Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 850: Cúp Đề Cử Của Kim Kê Thưởng

Lúc lên đài lãnh thưởng, Mc còn trêu chọc Hứa Trăn, nói hắn là “Phúc tướng tốt nhất” của giải Kim Kê năm nay.
Hứa Trăn mỉm cười tiếp nhận cúp đề cử và giấy chứng nhận, đồng thời tỏ vẻ vô cùng điều thấp, phúc tướng thì không dám nhận, chỉ là do bản thân may mắn, có thể được hợp tác với nhiều đoàn phim ưu tú như vậy.
Sau khi xuống đài, Hứa Trăn ngồi cùng chỗ với đoàn phim “Thất Cô”, thưởng thực tiết mục ca hát xen kẽ.
Trần Chính Hạo ngồi ở bên cạnh, cầm lất chiếc cúp trong tay hắn, nhỏ giọng nói: “Không tồi, chất lượng tốt hơn năm ngoái.”
Hứa Trăn thuận miệng hỏi: “Chất lượng mỗi năm đều không giống nhau sao?”
Trần Chính Hào nói: “Không giống nhau, cúp đề cử và cúp chính thức đều làm từ hợp kim, sau đó chúng được thay thế bằng thủy tinh để giảm chi phí, sau đó thay thế bằng acrylic để thuận tiện cho việc vận chuyển…”
Hứa Trăn nghe Hào ca thuộc như lòng bàn tay mà thuật lại lịch sử thay đổi của cúp đề cử, bỗng nhiên cảm giác có chút chua xót.
Vì để chuyển lực chú ý, Hứa Trăn nói đùa: “Hào ca, năm nay anh không mặc bộ “Tây trang tổ truyền” kia sao?”
Trần Chính Hào nghe được lời này, đẩy đẩy mắt kính trên mũi, đạm nhiên nói: “Đó là bộ tây trang cho lần đạt giải đầu tiên, tôi muốn đợi đến lúc chắc chắn thì mới mặc.”
Hứa Trăn: “……”
Hào ca, tôi cảm thấy, anh đang có chút hiểu lầm đối với bộ tây trang kia.
Chỉ sợ nó không mang lại cát lợi như anh tưởng tượng…
Sau một phen nói chuyện với Hào ca, Hứa Trăn chỉ cảm thấy quá nhiều điểm lấn cấn, nhưng lại không biết phát tiết như thế nào.
Phải nên gọi là gì nhỉ, trước tiên bài trừ lựa chọn sai lầm, sau đó tự tay lựa chọn quần áo, tích góp nhân phẩm…
Cho nên nói, Kim Kê thưởng năm nay còn chưa bắt đầu trao giải thì Hào Ca cũng đã sớm từ bỏ trị liệu? ?
Hứa Trăn liếc nhìn những khách quý đang ngồi xung quanh, thoáng thở dài.
Nói thật, nhìn tiêu chuẩn ảnh đế của giải Kim Kê từ trước đến nay, hắn cảm giác biểu hiện của Hào ca trong “Thất Cô” xứng đáng nhận được giải thưởng.
Cho dù là tạo hình của các nhân vật hay sự đột phá trong kỹ năng diễn xuất cá nhân, tất cả đều rất xuất sắc.
Tuy nhiên, giải thưởng không chỉ dựa vào loại chuyện này mà còn dựa trên những người được đề cử khác trong cùng một phiên.
Ví dụ, năm nay, có tổng cộng bốn ứng cử viên cho giải "Nam diễn viên chính xuất sắc nhất", ngoài Trần Chính Hào, ba người còn lại là Vương Văn Kỳ, người đóng vai phụ thân hắn trong "Thập Nguyệt Vi Thành"; Ngô Cương, nam diễn viên chính của bộ phim "Người sắt thép khổng lồ ", cùng với nam chính Vương Cảnh Phúc trong điện ảnh “Đoàn Viên”, đồng thời cũng nhận được giải Berlin trước khi công chiếu.
Có thể cạnh tranh với ba bảo vật lớn của quốc gia…
Nói như thế nào đây, không hổ là Hào ca.
Hứa Trăn nhịn không được thở dài.
Tuy nhiên, lấy tuổi tác của Hào ca, thì y vẫn là hậu sinh vãn bối trong giới điện ảnh.
Cơm ngon không sợ muộn, cơ hội vẫn còn rất nhiều.
Cúp thị đế Ngọc Lan ba năm trước đây đã chứng minh được thực lực của y, cộng thêm mấy lần đề cử Kim Kê thưởng cũng chứng tỏ được sự tán thành của người trong nghề đối với y.
Hứa Trăn có thể cảm nhận rõ ràng rằng tâm lý của y bây giờ rất bình tĩnh, và y luôn duy trì thái độ tích cực và dám nghĩ dám làm như một chàng trai trẻ, cố gắng tìm ra khuyết điểm của bản thân, đó không phải là điều xấu.
Bản thân Hào ca không nóng nảy, Hứa Trăn đương nhiên cũng không cần thiết nhọc lòng.
Con đường đến với nghệ thuật biểu diễn là một chặng đường dài ở phía trước và những nỗ lực thực tế mới là điều quan trọng nhất.
Giải thưởng không thể cưỡng cầu, chỉ có thể chờ đợi nước chảy thành sông.
Điều Hứa Trăn cần cân nhắc bây giờ là cố gắng nỗ lực để nâng cao thực lực của bản thân, có thể trong tương lai một năm nào đó, hắn sẽ có cơ hội cùng Hào ca tranh giành danh hiệu "Ảnh đế" trên cùng một sân khấu.
Nghĩ như vậy, Hứa Trăn không khỏi hơi hơi nhếch khóe miệng lên.
……
Giờ này khắc này, ở trên đài, trao giải cho đề cử “Nam phụ xuất sắc nhất” vẫn chưa kết thúc.
Khi mọi người nhận được cúp, ít nhiều họ sẽ phát biểu một hai câu cảm nghĩ.
Vừa rồi Hứa Trăn lãnh cúp, hắn cũng chỉ nói hai ba câu rồi liền đi xuống.
Nhưng mà thằng nhãi Từ Hạo Vũ này…
Ở trên đài bẻ xả hơn nửa ngày, cư nhiên còn chưa nói xong, ảnh đế phát biểu cảm nghĩ cũng không dài như gã.
Mc đứng ở bên cạnh đã nhiều lần muốn chen vào, nhưng lại không mở miệng được, biểu tình cực kỳ bất đắc dĩ.
“Cảm ơn tổ ủy hội đã cổ vũ tôi, mặt khác còn muốn cảm ơn bộ điện ảnh “Thập Nguyệt Vi Thành” này, đồng thời tôi còn muốn cảm ơn tổ ủy hội cổ vũ tôi…”
Từ Hạo Vũ vô cùng kích động mà đứng trên đài, nói năng lộn xộn mà phát biểu cảm nghĩ của bản thân.
Gã dơ cao cúp đề cử trong tay, khuôn mặt đỏ bừng, như thể thứ gã đang cầm không phải là một chiếc cúp acrylic có giá mấy chục đô, mà được làm bằng vàng ròng.
"Ngoài ra, tôi muốn đặc biệt cảm ơn một vài người."
Khi Từ Hạo Vũ nói, gã quay đầu nhìn về phía Hứa Trăn đang ở bên dưới khán đài, nói một cách kích động: "Tôi muốn cảm ơn lão…cái kia, lão bằng hữu Hứa Trăn của tôi.”
"Thông qua hai lần hợp tác trong "Dương gia tướng" và "Thập Nguyệt Vi Thành", hắn đã hướng dẫn tôi vô cùng chi tiết, khiến tôi lần đầu tiên trải nghiệm được sức hút của diễn xuất."
Khi gã nói điều này, máy quay phim dưới đài lập tức tập trung chính xác vào Hứa Trăn.
Hứa Trăn lễ phép mà cười cười, vội vàng vẫy vẫy tay, tỏ vẻ không dám kể công.
Mà lúc này, chỉ nghe Từ Hạo Vũ lại nói: “Mặt khác, tôi còn muốn cảm ơn ba tôi, Từ Hãn tiên sinh……”
Hứa Trăn: “……”
Đại ca, muốn cảm ơn tôi thì cũng liền thôi, nhưng là…
Tại sao anh lại đặt tôi trên trước cả ba anh vậy?
Trình tự cảm ơn này, tôi thật sự không dám nhận!
Bạn cần đăng nhập để bình luận