Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 462: Đây Không Phải Con Trai Ta! !

Mắt thấy hiện trường đã hoàn toàn mất khống chế, nhóm binh lính dưới đài muốn vọt lên, đem hai người kéo ra,
Nhưng mà trong hỗn loạn, Phan Báo lại không biết là bị ai đẩy một phen, một đầu ngã quỵ vào tụ tiễn bằng kim loại vừa mới ném ra ngoài.
Chợt, thân hình của hắn giãy giụa hai lần rồi lập tức bất động.
Túi máu vỡ ra, máu tươi đặc sệt từ huyệt thái dương chậm rãi lan ra ngoài, chảy đầy đất.
Thất Lang còn định xông lên tiếp tục đánh người thì nhìn một màn này cũng ngây ngẩn cả người.
“Ca!”
Một lát sau, đạo diễn hô to đình quay.
“Đoạn võ thuật vừa rồi quá xuất sắc!”
Đạo diễn nhịn không được mà vọt lên lôi đài, trong mắt không giấu được lời khen ngợi, nhìn Hứa Trăn nói: “Đặc biệt là Tiểu Hứa, động tác liền mạch lưu loát, vô cùng xinh đẹp!”
“Chính là cái này!”
“Đợt chút, để tôi đổi lại góc quay…ai, chờ một lát, tiểu Đường cậu đừng có cử động!”
Thi thể Đường Dật nằm trên mặt đất vừa nghe tới “Cái này”, đã muốn đứng dậy nhưng lại bị đạo diễn quyết đoán kêu đình.
“Tiểu Đường cứ nằm tại chỗ, đừng nhúc nhích, chết thêm một lát nữa thôi.”
Đạo diễn vừa nói vừa quay đầu về phía quay phim bên cạnh, nói: " Tới tới tới, bổ sung thêm một cảnh đặc tả.”
Đường Dật: “……”
……
Tối hôm đó, lão tổng Từ Hãn của Hoàn Ngu đã cố ý chạy đến đoàn phim “Dương Gia Tướng” để an ủi diễn viên và nhân viên công tác, cũng thuận tiện xem xét tiến độ quay phim trước mắt.
Sau buổi tối, đạo diễn chuẩn bị mấy đoạn video đã được quay trong mấy ngày qua, đem đến cho lão tổng xem.
Khi Từ Hãn nhìn thấy trận đấu trên lôi đài giữa Hứa Trăn cùng Đường Dật, thì hai mắt không khỏi sáng lên, tán dương: “Đoạn võ thuật này quá tốt!”
Đạo diễn khiêm tốn mà xua xua tay, nói: “Không liên quan đến tôi, cái này là do bọn trẻ đánh võ quá tốt!”
Tuy nhiên, điều gây mất hứng nhất chính là, Từ Hãn rất mau đã thấy hình ảnh đứa con trai ngớ ngẩn nhà mình đang nhảy nhót trước máy quay.
Trái ngược với Hứa Trăn cùng Đường Dật, ánh mặt của Từ Hạo Vũ dại ra, lời thoại đông cứng, nhìn qua giống như một diễn viên quần chúng được phá lệ trang điểm đậm.
Từ Hãn trầm mặc một lát, nói: “Cảnh này thật ra cũng không cần thiết, đến lúc biên tập thì cứ cắt đoạn này đi.”
Vẻ mặt đạo diễn đờ đẫn mà nhìn nhìn Từ Hãn, đáp: “Vâng.”
Một lát sau, Từ Hạo Vũ lại lần nữa xuất hiện trước ông kính, Từ Hãn quay mặt qua chỗ khác, một hồi mới nói: “Đoạn này cũng cắt đi.”
“Vâng.”
“Còn có đoạn này nữa.”
“…. Vâng.”
“……”
Vài phút sau, đạo diễn nhịn không được nhắc nhở: “Từ tổng, nếu cắt nữa thì nhân vật Dương Thất Lang coi như bỏ vai.”
