Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 280: Hình Tượng Quá Non Nớt

Phóng viên hỏi: “Có thể kể cho chúng tôi về câu chuyện này được không? Nội dung chính của cốt truyện?
Hứa Trăn nói: “Tốt, tôi sẽ nói đơn giản qua.
"Cốt truyện này trích từ hồi 45 của "Tam Quốc Diễn Nghĩa", Cửa Tam Giang, Tào Tháo Thất Trận Quần Anh Hội, Tưởng Cán Mắc Mưu.
“Tào Tháo cùng binh mã Giang Đông giằng co ở hai bên bờ sông, hai quân ở cửa Tam Giang bày trận đánh giáp lá cà, trận đầu tiên báo cáo Giang Đông thắng lợi.
“Lúc này, Tưởng Cán, một mưu sĩ dưới trướng Táo Tháo tự xưng là bạn cũ của Chu Du, chủ động xin ra trận để chiêu hàng Chu Du và Giang Đông.
“Chu Du vì hắn mà mở tiệc phong yến long trọng, ở trong bữa tiệc uống say, cũng trước mặt mọi người múa kiếm lấy nhã hứng, nhưng thực chất là làm tê liệt Tưởng Cán, mượn tay hắn để ly gián Tào Tháo cùng Thủy sư thống lĩnh Thái Mạo, Trương Duẫn.”
Phóng viên nhìn kiếm trong tay hắn, cười nói: “Có thể múa một đoạn kiếm để chúng ta rửa mắt mà nhìn được không?”
Hứa Trăn nghe vậy, trong tay cầm trường kiếm, mỉm cười nói: “Giữ một chút cảm giác thần bí đi.
“Tầm 20 phút nữa, cảnh này sẽ bắt đầu quay, chư vị kính thỉnh chờ mong.”
Ngay khi một số kênh truyền hình khác bắt đầu vây quanh Hứa Trăn và hỏi hắn nhiều câu hỏi khác nhau, thì nhóm của Đằng Tấn ảnh thị đã không lao về phía trước mà lùi lại để kiểm tra các mẩu tin vừa quay.
“Tiểu Tịnh, cô xem, tay nghề của Triệu Ca như thế nào?” Một người đàn ông trung niên mặc vest của nhiếp ảnh gia màu xanh lá cây sẫm giơ DV trên tay lên và tự hào nói, “Không thua gì các nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp đúng không?"
Một cô gái tóc ngắn ở bên cạnh bước tới, nở một nụ cười rất hợp tác, giơ ngón tay cái lên: "Lợi hại, Triệu ca, anh quả thật là một nhiếp ảnh gia đã bị lãnh đạo làm chậm trễ năng lực!”
Nghe vậy, người đàn ông trung niên mặc vest tự hào nâng cằm lên, nhưng khiêm tốn nói: "Không được, không được, tôi đã không cầm máy ảnh nhiều năm rồi, tay nghề cũng không quen.
“Nhớ năm đó Triệu ca cô mới vào đại học, chính là đội trưởng phòng tuyên truyền, mỗi ngày liền khiêng máy quay phim chạy ra bên ngoài. Khi đó chúng ta dùng vẫn là……”
Cô gái tóc ngắn ở bên cạnh nghe rất nghiêm túc.
Cô gái tóc ngắn tên là Dương Lập Tịnh, là phóng viên giải trí của Đằng Tấn ảnh thị.
—— cũng chính là phóng viên đã đến đoàn phim "Ôn Lương Châu" để phỏng vấn trước đó.
Đồng thời, cô còn có một danh tính bí mật không muốn cho ai biết: Hoa cá đảng.
Mà “Triệu ca” kia chính là Triệu Thiên Cương, một giám đốc điều hành của Đằng Tấn ảnh thị.
Bởi vì mắt nhìn của Dương Lập Tịnh rất nổi tiếng trong Đằng Tấn ảnh thị, nên khi cô chủ động xin ra trận để phỏng vấn đoàn phim "Tam Quốc", Triệu Thiên Cương cũng tỏ ra tin tưởng mà theo cô đến đây.
Điều này để xác định xem có nên cân nhắc đầu tư vào đoàn phim "Tam quốc diễn nghĩa" hay không.
Để ngăn không cho đoàn phim cũng những người khác không nhìn thấy việc Đằng Tấn ảnh thị coi trọng chuyện này mà Triệu Thiên Cương mới phải trà trộn làm “Nhiếp ảnh gia” để đi cùng Dương Lập Tịnh.
Triệu Thiên Cương còn đặc biệt may áo vest của một nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp, và cảm thấy việc "nhập vai" của mình đã được thực hiện rất tốt.
Về vấn đề này, Dương Lập Tịnh chỉ có thể cười haha.
—— làm ơn, ngài cho rằng phóng viên giải trí sẽ thật sự ăn mặc giống ngài sao?
Phóng viên giải trí chuyện nghiệp người ta, tất cả đều là “Y phục thường”, để còn tiện tùy cơ ứng biến trên phim trường!
Ngài thì tốt hơn, đừng nói là mặc vest, sau lưng có in "Đằng Tấn ảnh thị" rất to, chỉ sợ người khác không biết ngài thuộc đơn vị nào.
Đi theo một người lãnh đạo như vậy trong nhiệm vụ lần này, Dương Lập Tịnh cảm thấy tâm vô cùng mệt mỏi.
Triệu Thiên Cương nhìn Hứa Trăn đang được phỏng vấn, xoa cằm và nói, "Hứa Trăn là một diễn viên thực sự tốt.
"Tôi đã xem bộ “Ôn Lương Châu” do hắn đóng vai chính. Phim có hình ảnh và kỹ năng diễn xuất tốt. Phim sẽ được phát hành sau hai ngày nữa. Tôi dự định sắp xếp các nguồn A + đề xuất cho hắn."
“Nhưng mà……”
Vừa nói xong, Triệu Thiên Cương liền chuyển chủ đề nói: "Để Hứa Trăn diện Chu Du vẫn là hơi quá sức với hắn.
“Hình tượng thật ra rất phù hợp, nhưng là số tuổi quá nhỏ. Đặc biệt là, Gia Cát Lượng lại là Trần Chính Hào đảm đương.
"Gia Cát Lượng lớn hơn Chu Du nhiều tuổi, nên tôi cảm thấy cách casting này không phù hợp lắm."
Vừa nghe lời này, sắc mặt của Dương Lập Tịnh ngay lập tức thay đổi.
Đại thúc, ngài vậy mà dám nghi ngờ cháu ngoại của tôi diễn Chu Du không được?
Cô quay đầu nhìn về phía Triệu Thiên Cương, trên mặt vẫn treo một nụ cười ấm áp, nhưng ánh mắt lại sắc bén lên không ít, nói: “Triệu ca, ngày thường anh có nghe kinh kịch không?”
Triệu Thiên Cương nghe xong liền sửng sốt, nói: "Lão gia tử nhà tôi là diễn viên nghiệp dư, nhưng tôi cũng không nghe nhiều lắm - sao cô lại hỏi như vậy?"
Dương Lập Tịnh bình tĩnh nói: "Trong Kinh kịch, “Chu Du” là một tiểu sinh, còn “Gia Cát Lượng” là một lão tướng. Ngay cả khi hai nhân vật ở trên cùng một sân khấu, họ vẫn giữ hình tượng như vậy.
"Điều này cho thấy trong quan niệm dân gian truyền thống, Chu Du nhìn non nớt hơn Gia Cát Lượng.
"Thêm vào đó, trong "Tam quốc diễn nghĩa" phiên bản cũ, nam diễn viên đóng Gia Cát Lượng cũng lớn hơn rất nhiều so với nam diễn viên Chu Du.
“Mà cả hai vai diễn này về sau đều trở thành kinh điển, điều này cũng chứng tỏ từ phía khán giả không nghĩ chọn vai như vậy là không phù hợp."
Bạn cần đăng nhập để bình luận