, coi như bao lì xì cho cậu.”
Hứa Trăn: ?? !
“Cái kia, Kiều ca, em sẽ tận lực,” Hứa Trăn ánh mắt chớp động, chút khó xử vừa rồi lập tức biến mất không thấy tăm hơi, “Nhưng anh cũng biết đó, con người em ăn nói vụng về, không am hiểu chuyển lừa dối người khác…”
“Ha ha ha……”
Nghe hắn nói như vậy, Kiều Phong ở bên kia đầu điện thoại cười hơn nửa ngày, mới nói: “Ai nha, cậu làm anh buồn cười chết mất.”
“Thái tổng rõ ràng chính là sợ cậu chạy, cho nên mới nghĩ cho cậu tiền, đây chỉ là cái cớ mà thôi.”
Kiều Phong dặn dò nói: “Ca nói cậu nghe, hai ngày nữa gặp được Tạ Ngạn Quân, cậu cứ lấy “Lang Gia Bảng” làm nước cờ đầu, thái độ thành khẩn chút, thoải mái hào phóng nói hắn là tiền bối mà cậu đặc biệt ngưỡng mộ, sau đó hỏi xem hắn có hứng thú với kịch bản này không.”
“Cuối cùng thì nhân tiện nói lời mời, rằng Đông Nhạc bên này đã quét chiếu đón chào hắn, cứ như vậy còn mấy chuyện khác thì cậu không cần quản nữa.”
“Cậu cứ tiếp xúc bình thường là được, không cần lừa dối, lúc nói chuyện hợp tác cũng không cần ra ám hiệu gì.”
Hứa Trăn gật đầu đồng ý, coi như nhận nhiệm vụ.
Chuyện hợp tác thương nghiệp, không hố không lừa, cũng không tính là vấn đề nguyên tắc gì.
Hơn nữa nói thật, nếu Tạ tiền bối thật sự có thể tới Đông Nhạc, về sau có nhiều cơ hội hợp tác hơn, Hứa Trăn cũng có chút chờ mong.
Đây là kim bài vai phụ đứng đầu trong nghành a!
Ai mà không muốn tiếp xúc với đại lão đứng đầu, hảo hảo mài giũa chính mình?
So với ngược đồ ăn, Hứa Trăn càng nguyện ý bị nghiền áp.
Mỗi lần bùng phát dưới áp lực nặng nề đều là cơ hội để mọi người chân chính tiến bộ.
……
Chiều ngày 20 tháng 9, Hứa Trăn không có cảnh quay nào.
Sau khi được sự đồng ý của Kiều Phong, hắn liền chạy tới đoàn phim “Săn Ảnh” của Lâm Gia.
Bất quá, Hứa Trăn cũng không có giống Lâm Gia, lén lút đi như vậy, mà là hai ngày trước đã thông báo cho đoàn phim của đối phương, đi con đường chính quy để thăm ban.
Kết quả là, người khác còn không có tới, nhiều người trong đoàn phim “Săn Ảnh” đã biết tin tức Hứa Trăn sẽ tới.
Giữa trưa cùng ngày, nam diễn viên Từ Hạo Vũ của “Săn Ảnh” định vào phòng thay đồ nghỉ ngơi một lát, nhưng còn không có vào cửa, liền nghe thấy hai nữ diễn viên phụ đang ríu rít trò chuyện ở bên trong phòng.
“Nghe nói chưa? Hứa Trăn hôm nay sẽ tới đây!”
“Nghe nói nghe nói, a a a a a tôi siêu thích hắn! Tôi đã xem đi xem lại mấy tập có Chu Du của Tam Quốc, xem một lần khóc một lần, hiện tại đã bắt đầu khảo cổ!” (Ý là đào lại các tác phẩm cũ của Hứa Trăn)
“Cô mới bắt đầu à? Tôi đây đã đào sạch rồi! Từ “Tuyệt Đại Song Kiêu” một đường đến “Tam Quốc”, ai, mấy năm nay hắn đúng là càng ngày càng soái!”
“A, nói đến khảo cổ, tôi một đường nhìn qua mới phát hiện, Lâm Gia cùng Hứa Trăn đã nhiều lần đứng chung đoàn phim.”
“Đúng đúng đúng, thật sự, vô cùng nhiều! Hơn nữa tôi lục soát một chút mới phát hiện, hai người bọn họ cư nhiên là cùng công ty giải trí.”
“Lần này Hứa Trăn đến đây thăm ban chắc là vì Lâm Gia? Haha, thiệt hâm mộ Lâm Gia!”
“Cảm giác Gia Gia rất dễ nói chuyện, muốn nhờ cô ấy giúp chúng ta xin chữ ký và ảnh chụp chung với Hứa Trăn được hay không?”
“……”
Từ Hạo Vũ đứng ở ngoài cửa, nghe hai người ở bên trong ríu rít nói chuyện đến khí thế ngất trời, nhịn không được bĩu môi.
A, nhiệt độ chết tiệt này!
Gần đây hắn đi đến chỗ nào cùng đều sẽ thấy có người đang thảo luận chuyện của Hứa Trăn, thật sự phiền muốn chết!
Đặc biệt là hai người trong phòng này, rõ ràng trong phim là hồng nhan tri kỷ của ta, nhưng bên ngoài kịch lại là Fans của người khác…
Phiền muốn chết1
“Kẽo kẹt ——”
Lúc mấy người còn đang thảo luận, Từ Hạo Vũ làm như không có chuyện gì mà đẩy cửa ra, khiến hai cô nương tức khắc dừng miệng.
Từ Hạo Vũ nghiêng đầu liếc nhìn các cô, khẽ cười nói: “Muốn xin chữ ký của Hứa Trăn sao? Vậy cứ tìm tôi a, tôi lấy cho các cô.”
Hai cô nương nghe được lời này, lập tức nhìn nhau, chớp chớp mắt.
Trong đó một người hỏi: “Vũ ca, anh cũng quen biết Hứa Trăn sao?”
Hai ngày trước, Từ Hạo Vũ vừa chính thức thêm Hứa Trăn vào danh sách liên hệ, hắn cảm giác làm tròn lên thì cũng coi như là “Bạn tốt” của mình, vì thế liền ngẩng cằm, nói: “Ai, đều là người trong ngành, ai mà không quen biết.”
“Hôm qua, chúng ta còn thương lượng xem nên đi ăn cơm ở đâu, thế nào, các cô có đi chúng luôn không?”
Từ Hạo Vũ quay đầu nhìn về phía hai cô nương, cười nói: “Hứa Trăn hẳn cũng sẽ dẫn theo bằng hữu bên phía “Sấm Quan Đông” đi qua đây, xem như là giao hữu?”
Vừa nghe lời này, đôi mắt của hai cô nương tức khắc sáng lên.
“Đi, tôi đi! Vũ ca uy vũ!”
“Không hổ là Vũ ca, nhân mạch vô cùng rộng lớn!”
“Đi theo Vũ ca mở rộng tầm mắt, có thịt ăn!”
“Vũ ca có bạn bè trên khắp thiên hạ, không hổ là Vũ ca!”
“……”
Bạn cần đăng nhập để bình luận