Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 297: Vương Hữu Lâm

Trong đó có một cô nương còn nhỏ giọng nói: “Chúng ta cố ý đến đây báo danh để xem cậu diễn! Cố lên nhé!”
Hứa Trăn biết “Trăn Quả” là tên của Fans nhà mình, hắn nghe vậy liền cười cười: “Cảm ơn mọi người, tôi nhất định sẽ nổ lực.”
Cô gái lập tức lấy ra một quyển sổ nhỏ từ trong ba lô, hai tay đưa cho Hứa Trăn, nói “Tôi, từ lúc xem “Tuyệt Đại Song Kiêu” đã rất thích cậu, cho nên phiền toái có thể cho tôi chữ ký được không?
Hứa Trăn tiếp nhận quyển sổ, vừa nhìn liền phát hiện ra đây là một quyển sách mới xuất bản của “Tuyệt Đại Song Kiêu”.
Hắn có chút dở khóc dở cười.
Kí tên ở đây, nhưng đây không phải là chỗ dành cho tác giả à?
Để một diễn viên như mình ký tên vào đây, thật sự hơi quái quái.
Nhưng nhìn ánh mắt mong chờ của tiểu cô nương, khiến hắn cũng ngượng ngùng dùng lý do này để từ chối.
Cho nên, đành phải lập cuốn sách tới trang cuối cùng, dùng một vài nét đơn giản để vẽ họa tiết trên đầu của Hoa Vô Khuyết, sau đó lại ký tên của mình lên bên trên.
Họa tiết này là một trong những chữ ký công ty đã thiết kế cho hắn, Hứa Trăn nghĩ rằng nó quá phức tạp và vô dụng, nhưng không ngờ hôm nay nó lại đột nhiên có ích.
“Oa……”
Cô nương nhận lại cuốn sách, lại nhìn họa tiết độc đáo trong phần ký tên của Hứa Trăn, hưng phấn đến khó lòng kìm được.
Hai người ngẩng đầu lên, liên tục cảm ơn hắn, đồng thời dùng nắm tay nhỏ múa may ra hiệu: “Cố lên nga! Nhất định phải đi đến cuối cùng!”
“Cậu là nhất! !”
Hứa Trăn nhìn thấy sự cổ vũ nhiệt tình của hai cô gái, nhìn không được cũng có chút cảm động.
Cảm giác được người ta chân thành yêu thích, quả nhiên có thể khiến lòng người tràn đầy năng lượng tích cực.
……
Quay lại địa điểm ghi hình, Hứa Trăn đã ngồi lại vị trí của "Sơn đại vương" và tiếp tục chờ người khác tới thử thách.
Nội dung của vòng thi đấu này tương đối đơn giản, trên cơ bản một người chỉ có thời gian biểu diễn tầm một hai phút.
Tuy nhiên, vì giám khảo phải nhận xét ngay tại chỗ, và nếu có tranh chấp thì cũng sẽ khởi xướng bình chọn của khán giả nên mọi người mất khá nhiều thời gian.
Đặc biệt, thứ tự bốc thăm được sắp xếp theo điểm đánh giá ban đầu của giám khảo, cho nên càng về sau, đánh giá càng cao thì giám khảo sẽ càng coi trọng.
Vào thời điểm những người cuối cùng được ghi hình, thời gian đã hơn 10 giờ tối, nhiều người xem ở hiện trường cũng bắt đầu mơ màng sắp ngủ.
Mãi đến khi hai ba diễn viên cuối cùng lên sân khấu, khán giả mới biết phần chính của tiết mục đã đến, tinh thần mới một lần nữa vùng trở dậy.
Thẩm Đường được xếp ở vị trí thứ ba từ dưới đếm lên.
Y gần đây cũng phát triển rất thịnh, liên tiếp tham gia vào các bộ phim điện ảnh thể loại “huyền nghi” (một dạng đề tài lấy sự hồi hộp, bí ẩn làm chủ đề xuyên suốt mạch truyện), và một bộ truyền hình thanh xuân vườn trường, thu về danh tiếng cũng như thành tích không tồi. Y cũng được xem như là diễn viên xuất sắc trong đám người trẻ tuổi bấy giờ.
Nếu phải nói, thì nhân khí trên mạng của Hứa Trăn thậm chí còn cao hơn Hứa Trăn một chút.
Tuy nhiên, việc đánh giá kỹ năng diễn xuất từ 40 vị giám khảo chuyên nghiệp của tổ chương trình không dựa vào nhân khí để cho ra quyết định.
Hứa Trăn và những người khác có thể bắt được thẻ hạng B, thậm chí hạng A, mà Thẩm Đường chỉ có thể bắt được hạng C.
Tuy nói là đứng thứ 3 trong hạng C, nhưng hạng C thì vẫn là hạng C.
Cả ngày hôm nay, Thẩm Đường trước sau vẫn luôn ở trong trạng thái vô cùng buồn bực.
Buồn bực với ngoại giới không tán thành, cũng buồn bực bản thân đã tự đáng giá mình quá cao.
Sự mâu thuẫn giữa tâm lý tự ti và tự phụ, khiến cho người ta vô cùng khó chịu.
Trong vòng thi đầu tiên, Thẩm Đường lựa chọn thách đấu với tuyển thủ cấp A, Đổng Hiểu Dương và rút thăm được bộ điện ảnh mấy năm trước của đối phương, tên là “Giang Hồ Cố Nhất”.
Có lẽ vì trạng thái buồn bực này càng có lợi cho diễn xuất của y, nên diễn xuất của Thẩm Đường trong cảnh này đầy căng thẳng, bi thương và cảm động, hiển nhiên là tốt hơn Đồng Hiểu Dương hồi đó rất nhiều.
Sau màn trình diễn, khán giả bên lề, giám khảo và ngay cả chính Đổng Hiểu Dương cũng không thể không đứng dậy vỗ tay tán thưởng, bày tỏ sự khẳng định rất tốt cho phần trình diễn này.
Cuối cùng, ba vị cố vấn đều nhất trí đánh giá rằng màn trình diễn của y vượt trội hơn so với phiên bản gốc mà không cần bình chọn của khán giả.
Tại thời điểm hiện tại, số lượng người thắng cuộc đã lên tới 8 người.
Ngoại trừ Hứa Trăn, mọi người đều có ít nhất một người khiêu chiến.
Hứa Trăn thoáng có chút lo lắng.
Chỉ còn lại một vị thách đấu với mình, cho nên nhất định phải nổ lực hết sức nha!
Nếu không thể vượt qua phiên bản gốc thì tôi cũng sẽ không có cảnh quay nào trong các số tiếp theo.
Mà tôi đang rất muốn được lãnh tiền lương!
“Vị diễn viên tiếp theo là người xếp hạng 2 trong cấp C, Vương Hữu Lâm đến từ Hoa Ảnh truyền thông.”
Người dẫn chương trình đọc nội dung trên tay và bật cười: "Vương Hữu Lâm là người trẻ nhất trong tất cả các tuyển thủ có mặt hôm nay, năm nay mới 17 tuổi.
“Nhân vật cậu ta muốn khiêu chiến chính là…”
Nói đến đây, người dẫn chương trình nhìn lên sân khấu và tiếp tục, "Vai diễn kinh điển của Hứa Trăn, Hoa Vô Khuyết trong “Tuyệt Đại Song Kiêu”.”
Sau khi kết thúc phần giới thiệu, thì màn hình phía sau sân khấu lập tức phát lên một đoạn phim ngắn, chính là bản gốc.
Sau hơn 1 phút, video phát xong, từ giữa màn hình lớn chậm rãi mở ra, một bóng người khoác bạch y phấp phới chậm rãi từ trong băng khô đi ra.
Giờ khắc này, dưới đài tức khắc vang lên một trận xôn xao.
Trang điểm, tạo hình đều được phục dựng y nguyên!
Hơn nữa, vô luận là thân hình hay là dáng đi, đều rất giống Hoa Vô Khuyết trong ấn tượng của mọi người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận