Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 471: Đại Lão Joy

Xuất phát từ lễ phép, Hứa Trăn không nhìn chằm chằm vào Joy mà nhanh chóng dời mắt đi chỗ khác.
Mặc dù cách ăn mặc của gã trông có vẻ hơi "Siêu phàm thoát tục", nhưng dù sao đó cũng là sở thích cá nhân của người khác và mình không có quyền can thiệp.
Ách, có lẽ đây là “Nghệ thuật gia” đi……
Mà cùng lúc đó, Joy đứng trên cầu thang sắt, từ trên cao nhìn xuống Hứa Trăn, ánh mắt cũng không có ý định dời đi chỗ khác.
“Hứa Trăn? Hóa ra người thật là như thế này sao?”
Joy nói xong thì đi xuống mấy bậc cầu thang, vẻ mặt kinh ngạc mà nhìn chằm chằm vào Hứa Trăn hồi lâu, sau đó đưa tay lên tựa như đang so sánh, “Những chuyên viên trang điểm trước kia của cậu đều là một đám ăn phân sao?”
Ngay bên cạnh, sắc mặt của Chu Hiểu Mạn tức khắc cứng đờ.
Ngài đang nói ta?
Tại sao ta lại có cảm giác mình mới bị vả mặt? ?
Joy vươn tay nắm lấy bả vai Hứa Trăn, xoay người để hắn nhìn về cửa sổ phía nam, sau đó thốt lên: “Nền móng tốt như vậy nhưng lại hóa trang thành vịt con xấu xí?”
“Cậu đã gặp những “nhân tài” thế nào trong mấy năm qua?”
Khóe miệng của Hứa Trăn khẽ giật giật, không biết có nên mỉm cười đáp lại lời nói của đối phương hay không.
Hắn nhớ mang máng, lúc trước khi mình đi thử vai Giang Phong, đó cũng là đầu tiên Chu Hiểu Mạn giúp hắn trang điểm.
Khi đó Hứa Trăn cảm giác trước và sau trang điểm quả thật chính là hai thế giới hoàn toàn khác biệt.
Thế nhưng sự tương phản khổng lồ này ở trong miệng Joy lại biến thành “Vịt con xấu xí” ??
Nếu vậy thì “Hóa trang đẹp” sẽ trông như thế nào?
Joy đứng xoa xoa eo, nhìn trái nhìn phải đánh giá hắn nữa ngày rồi mới nói: “Khuôn mặt này của cậu phải đạt chừng 80 điểm.”
“Ngày thường một người 20 điểm, tôi có thể biến họ thành 70 điểm, nhưng riêng cậu ở mức 80 lại chỉ có thể làm lên đến 85…. không, 84, không thể hơn nữa.”
“Quả thực chính là phí phạm của trời a!”
Những lời này khiến Hứa Trăn không biết phải trả lời như thế nào.
Nếu mình được 80 điểm thì 20 điểm sẽ trông như thế nào?”
Nhân tiện, vẫn có người được 20 điểm? ?
Tiêu chuẩn chấm điểm của gã thật quá khó hiểu...
Cũng may Joy không có ý định chờ hắn đáp lại, mà trực tiếp dẫn hắn lên lầu hai, bắt đầu nôn nóng tìm tạo hình cho hắn.
Chu Hiểu Mạn ở bên cạnh dẩu dẩu miệng, muốn nhìn xem cái tên ẻo lả…Không, không phải ẻo lả, chỉ là vị “tỷ tỷ” thân mặc váy đỏ, chân mang tất đen có thể làm được gì.
Một lần trang điểm lại tốn 5 vạn, hơn nữa còn dám nói ta ăn phân! !
Thật sự quá tức giận!
……
Không gian trên lầu hai hơi thấp hơn lầu một, cảm giác có chút áp lực nhưng diện tích thì khá rỗng rãi.
Phòng hóa trang rộng chừng bốn năm chục mét vuông, cộng thêm mấy phòng thay quần áo, nhìn chung được sắp xếp rất gọn gàng.
Vừa đi lên lầu, Hứa Trăn liền thấy một người phụ nữa ăn mặc tây trang công sở, người này chính là Ivy, chủ biên của tạp chí “Vi Cách”.
Ivy đứng dậy, trên khuôn mặt nở một nụ cười nhẹ, cô vừa định giới thiệu bản thân thì Hứa Trăn đã chủ động tiến lại, nói: “Chào chủ biên, đã lâu không gặp!”
Bước chân của Ivy hơi dừng lại.
Trước đây hai người đã từng gặp nhau một lần, chính là hôm đấu giá thanh Kim Xà Kiếm.
Nhưng đó đã là chuyện của hai năm trước, hơn nữa chỉ gặp mặt đúng một lần nhưng thật sự không ngờ Hứa Trăn còn có thể nhớ rõ mình?
Ivy lập tức cảm thấy choáng váng.
“Nghe nói hôm nay Joy sẽ làm tạo hình cho cậu, vừa lúc tôi không có việc gì nên tới đây xem một chút,” Ivy cười nói, “Hơn hai năm không gặp, phong thái của Hứa tiên sinh càng ngày càng tốt!”
Hai người thuận miệng hàn huyên hai câu, Joy liền không kiên nhẫn mà đánh gãy đối thoại, nói: “Chúng ta sẽ nói chuyện sau, thời gian đang gấp rút.”
“Đợi tôi làm tạo hình xong thì nói tiếp.”
Vừa nói, gã vừa quay đầu mở một bên ngăn tủ, hỏi: “Ngày thường cậu mang kiểu tóc giả nào? Có bị dị ứng chất liệu gì không?”
Hứa Trăn nghe vậy thì sửng sốt, nói: “Tóc giả? Tôi phải mang tóc giả sao?”
Hắn duỗi tay sờ soạng đầu của mình: “Gần đây tôi đã cố tình để tóc mình có độ dài thích hợp hơn."
Tuy nhiên hắn còn chưa kịp nói xong thì đã thấy Joy xoay người lại, trên tay cầm một bộ tóc giả với chiều dài khoảng 50 cm, nghiêm túc nói: “Đây mới là chiều dài thích hợp!”
Hứa Trăn: ?? ?
Đại ca, đây mà là độ dài thích hợp sao? ?
“Ngài chờ một chút,” Kiều Phong ở bên cạnh nhanh chóng đứng lên, hỏi, “Joy tiên sinh, hôm nay Hứa Trăn sẽ tham gia họp báo khởi động máy của “Lang Gia Bảng”, tại hiện trường sẽ có rất nhiều phóng viên đến cho nên kiểu tóc phải “trang trọng” một chút, không thể quá “nghệ thuật” được! !”
Lúc này Kiều Phong chỉ cảm thấy mồ hôi trên trán đã sắp rơi xuống.
Gia hỏa này đang tính làm gì đây…. ngươi cầm bộ tóc giả đó là có ý gì? ?
Cùng lúc, joy nhìn thấy đối phương kích động như vậy thì nhịn không được cười nhạo một tiếng.
Gã giơ bộ tóc giả trên tay lên, xoay người đi về phía tủ quần áo, “Rầm” một tiếng kéo cửa ra, nói: “Đúng vậy, đây là họp báo khởi động máy của “Lang Gia Bảng”.”
Joy đứng trước tủ quần áo, dùng ngón tay cái chỉ vào bên trong tủ, ngạo nghễ dương cằm, đáp: “Tôi sẽ biến hắn trở thành “Mai Trường Tô”, như vậy còn không đủ chính thức?”
Đối diện tủ quần áo, Hứa Trăn, Kiều Phong cùng Chu Hiểu Mạn nhìn vào trong tủ thì đồng thời ngơ ngẩn.
Đây là một bộ trang phục.
Bên trong là một bộ trang phục vải lanh và bông màu trắng nhạt, cổ áo, cổ tay áo đều được thêu hoa văn sẫm màu. Từ chất liệu cho đến đường cắt may đều được gia công vô cùng tinh xảo.
Bên ngoài y phục còn khoác thêm một kiện áo choàng, màu chủ thể là xám nhạt, chung quanh cổ áo được đệm thêm lông cừu. Nhìn qua vừa đẹp đẽ quý giá đồng thời lại tạo cảm giác trang trọng, xa xỉ.
Hứa Trăn nhìn thấy bộ trang phục này thì nhất thời không biết mở miệng nói câu gì.
—— đây là, bộ trang phục mà Mai Trường Tô đã mặc trong hình minh họa của nguyên tác “Lang Gia Bảng” !
Được phục dựng một cách hoàn hảo!
Từ chất liệu, đến màu sắc, đến các chi tiết, hầu như không có sự khác biệt nào!
Bạn cần đăng nhập để bình luận