Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 665: Bán n Tình

“Xin chào, Hứa Trăn.” Liễu Vĩnh Thanh nhìn thấy hắn bước vào phòng thì chủ động từ trên sô pha đứng lên, mỉm cười nói, “Lần đầu gặp mặt, tôi là Liễu Vĩnh Thanh.”
Hứa Trăn vô cùng lễ phép mà nắm lấy tay đối phương, cười nói: “Xin chào Liễu tổng.”
Sau đó, hắn lại lễ phép chào hỏi với La Tử Di đang đứng ở bên cạnh.
Thật ra Hứa Trăn đã rõ ràng ý đồ của đối phương, nhưng chẳng qua hắn không nghĩ là bọn họ sẽ chủ động tìm tới cửa như vậy.
Thể hiện nhiều thành ý như vậy, đúng là khiến cho hắn trở tay không kịp.
Mà cùng lúc đó, biểu tình của Kiều Phong lại tương đối vi diệu.
Hắn chậm hơn Liễu Vĩnh Thanh một bước, chưa kịp mở miệng nói chuyện với Hứa Trăn, khiến cho tình huống trở nên vô cùng bị động.
Kiều Phong muốn gửi tin nhắn nhưng lại ngượng ngùng khi làm việc đó trước mặt mọi người, cho nên hắn chỉ đành ngầm trộm đưa mắt ra hiệu với Hứa Trăn, hy vọng A Trăn nhà mình đủ thông minh, có thể thông qua ánh mắt hiểu ra ý của hắn.
——Bộ phim “Phong Tranh” này, nhất định phải tiếp!
Kịch bản chất lượng, giả thiết nhân vật không phải là yếu tố quyết định duy nhất.
Với vị trí hiện tại của Hứa Trăn thì nhận nhân vật Cung Thứ trong kịch bản này cũng là tự hạ mình. Nếu như đây là lời mời bình thường thì Kiều Phong tám chín phần mười sẽ không đồng ý để Hứa Trăn tiếp.
Nhưng đây là cứu tràng, tính chất liền không giống nhau——đây là nhân tình.
Nhân tình thật lớn!
Liễu Vĩnh Thanh dùng 5 năm để mài giũa kịch bản, ba năm để chuẩn bị cho đoàn phim, gần như đem toàn bộ gia sản quăng hết vào bộ phim “Phong Tranh” này. Thế nhưng, vai nam phụ quan trọng nhất vừa lâm trận liền gãy chân, khiến cho y khóc không thành tiếng?
Nếu Hứa Trăn thừa dịp này mà chịu giúp Liễu Vĩnh Thanh một phen, thì đây chính là điển hình của đưa than ngày tuyết.
Hơn nữa không chỉ có như thế, ngoài trừ Liễu Vĩnh Thanh thì đội hình diễn viên của “Phong Tranh” còn có các nhân vật cấp bậc “Lão tổng” khác: Ví dụ như nữ chính La Tử Di đang ngồi trước mặt chính là bà chủ của “Hải Nạp ảnh nghiệp”, diễn viên Lý Tĩnh Uyển đóng vai vợ của Liễu Vĩnh Thanh ở trong kịch bản lại chính là cổ đông lớn thứ hai của “Dịch Thiên truyền thông”.
Lúc này bán một cái nhân tình, để mọi người thấy được sự trượng nghĩa của Hứa Trăn, về sau chuyện này chắc chắn sẽ mang lại nhiều lợi cho hắn.
Đối diện Kiều Phong, Hứa Trăn nhìn thấy đối phương hết làm mặt quỷ này lại làm mặt quỷ khác, cố gắng lắm mới không bật cười thành tiếng, nói: “Liễu tổng, tôi vô cùng cảm ơn lời mời của ngài.”
“Vừa rồi tôi đã đọc bản tóm tắt của “Phong Tranh” và cảm thấy rất hứng thú với cốt truyện.”
“Tuy nhiên tôi chỉ muốn hỏi một chút, nhân vật Cung Thứ này có bao nhiêu suất diễn, phải quay trong bao lâu?”
Hứa Trăn ngượng ngùng mà cười cười, nói: “Sắp tới tôi phải quay một bộ điện ảnh, cho nên thời gian cũng không có nhiều.”
Liễu Vĩnh Thanh nghe được lời này liền vung tay lên, nói: “Không có việc gì, cái này tùy cậu.”
“Nếu cậu không có nhiều thời gian thì tôi sẽ quay ít hơn và xem như đây là một vai diễn đặc biệt, còn nếu cậu có nhiều thời gian hơn thì đây sẽ là vai nam chính số 2.”
Y nói với vẻ mặt đạm nhiên: “dù sao thì diễn viên chính, đạo diễn, sản xuất đều là ta.”
“Chúng ta có thể thảo luận bất cứ điều gì."
"Ngoài nam chính ra, cậu muốn nam số mấy thì hắn chính là số đó, cái này tôi có thể quyết định.”
Một phen hứa hẹn tràn đầy thành ý và khí phách của Liễu Vĩnh Thanh khiến cho Hứa Trăn không còn lời gì để nói.
Sau một hồi lâu sững sốt, hắn mới bất đắc dĩ mà cười cười, nói: “Liễu tổng, tôi chỉ muốn hỏi thăm về chu kỳ quay phim mà thôi, ngài không cần phải sửa lịch trình vì tôi.”
“Hơn nữa, bộ phim điện ảnh sắp tới là do công ty tôi sản xuất, nếu như thời gian bị xung đột thì chỉ cần không chênh lệch nhiều, trên dưới không quá một thời gian thì vẫn còn thể phối hợp.”
Hứa Trăn vừa nói xong lời này thì Liễu Vĩnh Thanh ở phía đối diện lập tức hai mắt sáng ngời, đáp: “Có câu này của cậu thì tôi an tâm rồi.”
Nói xong, y cầm lấy túi giấy đưa về phía trước mặt, nói: “Đây là kịch bản của Cung Thứ, cậu cứ xem trước.”
“Dựa theo kịch bản hiện tại thì chu kỳ quay khoảng từ 45 đến 60 ngày.”
“Nếu cậu thấy ổn thì chúng ta lập tức bắt tay vào làm, tập trung quay cậu trước, tận lực không chậm trễ thời gian của cậu.”
Hứa Trăn cầm lấy kịch bản từ trong tay đối phương, cười nói: “Liễu tổng khách khí. Tôi chỉ mới nhận được tin tức từ chỗ Đặng đạo vào giữa trưa hôm nay, ngài chờ tôi xem xong kịch bản, thương lượng với người đại diện một chút, đến sáng mai tôi sẽ trả lời cho ngài.”
Hai bên đơn giản hàn huyên vài câu, sau đó người của đoàn phim “Phong Tranh” liền rời khỏi phim trường.
Kiều Phong quay đầu nhìn biểu tình thong dong tự nhiên của A Trăn nhà mình, bỗng nhiên trong lòng sinh ra một loại cảm giác an ủi.
Ai, Oa nhi nhà yêm đã thật sự trưởng thành!
Một thanh niên mới ngoài 20 tuổi không hề hạ thấp tư thế, không hề sợ hãi, cũng không kiêu căng tự phụ, không siểm nịnh, có lễ có tiết, ứng đối cực kỳ thỏa đáng khi đối mặt với đại lão trong nghề đột nhiên đến thăm.
Có bao nhiêu bạn cùng lứa có thể làm được điều này?
Kiều Phong một tay xoa eo, một tay xoa đỉnh đầu thưa thớt của mình, cực kỳ kiêu ngạo mà ngẩng đầu lên.
Nghệ sĩ nhà chúng ta đương nhiên khác với đám diêm dúa loè loẹt ở ngoài kia!
Bạn cần đăng nhập để bình luận