Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 588: Dàn Diễn Viên Thực Lực

“Đang!”
Đúng lúc này, Trình Viễn bỗng nhiên cầm thương đâm về phía trước, dứt khoát hất văng một thanh đao từ trong tay Hứa Trăn.
Hứa Trăn nhìn thấy vẻ mặt tươi cười dào dạt đắc ý của Trình Viễn, thì lập tức bị chọc cho nổi giận, hắn nắm lấy đao còn lại, bỗng nhiên bước nhanh về phía trước một bước, thân thể di chuyển theo bước chân, “Bá bá bá” ra ba chiêu liên tiếp, bức Trình Viễn phải lui về phía sau.
“Này, đây có phải là song đao đâu!” Trình Viễn vội vàng kêu lên.
Hứa Trăn đâu thèm để ý có phải song đao hay không, thừa dịp Trình Viễn chật vật chạy trốn, bước chân bị rối loạn, Hứa Trăn liền nắm lấy báng thương của đối phương, trở tay về phía sau, muốn đoạt binh khí của Trình Viễn.
“Cạch…”
Tuy nhiên, đúng lúc này, một âm thanh giòn vang truyền đến.
Trường thương không hề bị cướp, mà bị bẻ gãy, đứt đoạn thành hai khúc.
Bẻ gãy.
Chặt đứt.
…..
Hứa Trăn nắm nửa thanh thương bị bẻ gãy, đờ đẫn ngẩng đầu nhìn nhìn về phía Trình Viễn, cái gì cũng không có nói.
Trong sân huấn luyện bỗng nhiên an tĩnh đến có chút đáng sợ.
“Tê……”
Thẳng đến vài giây sau, La Duy đứng ở ngoài lề mới chậc lưỡi, vẻ mặt thổn thức mà lắc đầu nói: “Chậc chậc, chất lượng của thanh thương này thật phế…”
“Phốc……” Đạo diễn Lục Hải Dương không khỏi rùng mình, nghẹn lắm mới không bật cười thành tiếng.
Các diễn viên đã luyện tập võ thuật trong hai tuần, điều chỉnh cảnh quay theo hiệu quả của quá trình luyện tập.
Nói một cách đơn giản, nếu động tác tốt thì cảnh quay sẽ càng nhiều.
Ngược lại nếu không hiểu quả thì cảnh quay sẽ ít.
Trước khi khởi động máy, Hứa Trăn xem qua kịch bản phân cảnh mới vừa nhận được, tức khắc hiểu rõ vị trí của mình:
Cận Nhất Xuyên là nhân vật có nhiều cảnh võ thuật nhất trong toàn bộ bộ phim.
Nếu chỉ nói về cảnh võ thuật thì suất diễn của mình còn nhiều hơn một ít so với diễn viên chính Ngô Chấn.
Bất quá, Hứa Trăn hiểu, đây không phải là vì bản thân mình đánh võ tốt hơn Ngô Chấn mà bởi vì song đao khá hoa lệ khi lên màn ảnh.
Hơn nữa, vì song đao rất khó dùng cho nên các bộ điện ảnh thường sẽ không dùng loại binh khí này, đạo diễn cùng chỉ đạo võ thuật đều dự định đem các cảnh song đao của mình lên màn ảnh, coi như đây là điểm sáng lớn cho bộ phim.
Nhưng cho dù như thế nào, Hứa Trăn đều cảm thấy có chút cảm hứng.
Rốt cuộc đây là kết quả mà bản thân đã luyện tập và đáp ứng được yêu cầu của đạo diễn, do đó hắn mới có thể giữ lại được nhiều cảnh quay như vậy.
Thế nhưng, Hứa Trăn mặc dù có ưu thế nhất định về phương diện kịch võ thuật, nhưng trên phương diện loại hình văn học thì khá yếu.
“Tú Xuân Đao” là đoàn phim vô cùng thần kỳ, Ngô Chấn với vai “Nhị Ca” là một minh tinh điện ảnh được đánh giá cao về diễn xuất, ba lần đề danh ảnh đế, bốn lần đề danh nam phụ xuất sắc nhất, nếu chỉ đếm về số lượng lên bảng đề cử thì quả thức là đuổi sát Hào ca.
“Đại ca” Vương Cẩm Bằng, từng đoạt được cúp ảnh đế trong liên hoan phim hạng A quốc tế.
Sư huynh La Duy, Triệu công công Trình Viễn, thậm chí là tiền bối đóng vai Ngụy Trung Hiền….
Toàn bộ diễn viên chính đều là những diễn viên hàng đầu, thuộc phái thực lực trong nghề.
Hứa Trăn nghiêm túc mà tự hỏi, liệu có khi nào mình là người có kỹ năng diễn xuất kém nhất trong đoàn phim hay không.
Nhưng cho dù phải đối mặt với hoàn cảnh xấu hổ này thì hắn đã không còn cảm thấy chột dạ như mấy năm trước nữa, ngược lại hắn còn thấy vô cùng hưng phấn.
—— bởi vì Hứa Trăn hiểu, bản thân mình đã là một diễn viên đủ tư cách, cho dù ở bất cứ tình huống gì thì tuyệt đối không được phép xem nhẹ bản thân, mà phải dựng thẳng lưng, đường đường chính chính nổ lực, cải thiện và bắt kịp các tiền bối.
Bản thân hắn chỉ là bị giới hạn bởi sự thiếu kinh nghiệm và trải nghiệm, cho nên tạm thời không thể đạt được đến độ cao như vậy.
Kỹ năng diễn xuất của một người sẽ được dần dần cải thiện bằng cách liều mạng chấp nhận những thử thách khác nhau.
Càng là hoàn cảnh như vậy, mới càng xứng đáng để mình lột xác!
……
Ngày 2/2, đoàn làm phim “Tú Xuân Đao” đã chính thức xuất phát đến căn cứ quay phim ở ngoại ô thủ đô.
Lục Hải Dương không mời giới truyền thông lại đây mà chỉ mời đại diện một số công ty tư sản, cộng đồng tới chứng kiến quá trình khởi máy của bộ phim.
Tại lễ khởi động máy, Hứa Trăn lần đầu tiên gặp được tổng giám đốc Hồ Vệ Quốc của Hoa Ảnh truyền thông.
Có rất nhiều tin đồn, một số tốt và một số xấu về người cầm lái của xí nghiệp hàng đầu trong nghề này.
Phương diện tốt là ông ta dám thử sức ở những lĩnh vực mới và tìm kiếm những tài năng mà không bó buộc vào một khuôn mẫu nào. Các nghệ sĩ của ông bao gồm người mẫu, ca sĩ, diễn viên và nhiều lĩnh vực khác, gần như phủ rộng trong nghề.
Tuy nhiên phương diện xấu chính là thói quen dục tốc bất đạt, tát ao bắt cá đối với nghệ sĩ của Hoa Ảnh. Rất nhiều nghệ sĩ bởi vì thiếu
khuyết các kế hoạch khoa học và hợp lý, cho nên mới dẫn tới đi vào con đường quanh co.
Hôm nay tận mắt nhìn thấy Hồ Vệ Quốc, Hứa Trăn lại cảm thấy vị lão tổng này có chút khác với tưởng tượng của hắn.
Hồ Vệ Quốc lớn lên thực văn nhã, mắt nhỏ, mang một bộ kính gọng vàng, ông ta mặc một chiếc áo khoác đen với phong thái trầm mặc, nhìn qua giống như vị giáo sư đại học.
Rõ ràng mình là “quân địch” của công ty người ta, còn hơn một lần đả kích, hủy diệt bộ phim truyền hình do Hoa Ảnh sản xuất, nhưng Hồ Vệ Quốc lại tỏ ra vô cùng thân thiết với mình.
Ông ta không ngớt lời khen ngợi, khen ngợi kỹ năng diễn xuất, khen ngợi tác phẩm, khen đến mức Hứa Trăn không hiểu ra sao.
Quên đi, không quan trọng.
Dù sao hiện tại người ta cũng là nhà tư sản của “Tú Xuân Đao”, ít nhất trong bộ phim này, lập trường của hai người giống nhau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận