Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 519: Tặng Người Hoa Hồng, Tay Lưu Hương Thơm

Hứa Trăn nắm microphone nhìn về phía Trần Chính Hào trên sân khấu, trong mắt mang theo ý cười nhàn nhạt, nói: “
Hứa Trăn nắm microphone, nhìn phía trên đài Trần Chính Hào, trong mắt mang theo nhàn nhạt ý cười, nói: “Tào Tháo tuy rằng mượn tiếng thiên tử để sai khiến chư hầu, nhưng cũng còn là con cháu ông tướng quốc Tào Tham ngày xưa…..”
Trên đài dưới đài, ngay hiện trường lễ trao giải Ngọc Lan.
Một người vừa nắm được cúp thị đế, một người mới nhận được giải “Nam phụ xuất sắc nhất”, sau hơn một năm, họ lại một lần nữa tái hiện đoạn “Khẩu chiến đàn nho” trong Tam Quốc.
Nói một hồi, Hứa Trăn không biết là đèn flash trong hội trường quá lớn hay là bật điều hòa quá mạnh.
Hắn nghe Trần Chính Hào quen thuộc mà thuật lại lời thoại của hơn một năm trước, từ đầu tới đuôi không có một chữ sai, chỉ cảm thấy mũi có chút lên men, trước mắt có chút mơ hồ.
Hào ca không có trí nhớ tốt như mình…
Cho nên rốt cuộc y đã tốn bao nhiêu công sức mới có thể ghi nhớ được toàn bộ lời thoại, hơn nữa đã một năm trôi qua, y cũng không hề quên?
Nếu như thành tâm thành ý, thì sắt đá cũng phải cảm động.
Giờ này khắc này, Hứa Trăn chỉ muốn nói, chúc mừng.
Hy vọng Hào ca có thể vĩnh viễn nhớ rõ mình của hiện tại, trở thành diễn viên tốt nhất Hoa Hạ.
Sau khi Hứa Trăn mở miệng, Trần Chính Hào cũng không tiếp tục bảo trì trạng thái biểu diễn mà chỉ nhẹ nhàng vui sướng đọc thoại, thậm chí còn tăng tốc đọc thoại.
Mọi người tại hiện trường đều nghe hai người nói chuyện càng lúc càng nhanh, một người thì hùng hồn hơn người, đọc một màn “Khẩu chiến đàn nho” đến líu lưỡi, khiến bọn họ vừa muốn cười vừa cảm thấy khâm phục.
Giờ khắc này, những người được đề cử thua cuộc trong đợt tranh hạng cũng không thể không bị thuyết phục - việc thua một đối thủ như vậy thực sự không oan.
Cuối cùng, những câu thoại khiêu khích mang tính chất biểu diễn chỉ kéo dài hàng chục giây rồi kết thúc, nghênh đón bọn họ chính là một trận vỗ tay nồng nhiệt.
Hứa Trăn mỉm cười và cảm ơn những vị tiền bối xung quanh, đồng thời trao lại micro cho người dẫn chương trình; Trần Chính Hào cũng đã trút bỏ được gánh nặng và trở lại trạng thái tinh thần bình thường.
Y cầm chiếc cúp và phát biểu ngắn gọn về cảm nghĩ của mình, sau đó uyển chuyển nhẹ nhàng mà trở về chỗ ngồi, trên mặt còn mang theo nụ cười rạng rỡ.
Hiện tại y không có trẻ tuổi, nhưng vẫn còn đủ sự nhiệt huyết như ngày nào.
Không phụ cảnh xuân tươi đẹp, tuổi trẻ mãi không già.
Người chỉ cần không chịu thua, thì họ vĩnh viễn vẫn là những thiếu niên.
……
Ngay sau đó, người dẫn chương trình đã mời cặp khách quý trao giải cuối cùng lên để công bố giải thưởng cuối cùng của Lễ trao giải Ngọc Lan năm nay: Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất.
Thị hậu năm nay quả nhiên không ngoài dự đoán chính là Trình Lập Tuyết, diễn viên chính của phim truyền hình “Trường Anh”.
Năm nay, Trình Lập Tuyết đã hơn ba mươi tuổi, vừa đúng khí chất của một mỹ nhân thành thục.
Hứa Trăn đã từng tiếp xúc với cô một lần vào trước đây - tại Liên hoan phim hí kịch thủ đô năm ngoái, hắn là một thí sinh, còn Trình Lập Tuyết là một trong những giám khảo.
Vị diễn viên kịch nói đương Hoa đán của Hoa Hạ thỉnh thoảng lại “Hạ phàm” để đóng phim truyền hình, và dĩ nhiên kết quả luôn là những chiến tích không tầm thường, hiện giờ cô vừa đóng một bộ phim liền được phong hậu.
Nhìn thấy lão sư giám khảo cũ và chính mình lên nhận giải trên cùng một sân khấu, Hứa Trăn đột nhiên cảm thấy chiếc cúp trong tay hơi nặng xuống.
Đúng rồi, nói đến cúp…
Di, nói đến cúp……
Hứa Trăn nhìn xung quang, rốt cuộc nhìn thấy một chiếc cúp trong lòng ngực của Cao Chẩn.
—— đúng vậy, là ôm vào trong ngực.
Cao đạo người này…… đã đem tất cả những danh hiệu, giải thưởng mà "Tam Quốc" có được, ôm vào trong tay một cách ngốc nghếch.
Mặt khác, Tôn Kiện, người vừa đoạt được giải “Quay phim xuất sắc nhất” đang cận thận mở máy ảnh điện thoại ra, dáng vẻ không hề nghiêm túc mà lén chụp lại “mỹ nhan” của Cao đạo.
Hứa Trăn: “……”
Hắn không muốn nói gì khác, hắn chỉ muốn nói với Cao đạo, hãy cẩn thận chút, chiếc cúp sẽ không đẹp nếu sơn bị bong ra.
……
Sau lễ trao giải, BTC đã tổ chức một buổi tiệc chiêu đãi nhỏ để chúc mừng những người được đề cử và người chiến thắng.
Nói là tiệc rượu, nhưng trên thực tế là không có ai động đũa.
Đặc biệt là Hứa Trăn, "Con cưng" mới của làng giải trí vừa bước vào giới xã hội chính thống đã thu hút vô số sự chú ý của mọi người, thậm chí còn không có cơ hội ngồi xuống.
Sau bữa tiệc rượu, Hứa Trăn đã trao đổi thông tin liên lạc với ít nhất ười vị tiền bối, và nhiều người trong số họ là những đại lão quan trọng có tầm ảnh hưởng trong giới.
Một đạo diễn nổi tiếng, một nhà sản xuất nổi tiếng chỉ nhìn thấy tên mà chưa bao giờ thấy anh, lãnh đạo một đài truyền hình và trang web...
Hứa Trăn không khỏi thở dài, nếu đây là thời đại trao đổi danh thiếp, thì những tấm danh thiếp mà hắn nhận được trong tối hôm nay có lẽ sẽ nhiều đến mức không thể nhét vào túi áo.
Cùng lúc đó, “Thị đế” Trần Chính Hàonhận được không phải là sự "ưu ái" của các đại lão mà là những lời chúc mừng.
Ở trong làng giải trí đã nhiều năm, không có nhân vật tai to mặt lớn nào là không quen biết Trần Chính Hào. Hôm nay nhìn thấy y rốt cuộc đã có thể cởi bỏ chiếc mũ “Bổi bảng thiên vương” xuống, trong lòng mọi người đều vui mừng mà muốn đến nói thật nhiều lời chúc mừng.
Vừa mới làm khách quý trao giải, đồng thời cũng là thành viên ban giám khảo, Trì Tuyển Nhã liền nương theo cơ hội đến chúc mừng và nói một ít thông tin cho Trần Chính Hào: “Tôi nghe nói, trước đây là do cậu đã để cử Hứa Trăn cho vai diễn Chu Du?”
Trần Chính Hào lắc đầu, đáp: “Tôi chỉ đề cấp đến khi Cao đạo hỏi mà thôi, cuối cùng người được chọn đều do Cao đạo quyết định.”
Trì Tuyển Nhã nhẹ nhàng cười, nói: “Vô luận như thế nào, thì đây cũng coi như là một đoạn thiện duyên.”
“Nếu không phải vì Hứa Trăn, thì lần này cậu có khả năng lỡ mất giải Thị đế.”
Trần Chính Hào nao nao, hỏi: “Nói như thế nào?”
Trì Tuyển Nhã sau đó đã nói ngắn gọn về việc các giám khảo không thích đoạn đề cử của Gia Cát Lượng, nhưng khi họ xem đoạn của Chu Du thì lại bị Gia Cát Lượng cho làm cho cảm động.
Nàng nói xong liền cười: “Đây đúng là “Tặng người hoa hồng, tay lưu hương thơm”.”
“Tuy nhiên, Tôn lão sư lựa chọn xem toàn bộ các tập phim cũng không phải vì một mình cậu.”
“Hơn nữa sau khi xem toàn bộ bộ phim, các giám khảo đều đồng ý rằng, cậu là người thể hiện tốt nhất trong số các ứng cử viên, vì vậy họ đã trao giải thị đế lần này cho cậu.”
"Lần này cũng có thể thúc đẩy cải cách cơ chế xét duyệt, nhưng tương lai về sau lại không liên quan gì đến ta, haha."
Bạn cần đăng nhập để bình luận