Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 789: Cãi Cọ Tưng Bừng

Vào bữa cơm tối, Hứa Trăn gặp được ba vị giám khảo cũng tổ khác.
Ngoại trừ Chủ tịch Cao Chẩn, thì hắn chưa bao giờ hợp tác với ba người này, cho nên không quá quen thuộc với họ.
Điều khiến Hứa Trăn có chút chột dạ là trong năm người, trừ mình ra, thì các vị giám khảm còn lại đều là đại tiền bối thành danh đã lâu, tuổi trẻ nhất cũng hơn mình gần 20 tuổi.
Ngồi ở đây đều là thúc thúc, a di, thậm chí là đại gia, đại nương.
Hơn nữa ở trên bàn tiệc, hắn rõ ràng cảm giác được những vị trưởng bối này không phục, đặc biệt là một nữ đạo diễn, tính tình khá ngang ngạnh, quan điểm nói một không nói hai, lời nói rất tuyệt đối.
Hơn nữa tửu lượng cũng tương đương kinh người, làm một cân rượu trắng, nhưng đôi mắt vẫn lấp lánh sáng như thường.
——Thật là một nhân vật lợi hại!
Hứa Trăn cảm giác công việc bình thẩm kéo dài hai tuần này, chắc chắn sẽ gây ra một hồi huyết vũ tinh phong.
Một tiểu bối như mình vẫn nên làm một con cá mặn, không nên cố gắng đi thuyết phục người khác.
Dù sao khi bỏ phiếu, mọi người độc lập bỏ phiếu, không can thiệp lẫn nhau, khi đến thời điểm, hắn chỉ cần một lòng một dạ, bỏ phiếu cho ứng cử viên lý tưởng trong đầu.
……
Hứa Trăn nghĩ như thế và cũng muốn làm như thế.
Bởi vì ảnh hưởng của sự cố “Giám khame nổi giận khi xem phim” vào hai năm trước, thì trong tuần đầu tiên của Giải thưởng Ngọc Lan, các giám khảo đã tập trung tại phòng chiếu phim nhỏ để xem phim truyền hình vào mỗi ngày.
Kể từ đó, nhiệm vụ hàng ngày của Hứa Trăn là vui vẻ xem phim truyền hình, nhìn chung cuộc sống khá thảnh thơi và thoải mái.
Tuy nhiên, thật đáng tiếc là mỗi ngày sau bữa tối, chủ tịch Cao Chẩn sẽ gọi tất cả các giám khảo lại với nhau để thảo luận về bộ phim truyền hình mà họ đã xem hôm nay, tất nhiên, điều được quan tâm nhất là quyền sở hữu cúp “Thị đế” cùng “Thị hậu”.
Mỗi ngày thảo luận đều có thể dùng gà bay chó sủa, cấp đầu mặt trắng tới để hình dung.
Hứa Trăn đã xuất đạo được mấy năm, cũng đã hợp tác với một số lượng lớn nhân sĩ trong vòng, chưa kể những vị tiền bối này.
Bởi vì tác phẩm lọt vào danh sách rút gọn không có quả hồng mềm, mạnh yếu chỉ sàn sàn như nhau, kết quả là, mỗi ngày hắn đều lắng nghe ý kiến thảo luận của mọi người và có thể nhận biết rõ ràng khuynh hướng của từng người.
Nói ví dụ, Cao Chẩn thực sự thích một diễn viên tiền bối từng nhận được giải thị đế, mà vị nữ đạo diễn kia lại có ý kiến hoàn toàn bất đồng, cho rằng phải cho tân nhân nhiều cơ hội.
Hai người này mỗi ngày đều ồn ào nhất phòng họp, đối với cùng một cốt truyện, hai vị đại đạo diễn lại có thể đưa ra những lời đánh giá hoàn toàn khác nhau.
Không thể không nói, đúng là mở rộng tầm mắt.
Vị nữ giám khảo này tên là Thẩm Hồng Mai, năm nay hơn 50 tuổi, tóc ngắn, kính gọng vàng, mang khăn lụa, nhìn qua sắc bén mà giỏi giang.
Sau khi Hứa Trăn nhìn thấy vị tiền bối này, từ đầu tiên hiện lên trong đầu hắn là "Bà bà", từ thứ hai là "Chủ nhiệm tổ dân phố", và từ thứ ba là "A di rất thích đi giới thiệu đối tượng cho người khác”.
Sự thật chứng minh, vị đạo diễn Thẩm Hồng Mai này thật sự rất nổi tiếng về các bộ phim luân lý xã hội.
Quả nhiên là không có chọn sai nghề.
Ngoại trừ những tác phẩm nổi danh thì Thẩm đạo còn là “Bá Nhạc” nổi danh trong giới.
Bà rất thích khai quật tân nhân, cũng rất giỏi khai quật tân nhân, bà luôn có thể tìm đúng người để đóng đúng vai, thể hiện sức hút riêng của mỗi người.
Là một diễn viên trẻ, Hứa Trăn vô cùng ngưỡng mộ và biết ơn những tiền bối như vậy.
Tuy nhiên, đối với bình thẩm năm nay, hắn đứng về phía Cao đạo hơn.
Ứng cử viên cho "Thị đế" được Cao đạo đề cử tên là Vương Nguyên Anh, người đã lọt vào danh sách với tác phẩm “Chồng già vợ trẻ”.
Trong bộ phim, Vương Nguyên Anh đóng vai một giáo viên đại học góa vợ, cả tạo hình nhân vật và kỹ năng diễn xuất cá nhân đều xuất sắc, có thể nói là đỉnh cao của ngành phim truyền hình hiện nay.
Mặc dù tiền bối Vương Nguyên Anh đã từng thắng giải Thị đế một lần, nhưng đó đã là mười tám năm trước.
Hơn nữa, vai diễn từng đoạt giải của ông là một nông dân lên thành phố làm việc, điều đó rất khác với vai diễn lần này và ông cũng có một bước đột phá đáng kể trong kỹ năng diễn xuất, Hứa Trăn cảm thấy rằng danh hiệu thị đế lần hai là hoàn toàn xứng đáng.
Người trẻ tuổi xuất sắc đúng là rất thích hợp để cổ vũ, nhưng phải quán triệt đúng mức.
Khích lệ vượt quá một giới hạn nào đó sẽ không còn gọi là khích lệ mà gọi là phủng sát.
……
Tổ bình thẩm bọn họ đã xem phim truyền hình trơng năm ngày, Cao Chẩn cùng Thẩm Hồng Mai liền lải nha lải nhải trong suốt năm ngày.
Vào ngày thứ sáu, ban giám khảo tình cờ xem được một đoạn clip nổi bật của một diễn viên trẻ, Thẩm Hồng Mai lập tức khen ngợi diễn xuất của nam diễn viên, trong khi Cao Chẩnphản đối, hai người lập tức cãi nhau dữ dội.
“Đoạn biểu diễn vừa rồi của Trần Ngang chẳng lẽ không tốt sao?”
Hứa Trăn đang tự mình xem phim vô cùng hăng hái, nhưng bỗng nhiên phát hiện màn hình bị người ấn nút tạm dừng, hắn lập tức theo bản năng mà quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy, Thẩm Hồng Mai dùng điều khiển từ xa chỉ vào màn hình, rồi nói với Cao Chẩn: “Một bên khóc, một bên thu thập hành lý, càng khóc càng lớn tiếng, cảm xúc có chút suy sụp, tôi cảm thấy một đoạn này xử lý rất xuất sắc!”
Cao Chẩn nhíu mày nói: “Hắn khóc rất hăng hái nhưng hoàn toàn không có sức cuốn hút.”
“Đoạn biểu diễn này không hề lay động đến tôi, nó giống như lông gà rơi đầy đất mà thôi.”
Thẩm Hồng Mai nhịn không được mắt trợn trắng, nói: “Nơi này vốn dĩ cũng không phải chỗ để khóc, người đàn ông này nửa đời đều chịu uất ức, đây là hắn tự mình phát tiết, không phải làm ngài khóc.”
Cao Chẩn gần như bị bà chọc cười, chỉ vào màn hình và kêu lên: "Đây là lần đầu tiên tôi nghe nói nam diễn viên chính đã khóc thành như vậy, nhưng lại không phải vì đả động người xem!”
“……”
Hai vị đạo diễn lải nha lải nhải ồn ào đến không để yên, mà Hứa Trăn thì lại vôc cùng bất đắc dĩ.
…… Có thể để tôi xem xong cốt truyện này rồi hẳn cãi nhau không?
Dừng ở chỗ này thật sự khiến người khó chịu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận