Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 583: Mời Cơm

Tại một tòa nhà văn phòng ở thủ đô, Trình Viễn vừa kết thúc cuộc gọi với Hứa Trăn.
Bên canh, người đại diện dò hỏi: “Hứa Trăn xác định muốn diễn “Tú Xuân Đao” ?”
Trình Viễn gật gật đầu, đáp: “Nói là đã ký hợp đồng.”
Người đại diện do dự một chút, nói: “Vậy cậu thật sự định đóng vai “Triệu công công” ?”
Trình Viễn sắc mặt cứng đờ, kêu lên: “Cái gì mà “Triệu công công”, nhân vật này có tên, là Triệu Tĩnh Trung!”
Y tựa lưng vào ghế sô pha vừa nói, vừa ra vẻ tiêu sái: “Đại chế tác của Hoa Ảnh, diễn viên chính là Ngô Chấn cùng Hứa Trăn, kịch bản cũng không tồi, này có cái gì không thể tiếp?”
“Là diễn viên, tôi muốn thử tất cả các loại nhân vật, mà tôi cảm thấy vai ác lần này rất có tính khiêu chiến.”
Người đại diện thấy y đang vui, cho nên cũng không khuyên nhiều, hắn nói: “Được rồi, tôi sẽ trả lời cho bên Hoa Ảnh, hẹn ngày ký hợp đồng.”
Trình Viễn gật gật đầu, nói: “Anh thông bao cho bên Hoa Ảnh, tôi có hai yêu cầu.”
“Thứ nhất, tôi sẽ diễn nhân vật bình thường, không cố ẻo lả.”
“Thứ hai, không phải bọn họ hỏi tôi dùng binh khí gì thuận tay sao? Tôi dùng ngân thương.”
Người đại diện nhìn y, nói: “…… Ngân thương? Cậu xác định?”
Trình Viễn giang hai tay, tỏ vẻ không có gì lạ, nói: “Làm sao vậy? Không phải bên phía đoàn phim hỏi tôi luyện binh khí gì sao?”
Người đại diện: “…… Được rồi, tôi sẽ nói với bọn họ.”
……
Thời gian từng ngày trôi qua, các công việc chuẩn bị cho đoàn phim “Tú Xuân Đao” cũng đang được tiến hành một cách trật tự.
Đến giữa tháng 12, các vai chính của phim đã được chốt.
Mặc dù không có một "tên tuổi lớn" nào, nhưng tất cả mọi người đều là diễn viên đủ tiêu chuẩn, đạo diễn Lục Hải Dương không thể hài lòng hơn với đội hình này.
Các đạo diễn trẻ tuổi thường luôn xông xáo đi đầu.
Bắt đầu từ tháng 12, Lục Hải Dương vui sướng mà vào nam ra bắc, mời từng vị diễn viên chính ăn một bữa cơm, mặt đối mặt câu thông, tranh thủ để mọi người hiểu đầy đủ về các nhân vật trước khi khởi động máy và sẵn sàng cho công việc kế tiếp.
Ngày 14, dưới sự giúp đỡ của Lâm Gia, Lục Hải Dương đã có thể hẹn Hứa Trăn ăn một bữa cơm tại thủ đô.
Còn nửa tiếng nữa mới đến giờ hẹn, Lục Hải Dương đã đợi sẵn trong phòng riêng từ trước, cùng với hắn là nam diễn viên La Duy, người đóng vai Đinh Tu trong bộ phim.
La Duy, năm nay vừa tròn 30 tuổi, là bạn đại học của Lục Hải Dương, cả hai đều là cựu sinh viên tốt nghiệp của Kinh Ảnh.
Mấy năm trước, Lục Hải Dương lần đầu làm đạo diễn cho một bộ phim điện ảnh, hắn không tìm được nam chính phù hợp, chính là nhờ La Duy tương trợ, hắn mới có thể mân mê hoàn thành được bộ phim.
Sau đó, Lục Hải Dương đã giành được "Giải Kim Kê" cho đạo diễn mới xuất sắc nhất chỉ với bộ phim có đầu tư thấp và một trong những diễn viên trong phim thậm chí còn giành được đề cử Nam diễn viên phụ xuất sắc nhất "Giải Kim Kê" cho bộ phim này.
Đây cũng là thành tích nổi bật nhất trong sự nghiệp đạo diễn của Lục Hải Dương từ trước đến nay.
“Ai, xem bên kia!”
Một lát sau, La Duy ngồi ở bên cửa sổ, nhướng mày, duỗi tay chỉ vào một bóng người dưới lầu, nói: “Người kia có phải Hứa Trăn hay không?”
Lục Hải Dương nghe vậy, liền nhìn ra ngoài cửa sổ, chỉ thấy một người trẻ tuổi dáng người cao gầy đi về phía nhà hàng của bọn họ.
Người này mang mũ lưỡi trai cùng khẩu trang, nhìn không rõ tướng mạo, nhưng hắn lại cao gầy, dáng người đĩnh bạt, khí chất thập phần xuất sắc, ở trong đám người nhìn qua tương đương xuất sắc.
Lục Hải Dương nhìn chăm chú đánh giá trong chốc lát, cười gật gật đầu, nói: “Hẳn là hắn.”
“Tôi mới xem “Nụ Hôn Đính Ước” xong, tư thế này vừa nhìn liền biết là “Giang Trực Thụ”.”
“Ha ha ha……” Lời này vừa ra, hai người nhìn nhau cười.
Một lát sau, mắt thấy thanh niên đi vào nhà hàng, chuẩn bị đi lên lầu, La Duy lại bỗng nhiên cười nói: “Ai, lão Lục.”
“Tôi muốn thử chọc ghẹo đứa nhỏ này, có được hay không?”
Lục Hải Dương nghe vậy sửng sốt, nói: “Chọc ghẹo, chọc ghẹo như thế nào?”
La Duy rất có hứng thú mà vuốt ve cằm, vừa muốn mở miệng, thì chợt nghe tiếng bước chân từ xa đang tiền lại gần đây.
“Đang đang đang!”
Giây lát, nghe được có người gõ cửa phòng, hai người tức khắc im miệng.
“Mời vào!” Lục Hải Dương đứng dậy, kêu lớn.
Chỉ nghe “Kẽo kẹt” một tiếng, cửa phòng bị người từ bên ngoài kéo ra.
Thanh niên cao gầy mới ban nãy bọn họ nhìn thấy dưới lầu đã xuất hiện trước cửa.
—— người này đương nhiên là Hứa Trăn.
Sau khi Hứa Trăn vào cửa, tháo mũ lưỡi trai cùng khẩu trang xuống, lộ ra diện mạo vốn dĩ của mình.
Hắn quay đầu nhìn một vòng, thấy trong phòng chỉ có hai người.
Trong đó một người nhỏ nhỏ gầy gầy, lưng hơi còng, tóc ngắn xoăn sóng, chính là đạo diễn kiêm biên kịch của “Tú Xuân Đao”, Lục Hải Dương.
Hứa Trăn đã gặp Lục Hải Dương một lần khi hắn ký hợp đồng, vì vậy xem như người quen.
Mà bên cạnh Lục Hải Dương, một người xa lạ vóc dáng cao lớn đang đứng đó.
Người này mày rậm mắt to, khí chất thực độc đáo, đã dã tính lại có nét văn chương, ngũ quan rất dễ nhận ra.
“Hứa Trăn, để tôi giới thiệu một chút,” Lục Hải Dương tươi cười chào hỏi và giới thiệu: “Đây là La Duy, huynh đệ của tôi.”
“Hắn sẽ đóng vai sư huynh của cậu, “Đinh Tu” trong “Tú Xuân Đao”, về sau hai người sẽ có rất nhiều cảnh quay chung.”
“Hy vọng hai người có thể hợp tác vui vẻ.”
Hứa Trăn nghe vậy, mỉm cười nhìn về phía Thanh Duy.
Hắn không quen biết người này, chỉ từng xem qua phim của đối phương.
Tuy danh khí của La Duy không cao, nhưng là diễn viên có tiếng thực lực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận