Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 604: Chủ Tuyến Mơ Hồ

Cùng lúc đó, người không thể hiểu nổi thế giới bát nhào này còn có chủ nhiệm biên tập Phó Quốc Cường của đài truyền hình Thủ Đô.
Ngay sao khi số liệu rating của ngày phát sóng đầu tiên được ra lò, hắn nhìn vào bảng biểu trong tay, lâm vào trầm tư thật sâu.
Hắn đã nghĩ tới “Lang Nha Bảng” sẽ có phần mở đầu thấp và dần tăng cao, tuy nhiên hắn lại không nghĩ nó có thể thấp đến trình độ này.
0.57% a……
Thắt lưng buộc bụng để mua bộ phim này, nhưng rating của ngày đầu tiên phát sóng còn không đủ đạt điểm trung bình hàng năm của đài?
Trong cuộc họp sáng 6/3, các nhà lãnh đạo của đài truyền hình rõ ràng không hài lòng với thành tích này. Bọn họ ngấm ngầm hại người mà nói cả buổi, Phó Quốc Cường buồn bực đến vò đầu bức tai.
Bản thân hắn rất yêu thích bộ phim này, đây là tác phẩm mà hắn thích nhất trong vòng năm năm qua.
Nhưng đại thần đều có lúc nhìn làm, huống chi chính mình?
Phó Quốc Cường không khỏi run rẩy khi xem số liệu của ngày đầu phát sóng, hắn không biết kết quả tiếp theo sẽ như thế nào đây.
Đêm hôm đó, sau khi tan tầm, hắn đi dạo vài vòng ở sân sau của đơn vị, lại vào nhà vệ sinh hút mấy điếu thuốc, lúc này mới mơ màng hồ đồ mà trở về nhà.
Vừa vào cửa, thê tử theo thường lệ ở phòng bếp nấu cơm, con gái thì ghé mình trên sô pha, vắt chéo chân nghịch điện thoại.
TV trong phòng khách đang bật và đã được chỉnh thành kênh của đài truyền hình vệ tinh Thủ Đô, trên bàn đã để sẵn hạt dưa cùng trà ngon mới pha.
Phó Quốc Cường tức khắc ấm áp trong lòng.
“Sao hôm nay lại về trễ như vậy?” Vợ hắn nghe thấy tiếng cửa mở thì đi ra khỏi phòng bếp, tay xoa xoa trên tạp dề.
Phó Quốc Cường thay đổi giày, đặt bao công văn trong tay xuống, cười nói: “Hôm nay có chút việc tăng ca.”
Hắn ngẩng đầu liếc mắt nhìn về phía TV, nói: “Hôm nay còn muốn xem “Lang Nha Bảng” sao?”
Vợ hắn cởi tạp dề trên người xuống, cười đáp: “Phải xem chứ, ủng hộ công việc của anh.”
Nói xong, một nhà ba người chỉ đơn giản ăn một chút gì, sau đó ngồi trước TV như ngày hôm qua.
Thừa dịp bộ phim còn chưa phát sóng, Phó Quốc Cường dò hỏi: “Em thấy “Lang Nha Bảng” có hay hay không?”
Thê tử nói: “Giống nhau đi, diễn viên đều khá tốt, nhưng cốt truyện có hơi nhàm chán.”
Phó Quốc Cường nhịn không được nói: “Nhàm chán?”
Thê tử gật gật đầu, nói: “Đúng vậy, mới hai tập nhưng em thậm chí còn không biết tuyến chính là gì.”
“Nam chính như thế nào? Em chỉ biết hai vị hoàng tử đều đang tranh giành hắn, chứ không thể biết suy nghĩ của hắn.”
“Hình như hắn có thù hận với ai đó, nhưng em lại không biết thù hận của hắn là gì, cũng không biết kẻ thù là ai, nội dung rất mê mang, cho nên không có bất bất kỳ mong chờ gì với cốt truyện kế tiếp.”
Phó Quốc Cường nghe vậy liền sửng sốt, ngẫm lại mới thấy hai tập đầu quả thực là như thế này.
Nhưng tại sao, lần đầu tiên xem “Lang Nha Bảng”, hắn lại không hề cảm thấy nhàm chán?
Lúc này, hắn mới cẩn thận nhớ lại: Trong buổi gặp gỡ truyền thông, bọn họ đã xem một hơi hết 5 tập phim…
“Bắt đầu rồi bắt đầu rồi!”
Đứa con gái bên cạnh bỗng nhiên bật dậy từ ghế sô pha, hứng thú bừng bừng nói: “Tập ba đến rồi!”
7h35 tối, tập ba của “Lang Nha Bảng” đúng giờ liền phát sóng.
Một nhà ba người Phó Quốc Cường tức khắc ngừng nói chuyện phiếm và ngồi ngay ngắn trên sô pha.
Thê tử quay đầu nhìn thoáng qua bộ dáng khẩn trương hề hề của chồng mình, sau đó thở dài rồi đặt điện thoại xuống.
n, dù sao cũng là bộ phim truyền hình mà chồng mình được ăn cả ngã về không, dùng nhiều tiền mới mua được, quả nhiên không dễ dàng gì, mình vẫn nên xem kỹ và nỗ lực tìm một góc độ để khen!
Vạn nhất đến lúc đó thành tích thật sự không tốt, liền có cớ an ủi hắn, nói bộ phim nay thật sự rất hay, cho nên người sai không phải hắn mà chính là do thế giới này…
Thê tử vẻ mặt bất đắc dĩ mà nhìn màn hình TV, cảm giác như đang dỗ một đứa trẻ.
Tập thứ ba tiếp tục cốt truyện của ngày hôm qua: Nghê Hoàng quận chúa luận võ chọn tế, Mai Trường Tô đi theo bạn tốt Tiêu Cảnh Duệ tiến cung để xem náo nhiệt, sau đó liền lấy cớ thân thể không khỏe mà rời đi.
Kết quả đi được nửa đường thì nhìn thấy một tiểu hài tử bị người đánh đập trên phố.
Tiêu Cảnh Duệ mềm lòng, cứu đứa trẻ tên là “Đình Sinh” này, sau đó mang hắn về Ninh Quốc Phủ để chữa thương.
Xem đến đây, thê tử của Phó Quốc Cường nhịn không được khẽ nhíu mày.
Manh mối càng ngày càng nhiều a……
Từ đầu tập một đến giờ, đầu tiên là hai vị hoàng tử tranh nhau mời chào “Kỳ lân tài tử” Mai Trường Tô, ngay sau đó là nam cảnh Nghê Hoàng quận chúa luận võ chiêu thân.
Hiện tại lại xuất hiện một đứa trẻ không biết từ đâu tới.
Thê tử của Phó Quốc Cường nhìn thấy Mai Trường Tô ôn tồn mềm giọng mà dạy học cho đứa trẻ, rõ ràng cảm giác được, đây có thể là một nhân vật quan trọng.
Chuyện này chưa xong, chuyện khác lại tới, bộ phim truyền hình rốt cuộc là muốn nói cái gì đây?
“…… Điện hạ! Điện hạ xin dừng bước, để ta đi thông báo cho hầu gia……”
“Không cần thông báo, ta không phải tới tìm Tạ hầu gia!”
Đúng lúc này, tiếng bước chân vội vàng từ xa truyền đến.
“Kẽo kẹt……”
Cửa phòng bị người mạnh mẽ đẩy ra từ phía bên ngoài.
Lúc này, góc quay tiến vào cận cảnh:
Người đến là một nam nhân trẻ tuổi mặc cẩm y hoa phục, lấy kim quan vấn tóc, mặt mày anh khí bức người.
Đây chính là Tĩnh Vương, Tiêu Cảnh Diễm, do Tống Úc thủ vai.
Vừa nhìn thấy gã lên sân khấu, ba người ngồi trước TV liền sáng bừng hai mắt.
Quả nhiên là nam nhi huyết khí phương cương oai hùng!
“Người kia là ai? Cũng là một hoàng tử sao?” Trên sô pha, thê tử nhỏ giọng hỏi.
Phó Quốc Cường gật gật đầu, trong mắt khó có thể ức chế mà lộ ra hưng phấn.
Đúng, chính là nơi này!
Muốn bắt đầu rồi!
“Lang Nha Bảng” trải chăn suốt hai tập qua, xem một hồi thì giống như không hề có kết cấu.
Tuy nhiên, từ lúc Tĩnh Vương lên sân khấu, toàn bộ cốt truyện giống như một bàn cờ lộn xộn liền xuất hiện một quân cờ chủ chốt, nháy mắt đốt sáng hết thảy bố cục trước đó!
Thê tử hỏi tiếp: “Lại là hoàng tử, hắn cũng muốn đoạt đích?”
Phó Quốc Cường nhẹ nhàng vẫy vẫy tay, nói: “Trước không nói, tiếp tục xem đi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận