Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 952: Phỏng Vấn

"Reng reng reng! !"
Theo một tràng tiếng chuông điện thoại dày đặc reo lên, ống kính về đến sở chỉ huy chiến dịch lần này.
Người phụ trách nhận điện thoại, chỉ nghe đồng chí đối diện kêu lên: "Mất dấu Cung Thứ rồi! Nghe nói có nhân chứng thấy hắn cướp một chiếc xe bus, chạy về phương hướng vùng ngoại thành!"
Người phụ trách cầm ống nói, ngạc nhiên quay đầu nhìn sang Trịnh Diệu Tiên, dùng ngữ khí gấp rút hỏi: "Kế tiếp hắn sẽ chạy về hướng nào?"
Trịnh Diệu Tiên vẫn như cũ, dùng bộ dáng hữu khí vô lực vừa rồi, lắc đầu nói: "Các người không cần đuổi theo nữa đâu."
Nói rồi, anh đưa tay chỉ một con đường cái vòng quanh núi trên bản đồ, dùng giọng nói cực kỳ chắc chắn mà trả lời: "Xe đi theo con đường này."
"Nhưng người kia sẽ không còn ở trên xe, mà là nhảy sông trốn tiếp."
Hình ảnh lại chuyển đổi, chiếc xe Cung Thứ cướp kia đúng thật là đã chạy tới con đường núi trên bản đồ kia, hắn còn dựa vào quán tính lúc rẽ ngoặt mà thả người nhảy vào sông Gia Lăng.
Rất nhanh, nhóm người vừa mới phụ trách hành động kia chạy về bộ chỉ huy nhận lệnh, báo cáo lại hết thảy, đều y như Trịnh Diệu Tiên phỏng đoán.
Người phụ trách dùng ánh mắt như đang nhìn quỷ để nhìn anh ta, tiếp tục hỏi: "Vậy tiếp theo Cung Thứ sẽ đi tới chỗ nào?"
Trịnh Diệu Tiên chắp tay sau lưng, lắc đầu, trầm giọng nói: "Hỏi tôi làm cái gì? Tôi có phải thần tiên đâu."
"Sông lớn mênh mông, kéo dài vạn dặm, sao tôi có thể suy tính được hắn sẽ chọn chỗ nào để leo lên bờ."
"Tôi đã nói với mấy người từ sớm rồi mà, không cần đuổi, đuổi không kịp."
Người phụ trách bị thái độ bình tĩnh tự nhiên của anh ta chọc cho tức đến mức lồng ngực chập trùng, cả giận nói: "Tốt, rất tốt!"
"Xem ra tên đồ đệ này được anh dạy dỗ rất tốt, anh cũng thật là lợi hại!"
Trịnh Diệu Tiên tựa như nghe không hiểu ý trào phúng bên trong lời nói này, cúi thấp đầu thở dài: "Ai, tôi nào có dạy dỗ được gì cho hắn, cũng đều do chính bản lãnh hắn có mà ra."
...
Sau một hồi truy đuổi kịch liệt, Cung Thứ mạo hiểm chạy khỏi vòng vây trùng điệp, cũng y theo mệnh lệnh thượng cấp mà rời khỏi Sơn thành, về lại Hương Giang báo cáo công việc lần này
Phân đoạn Cung Thứ tại Sơn thành này đến tận đây mới có một kết thúc.
Đệ tử Trịnh Diệu Tiên bày ra năng lực tài ba thần kỳ như thế, cũng làm cho thượng cấp ý thức được một loại giá trị khác của Trịnh Diệu Tiên: Dạy đồ đệ.
Kết quả là, thượng cấp liền phái một đệ tử cho anh ta dạy dỗ, nhưng tư chất của tên đệ tử này quá đần độn, ngu dốt không chịu nổi, bất kỳ phương diện thiên phú nào cũng đều cách biệt một trời khi so với Cung Thứ.
Mà đồ đệ anh ta cũng ghét bỏ thân phận đặc vụ quân thống này của Trịnh Diệu Tiên, sư đồ hai người cứ như vậy mà bị ép chung sống với nhau, vừa ghét vừa khinh nhau gây ra vô số chuyện đáng chê cười.
Phim truyền hình cũng một lần nữa đi đến phân đoạn gồm những tình tiết thư giãn.
Nhóm người xem vẫn luôn lo lắng đề phòng trước đó rốt cuộc cũng nhẹ nhàng thở ra.
"Ai, hên là không chết torng tình cảnh này, ai..."
Một đám người xem phảng phất sống sót sau tai nạn, trong lòng vẫn còn ôm sợ hãi mà trò chuyện trong nhóm chat: "Thật ra tôi vẫn có thể tiếp nhận cái chết của Cung Thứ, nhưng tuyệt đối hắn đừng như vậy mà chết."
"Chân trước mới vừa liều mạng đi nghĩ cách cứu viện Lục ca, kết quả trở tay bị Lục ca hố chết?"
Người còn lại trả lời: "Hiện tại hẳn là sẽ chưa chết đâu, còn hơn mười mấy tập nữa mà, Liễu Vĩnh Thanh trước đó không phải đã nói, Cung Thứ là nhân vật quan trọng xuyên suốt cả bộ phim này sao?"
"Hẳn là sẽ không chết sớm như vậy."
"Cho nên đằng sau chắc chắn sẽ còn tình tiết có mặt Cung Thứ."
"Ai, có thể sau này hai huynh đệ đó sẽ phải sử dụng bạo lực với nhau, không cách nào tưởng tượng..."
"Để mà nói, đạo diễn Liễu nói Cung Thứ là nhân vật quan trọng xuyên suốt cả bộ phim này khi nào vậy? Sao tôi chưa từng nghe thế?"
Câu hỏi này vừa được đặt ra, rất nhanh liền có người vung tay thả một đường link video vào trong nhóm chat, nói: "Thật là, mấy người không biết nghe ngóng tin tức ngoài lề à?"
"Hai ngày nay xem "Phong Tranh" tôi vẫn luôn nơm nớp lo sợ, ngày nào cũng phải nghe tin ngoài lề để hồi máu đây!"
"Phim truyền hình có A Trăn đóng thì phần tinh túy vĩnh viễn nằm trong tin tức ngoài lề, chẳng lẽ các người không biết?"
Đám người trong fanclub vừa nhìn thấy cái video này, có người cao thâm mạt trắc tỏ vẻ đã xem qua, tuy buông lời nhận xét là không đáng xem, nhưng lại đã xem mấy chục lần;
Cũng có người ngao ngao kêu lên chưa có xem, lập tức đi xem đây.
Phần tin ngoài lề này mới vừa được công bố ngày hôm qua, cũng không biết là vì để trung hoà các lời đồn đãi phim quá máu chó, hay là xuất phát từ nguyên nhân nào khác, tóm lại, phong cách dàn dựng biên tập cho đoạn video này có hơi ngộ nghĩnh.
Đề mục của video này là: Luận bàn việc Hứa Trăn chụp "Phong Tranh" rốt cuộc có bao nhiêu khó khăn.
Video vừa bắt đầu là đã thấy một đoạn phỏng vấn giữa phóng viên và Liễu Vĩnh Thanh.
Liễu Vĩnh Thanh đối mặt với ống kính của phóng viên, thái độ nghiêm túc mà thành khẩn nói: "Xin vô cùng cảm tạ Tiểu Hứa chịu tới giúp chúng tôi quay chụp bộ phim này."
"Hắn vì đóng bộ phim "Phong Tranh" này mà phải hi sinh cực kỳ rất lớn."
"Cung Thứ là nhân vật quan trọng xuyên suốt cả bộ phim, thời lượng xuất hiện cũng cực kỳ nhiều. Trước đó, khi tôi tìm tới hắn, thời hạn thuê thiết bị quay phim của cả đoàn chúng tôi chỉ còn lại có mấy ngày cuối cùng, nhưng số lượng phân cảnh cần quay bổ chụp lại nhiều đến mấy trăm cái."
"Lúc ấy tôi đều đã làm xong công đoạn chuẩn bị sự cố, vì tôi cho rằng chỉ với thời gian ngắn như vậy, muốn hoàn thành lượng công việc với cường độ cao như thế là không thể nào, chỉ sợ mỗi phần lời thoại thôi cũng đã không kịp học thuộc."
"Nhưng làm tôi đặc biệt cảm động chính là, ngay trước khi chúng tôi bắt đầu bấm máy, Tiểu Hứa có nói, suốt đêm hôm trước hắn đã học thuộc hết toàn bộ lời thoại của nhân vật Cung Thứ này, cuối cùng là giúp đoàn làm phim "Phong Tranh" của chúng tôi tranh thủ được kha khá thời gian, tiết kiệm được mấy trăm vạn tiền kinh phí quay chụp."
"Khả năng có người cho là hắn có trí nhớ tốt, nhưng mọi người để tay lên ngực tự hỏi thử đi, đừng nói toàn bộ lời thoại, cho dù là chỉ có mười mấy câu, có bao nhiêu người có thể làm được tới tình trạng vừa nhận được kịch bản đã ngay lập tức đọc thuộc làu làu?"
"..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận