Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 669: Cao Nhân Thuộc Thoại

Vào buổi tối cùng ngày, sau khi Liễu Vĩnh Thanh giải quyết xong mọi chuyện với Viên Dã, thì y lập tức mở một cuộc họp nhỏ, triệu tập các tổ phụ trách cùng với Hứa Trăn, để thảo luận kế hoặc quay phim tiếp theo của Cung Thứ.
Mọi người không có thời gian tìm phòng họp, vì vậy họ chỉ đơn giản tổ chức cuộc họp ngay trên phim trường.
Những chiếc bàn dài được cố tình sờn rách với lớp sơn bong tróc cùng nhiều loại băng rôn khẩu hiệu được sơn và treo trên các bức tường xung quanh khiến không khí của cuộc hộp trông rất "Cách mạng".
“Ách…… thời gian eo hẹp, nên tôi sẽ không in kịch bản," Liễu Vĩnh Thanh ngồi ở đầu chiếc bàn dài, lật xem sấp tài liệu trên tay và nói, "Ở Diên An, có có tổng cộng 27 cảnh liên quan đến Cung Thứ. Trước tiên, chúng ta phải xác định những cảnh nào cần phải quay trong những ngày tới.”
Trong khi nói, y chọn ra một phần trong đống tài liệu, chất thành một đống, đặt lên bàn trước mặt Hứa Trăn.
“Hứa Trăn, cậu xem trước đi.” Liễu Vĩnh Thanh nói, “Chỉ nhiêu đây thôi.”
“Sáu ngày, xem cậu có thể quay được bao nhiêu cảnh.”
Hứa Trăn nhìn chồng kịch bản dày cộp trước mặt, vừa lật xem, vừa bối rối hỏi: "Tại sao lại là 6 ngày?"
Nghe câu hỏi này, Liễu Vĩnh Thanh không khỏi đưa tay xoa lông mày, thở dài: "Bởi vì chúng ta chỉ có thể ở phim trường này nhiều nhất sáu ngày nữa. Đến ngày 18, các đoàn phim khác sẽ tới đây.”
Y chỉ vào kịch bản trước mặt Hứa Trăn và nói, "27 phân cảnh này liên quan đến các cảnh khác nhau, bao gồm cả nội cảnh và cảnh ngoại cảnh."
“Tôi đã cố gắng chọn ra một số cảnh quan trọng, những cảnh còn lại nếu không kịp thì chỉ có thể đến phim trường khác dựng lại bối cảnh."
Vừa nói xong, Liễu Vĩnh Thanh bất đắc dĩ mà mỉm cười với Hứa Trăn: "Thực xin lỗi, không có thời gian cho cậu nghỉ ngơi, tối nay chúng ta phải bắt đầu công việc."
“Cậu xem cái nào có thể diễn thuận tay, cái nào dễ lấy trạng thái hơn thì chúng ta quay trước.”
“Nội cảnh đa phần là đối thoại, ngoại cảnh thì đòi hỏi nhiều võ thuật hơn.”
Hứa Trăn hiểu rất rõ điều này, hắn gật đầu đồng ý, sau đó lập tức nhìn xuống 27 tập kịch bản trong tay.
Đối thoại cùng võ thuật, nói am hiểu cái nào thì dĩ nhiên chính là võ thuật.
Vì võ thuật không cần chuẩn bị gì, hắn có thể quay trực tiếp sau khi học các tư thế và động tác, ngược lại ít nhất một trận đối thoại thì phải có quá trình ấp ủ cảm xúc.
Vốn dĩ hắn muốn chọn những cảnh võ thuật trong kịch bản để quay trước, nhưng xem một hồi hắn lại có chút cảm giác không đúng.
Mấy phân cảnh…hình như không quá khó?
Năm đó, khi hắn quay “Lang Nha Bảng”, một ngày bình quân quay trên dưới 7 cảnh, tối đa là 13 cảnh.
27 cảnh trong 6 ngày, tại sao lại nói không quay xong?
Hứa Trăn do dự một chút, ngẩng đầu hỏi: “Liễu đạo, muốn lựa chọn sao? Tôi cảm thấy thời gian vẫn rất dư dả, khả năng có thể quay xong?”
Liễu Vĩnh Thanh vừa nghe lời này, nhịn không được cười nói: “Làm sao có khả năng quay xong?”
Y chỉ vào xấp kịch bản dày cộp trước mặt Hứa Trăn nói: "Trước không bàn mấy cái khác, nhưng trong 6 ngày cậu có thể ghi nhớ nhiều lời thoại như vậy sao?”
Hứa Trăn nói: “Đêm qua tôi đã học thuộc hết lời thoại rồi.”
Hắn nói một cách nghiêm túc: “Không phải ngài đã đưa hết nguyên bộ kịch bản của Cung Thứ cho tôi rồi sao?”
Liễu Vĩnh Thanh: ……? ??
“Không phải, cậu đợi chút……”
Một câu này của Hứa Trăn khiến cho Liễu Vĩnh Thanh sững sốt.
Y nhìn tập kịch bản lộn xộn trên bàn, rồi nói với vẻ mặt khó tin: "Cậu đã thuộc hết lời thoại? 27 trang? Một đêm có thể thuộc hết? !”
Hứa Trăn nói: “Không phải, kịch bản hôm qua ngài đưa cho tôi là sắp xếp theo thứ tự thời gian, cho nên tôi chưa kịp chọn ra các cảnh ở bên Diên An này…”
Hắn do dự một chút, vì dễ bề cho việc sau này, nên hắn vẫn thẳng thắn nói: “Tôi đã thuộc nguyên bộ.”
Liễu Vĩnh Thanh: “……”
Cuộc họp trong phim trường liền nhất thời im lặng.
Liễu Vĩnh Thanh ngơ ngác nhìn Hứa Trăn ngồi ở bàn dài đối diện, sau đó liền cảm thấy dòng chữ “Đoàn kết khẩn trương, nghiêm túc hoạt bát” trông đặc biệt chói mắt.
Hứa Trăn thấy đạo diễn, phó đạo diễn, tổ đạo cụ, tổ pháo hoa và những người khác đều đang nhìn chằm chằm vào mình, hắn liền vội giải thích: “Cung Thứ không phải là người thích nói chuyện cho nên không có nhiều lời thoại.”
Hắn vừa nói, vừa lấy ra một cuốn sổ nhỏ: “Hôm qua tôi đã cố ý chép lại, số liệu cụ thể thì không biết nhưng đại khái cũng chừng ba bốn ngàn từ.”
Hứa Trăn thấy người chung quanh vẫn không nói lời nào, cho nên đành phải tiếp tục nói: “Tôi cũng chỉ đọc thuộc lời thoại của Cung Thứ chứ không thuộc của người khác.”
Liễu Vĩnh Thanh: …… Cậu còn muốn thuộc thoại của người khác sao? ?
Y đã từng nghe người ta nói rất nhiều rằng Hứa Trăn chính là cao nhân thuộc thoại có tiếng, hơn nưa y cũng đã từng xem qua video “Khẩu chiến đàn nho” rầm rộ trên mạng.
Thế nhưng, trí nhớ tốt là một chuyện, nhớ hết lời thoại ngay khi vừa lấy kịch bản lại là chuyện khác!
Năng lực làm việc này mạnh mẽ đến mức nào? ?
Liễu Vĩnh Thanh không tin tà, vì vậy y cầm tập kịch bản trên tay, mở một trong số đó ra và nói: “Từ nay về sau, ngươi chính là huynh đệ của ta.”
Hứa Trăn không cần nghĩ ngợi, đáp: “Sao có thể, ta chỉ nên là học sinh của ngài.”
Liễu Vĩnh Thanh nói: “Bây giờ là một thời kỳ đặc biệt, ngươi biết cách chọn phe và đứng trọng trạm đội phù hợp.”
Hứa Trăn lập tức trả lời: “Ta chỉ đứng trong đội của Lục ca, đội của Lục ca là tốt nhất.”
“……”
Liễu Vĩnh Thanh lần lượt chọn bảy đến tám câu thoại để thử đối phương, cuối cùng cũng tin vào điều đó —— Hứa Trăn thực sự thuộc lòng tất cả lời thoại của Cung Thứ.
Hơn nữa còn nói rất trôi chảy.
Đây là tình huống gì vậy…
“Ha ha ha ha ha! !”
Cách hồi lâu, Liễu Vĩnh Thanh mới cười một tràng lớn, đánh vỡ sự yên lặng trong sân, sau đó kêu lên: “Tốt, tốt!”
“Không nghĩ tới a, ta đây đã nhặt được bảo bối!”
Liễu Vĩnh Thanh chỉ cảm thấy phiền muộn mấy ngày nay đã bị sự xuất hiện của Hứa Trăn quét sạch, y cao hứng đứng lên, nói lớn: “Hứa Trăn đã nói như vậy, thì chúng ta còn mở họp làm gì?”
“Không cần nghiên cứu đoạn nào quay trước, đoạn nào giữ lại, và cũng không cần nghiên cứu nơi để dựng lại bối cảnh tiếp theo!
"Còn 6 ngày nữa, cố gắng hoàn thành tất cả 27 cảnh!”
Liễu đạo vung tay lên và nói: “Toàn thể đồng đội, bắt đầu công việc ngay lập tức! Chúng ta phải nắm chặt từng giây!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận