Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 703: Hai Thị Đế Hợp Tác

Ngày 16 tháng 8, bộ phim điện ảnh “Thất Cô” chính thức khởi động máy ở trấn nhỏ dưới chân Thanh Nguyên Sơn.
Đoàn phim không hề mở họp báo cũng không tổ chức nghi thức khởi động máy một cách trang trọng.
Buổi sáng cùng ngày, Trần Chính Hào cùng Hứa Trăn và những người khác đã đến chùa Nam Thiếu Lâm ở chân phía đông của Thanh Nguyên Sơn để thắp hương và quyên chút nhang đèn, coi như tìm kiếm sự bình an về tâm lý…
Hứa Trăn cảm thấy tâm tình có chút phức tạp khó hiểu khi nhìn các bậc thầy tụng kinh và ban phước lành cho đoàn quay phim.
Một mặt, hắn cảm khái trước sự pha trộn xuyên biên giới giữa công nghệ hiện đại và tín ngưỡng truyền thống, nhưng mặt khác, hắn cảm thấy rằng, thực tế không cần phải mượn tay người khác, chính hắn cũng có thể làm….
Đương nhiên, chuyện gây mất hứng như vây, Hứa Trăn sẽ không nói.
Cuộc sống thì luôn phải có chút nghi thức.
Vì để diễn tốt “Thất Cô”, Hứa Trăn đã chuẩn bị thật lâu, cũng mong đợi thật lâu.
Là một bộ phim có đề tài hiện thực, bản thân kịch bản cũng không phải cốt truyện đặc biệt phức tạp, mà nhân vật Tằng Soái cũng không phải là một vai khó.
Một thanh niên sửa xe máy ở thị trấn nhỏ vùng nông thôn dường như có mặt ở khắp mọi nơi trong cuộc sống, điều đó thực sự rất bình thường.
Muốn diễn tốt loại vai này, yêu cầu duy nhất là phải dán sát nhân vật, tách bạch rõ ràng "Tằng Soái sửa xe máy" và "diễn viên Hứa Trăn", để khán giả có thể hòa mình một cách trọn vẹn vào bộ phim.
Tuy nhiên, đối với Hứa Trăn, “Thất Cô” là một bộ điển ảnh không dễ quay.
—— bởi vì người hợp tác với hắn là Trần Chính Hào.
Nhân vật chủ yếu trong bộ phim này cũng chỉ có hai người bọn họ, hơn 70% toàn bộ phim là cảnh đối diện của bọn họ, nếu Hứa Trăn không theo kịp Trần Chính Hào thì đây sẽ là một cuộc hành quyết công khai dài tới 90 phút.
Lại nói tiếp, “Thất Cô” đã là bộ phim thứ ba hai người hợp tác với nhau.
Lần đầu tiên là bốn năm trước, bộ phim truyền “Sở Lưu Hương Truyền Kỳ” do CCTV sản xuất. Trần Chính Hào đóng vai nam chính Sở Lưu Hương, mà Hứa Trăn đóng vai độc thủ phía sau màn, “Diệu tăng” Vô Hoa.
Lần thứ hai là "Tam Quốc" cách đây hai năm, trong đó hai người lần lượt vào vai Gia Cát Lượng và Chu Du.
Trong hai lần hợp tác, Hứa Trăn chỉ là một người mới chập chững vào nghề, có một số bản năng diễn xuất ngây thơ mờ mịt, điều này chắc chắn sẽ bị thua kém so với các tiền bối trong cùng đoàn phim.
Giờ đây, kinh nghiệm ngày càng nhiều đã rèn giũa kỹ năng diễn xuất của hắn và mang lại cho hắn sự tự tin mà trước đây Hứa Trăn chưa từng có.
Đối mặt với vị tiền bối nửa là thầy nửa là bạn này, trong lòng Hứa Trăn trừ bỏ áp lực thì chính là vô vàn động lực.
Hắn muốn ước lượng một chút hiện giờ chính mình rốt cuộc có mấy cân mấy lượng.
Nhìn xem, trình độ hiện giờ của mình so với hơn hai năm trước, liệu đã có bước nhảy vọt về chất hay chưa!
……
Trong ngày đầu tiên sản xuất, nhiệm vụ quay phim của đoàn rất dễ dàng, chủ yếu là để các diễn viên có thời gian làm quen với trạng thái.
Trần Chính Hào đóng vai Lôi Trạch Khoan muốn tới trung tâm thành phố để quay cảnh phát tờ rơi và đăng các quảng cáo nhỏ, còn Hứa Trăn thì ở lại thị trấn, không có đi theo.
Hắn lật lại lịch trình trong ngày của mình và nhịn không được có chút buồn cười:
Xe máy của Lôi Trạch Khoan bị hỏng trên đường, mà tiểu hỏa nhi Tằng Soái ủa tiệm sửa xe máy, đã sửa nó cho y mà không đòi tiền.
—— đúng vậy, nhiệm vụ duy nhất hôm nay của Hứa Trăn chính là sửa xe máy.
Thật đúng là nhẹ nhàng vui sướng.
Vào buổi tối, khi cảnh quay trong cửa hàng sửa chữa chuẩn bị bắt đầu, ngoài các diễn viên và nhân viên của đoàn phim, nguyên tác giả Bành Tư Nguyên của "Thất Cô", cùng với nhà sản xuất của bộ phim lão tổng Hồ Vệ Quốc - Hoa Ảnh, cũng đã đích thân đến thăm phim trường.
Mặc dù bối cảnh của cảnh này nằm trong tiệm sửa xe máy của Hàn Xuân Lai, không có bối cảnh hoành tráng và không có đạo cụ đắt tiền, nhưng đây là một màn phối hợp giữa hai vị thị đế Ngọc Lan, nhìn thế nào cũng không thể coi là “Cảnh quay nhỏ”.
“Bang!”
Vào lúc 6: 30 tối ngày hôm đó, âm thanh gõ bảng vang lên, thông báo chính thức bắt đầu cảnh quay của Hứa Trăn trong bộ phim.
Giờ khắc này, Hứa Trăn chỉ cảm thấy trạng thái của mình thư thái chưa từng có.
Hắn đang ngồi xổm trong một tiệm sửa xe máy rất quen thuộc, trên người mặc bộ quần áo lao động đã cũ nát, trên tay cầm đủ loại dụng cụ quen thuộc, tháo dỡ chiếc xe máy hỏng mà y đã chơi đùa hơn nửa tháng nay…
Nó không giống như đóng phim mà nó giống như cuộc sống hàng ngày của chính mình.
Buổi tối tháng tám nóng nực không thể chịu nổi, mồ hôi lăn dài trên trán từ lúc nào không hay.
Hứa Trăn nghiêng đầu, nâng cánh tay lên lau nhẹ, quần áo lao động đột nhiên ướt đẫm, một luồng sinh khí mạnh mẽ tràn tới.
“Sư phụ, làm phiền!”
Đúng lúc này, một giọng nói hô hoán đột nhiên vang lên sau lưng, hắn quay đầu nhìn về phía sau thì thấy “Lôi Trạch Khoan” do Trần Chính Hào thủ vai đang đẩy một chiếc xe máy đứng ở đằng sau.
Thời điểm đối phương bắt gặp ánh mắt của hắn, thì lập tức cúi xuống, cười nói: “Xe máy của tôi bị hỏng, cậu có thể giúp tôi xem một chút được không?”
Giờ khắc này, Hứa Trăn không khỏi có chút giật mình.
Một tuần trước, khi Hào ca lần đầu tiên đến Thanh Nguyên Sơn, hắn cũng đang sửa một chiếc xe máy, mà người kia lại đẩy theo chiếc xe máy đến cửa tiệm.
Khi đó, tuy rằng y không còn hào hoa như thường, nhưng sự ngạo khí trong xương cốt vẫn không suy giảm, khiến người ta không cảm thấy y chỉ là kẻ lôi thôi lếch thếch, mà vẫn còn mang bộ dáng của ngày nào
Thế nhưng lúc này đây, “Đại thúc trung niên” trước mắt lại hoàn toàn không giống như Hào ca.
Bạn cần đăng nhập để bình luận