Từ Hãn: “……”
Từ Hãn coi hết các cảnh được quay trong suốt mấy ngày qua, rồi im lặng một hồi lâu không lên tiếng.
"Dương Gia Tướng" là bộ phim điện ảnh kinh phí lớn mà U Hoàn Ngu tập trung bấm máy trong năm nay, trong đó các diễn viên dù đã lên lịch ban đầu hay người đến cứu nguy tạm thời đều là những đối tượng có chất lượng được Từ Hãn lựa chọn kỹ càng.
Không dám nói toàn bộ đều là diễn viên phái thực lực, nhưng ít nhất kỹ thuật diễn đều không tồi.
Nhưng chỉ duy nhất đứa con trai ngốc Từ Hạo Vũ nhà mình có biểu hiện sứt sẹo, quả nhiên là gà giữa bầy hạc.
Đặc biệt là thời điểm gã đứng chung khung hình với Hứa Trăn.
Khi diễn với người khác, Từ Hạo Vũ còn có thể dùng những lý do cá nhân như kinh nghiệm ít, vẻ ngoài đẹp trai, …để an ủi chính mình.
Nhưng khi đối mặt với Hứa Trăn, thì thật sự là không thể tìm được một cái lý do cho dù nhỏ nhất.
Bùng nổ hoàn toàn.
Từ Hãn nhịn không được duỗi tay đỡ trán.
Ông ta đã xem qua kịch bản của “Dương Gia Tướng” và biết còn rất nhiều
cảnh quay phối hợp giữa Lục Lang cùng Thất Lang, ví dụ như thời điểm quay về phủ lãnh phạt, binh bại trên Nhị Lang Sơn, tất cả các cảnh đều đứng chung một khung hình.
Nếu như với tình trạng hiện tại còn muốn tiếp tục quay tiếp thì Từ Hạo Vũ tuyệt đối sẽ bị áp đến mức bị kéo lê trên đường.
Tuy Từ Hãn rất muốn lót đường để con trai mình tiến vào lĩnh vực điện ảnh nhưng thực tế lại không dễ dàng như vậy.
Đây không gọi là lót đường cho gã mà phải gọi là nằm liệt giữa đường thì đúng hơn.
Hơn nữa còn là trực tiếp nhào xuống lòng bàn chân của người khác, mặc sức bị giẫm đạp.
Nghĩ như vậy, Từ Hãn liền lấy điện thoại di động ra, gọi vào dãy số của Từ Hạo Vũ.
“Đô đô đô…… Uy?”
“Ai hả? Thằng ranh con, tao là cha của mày!”
“Cho mày mười phút để xuất hiện dưới lầu khách sạn, nếu không tới thì về sau cũng đừng xuất hiện trước mặt tao nữa!”
“Luyện lời thoại? Luyện cái đầu mày!”
“Đừng có lảm nhảm, mau lăn xuống đây, mày không cần quay “Dương Gia Tướng” nữa!”
“Tao giỡn với mày? Tao là cha mày đấy!”
“……”
……
Tám giờ rưỡi tối, Hứa Trăn từ bên ngoài trở về, hắn dự định sẽ tắm rửa sau đó mới đi tìm Từ Hạo Vũ để luyện lời thoại.
Sáng nay, Từ Hạo Vũ đã chịu đả kích nặng nề khi quay phim, vì thế gã đã quyết định tìm Hứa Trăn sau khi rút được kinh nghiệm xương máu, và muốn luyện lời thoại với hắn để lấy thêm kinh nghiệm.
Hứa Trăn dĩ nhiên rất vui vẻ.
Trước tiên hai người đã luyện tập mấy lần dưới lôi đài, nếu có vấn đề gì thì có thể tìm hiểu trước.
Việc hai người luyện tập cũng giúp Từ Hạo Vũ có thể nắm chắc lời thoại hơn.
Thành thật mà nói, Hứa Trăn không hề chán ghét Từ Hạo Vũ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận