Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 580: Tăng Mức Đầu Tư

Người đại diện của Quách Uy trực tiếp mang theo Quách Uy ra cửa, vội vàng chạy tới văn phòng của Hồ Vệ Quốc, hỏi: “Hồ tổng, tôi nghe nói “Tú Xuân Đao” sắp sửa khởi động máy?”
“Sao ngài không để lại một vị trí cho tiểu Quách?”
“Đề tài võ hiệp, rất thích hợp với tiểu Quách nha! Tại sao ngài còn muốn tìm người ngoài tới diễn?”
Hồ Vệ Quốc vừa nghe lời này, nhịn không được âm thầm bĩu môi.
Ông ta vốn muốn để Quách Uy tới diễn nhân vật Cận Nhất Xuyên trong “Tú Xuân Đao”.
Nhưng gần nhất, có một gameshow nổi tiếng đã liên hệ với Quách Uy, người đại diện của hắn muốn tiếp, Hồ Vệ Quốc cũng không ngăn cản, dù sao bộ điện ảnh này không quá quan trọng đối với Quách Uy.
Nhưng tại sao vừa nghe công ty tăng vốn đầu tư thì lại muốn tiếp vai?
Hồ Vệ Quốc có điểm không cao hứng.
“Hướng đi của “Tú Xuân Đao” còn chưa xác định được….”
Ông cũng không nói quá nhiều, chỉ uyển chuyển nói: “Mấy ngày này, tôi đang tiếp xúc với một số diễn viên, tất cả đều do do dự dự, ai cũng chưa cho tôi một câu trả lời chính xác.”
Nói tới đây, ông nhịn không được thở dài: “Hiện tại tôi cũng đang rất lo lắng cho bộ điện ảnh này, không có đạo diện nổi danh, cũng không tìm được nam chính đặc biệt thích hợp.”
“Chế tác hoàn mỳ cũng rất khó bảo đảm được phòng bán vé, 8000 vạn có khả năng sẽ bị trôi ra sông ra biển.”
Người đại diện của Quách Uy vừa nghe lời này liền lập tức hiên ngang lẫm liệt nói: “Hồ tổng, không sợ!”
“Hỏa hay không cũng không quan hệ!”
“Đây chẳng phải lúc ngài cần nghệ sĩ của công ty hỗ trợ sao? Nuôi binh ngàn ngày dùng trong một giờ a!”
Hồ Vệ Quốc rất muốn văng tục * (
你奶奶个腿儿

: Câu cửa miệng Thẩm Dương, dùng để mắng người, không được sạch sẽ lắm đâu), lúc ta đầu tư 3000 vạn sao không thấy ngươi đem người tới đây?
“Đang đang đang!”
Đúng lúc này, một trận tiếng đập cửa vang lên.
Hồ Vệ Quốc nhẹ nhàng thở ra, nhìn về phía ngoài cửa, chỉ thấy người đến là đạo diễn casting của tổ dự án “Tú Xuân Đao”.
Khi đạo diễn casting vào cửa, nhìn thấy Quách Uy cùng người đại diện đang ở trong phòng thì liền vội vàng muốn cáo tội rời đi.
Nhưng Hồ Vệ Quốc lại vẫy tay với hắn, cười nói: “Không có việc gì, vào đi, đều không phải người ngoài, chuyện gì a?”
Đạo diện casting do dự một chút, nói: “Hồ tổng, vừa rồi Ngô Chấn đã trả lời, hắn nói rất hứng thú với “Tú Xuân Đao”, nhưng còn có mấy vấn đề muốn trò chuyện, cho nên định hỏi phương thức liên hệ với ngài.”
Hồ Vệ Quốc vừa nghe lời này, tức khắc cảm thấy trước mắt sáng ngời.
Ngô Chấn!
Đây là một vị minh tinh điện ảnh chưa thể tính là nhất tuyến đương hồng.
Tuy nhiệt độ không quá cao nhưng hình tượng cá nhân thì lại vô cùng xuất sắc, hơn nữa khả năng võ thuật cũng được xếp hàng đầu, cực kỳ chuyên nghiệp, tiếng lành đồn xa.
Trong vòng casting đầu tiên của “Tú Xuân Đao”, Ngô Chấn là ứng cử viện đầu tiền mà Hồ Vệ Quốc muốn chọn cho vai nam chính.
Thế nhưng khi đó đối phương vì vướng lịch trình cho nên dứt khoát từ chối, hiện tại không biết vì sao lại có thời gian rảnh?
Hồ Vệ Quốc hứng thú bừng bừng nói với đạo diện: “Gửi phương thức liên hệ của tôi cho hắn đi.”
“Nói với hắn, lúc nào cũng có thể liên hệ.”
Đạo diện gật đầu, nhận mệnh rời đi.
……
Vừa nghe Ngô Chấn muốn diễn bộ phim này, Hồ Vệ Quốc tức khắc mất hứng thú với những thứ khác.
Nhưng trên sô pha đối diện, Quách Uy cùng người đại diện của hắn lại không ý định rời đi, bọn họ đều tỏ vẻ hứng thú bừng bừng, tức khắc lại có chút xấu hổ.
“Tiểu Quách, hai người cứ về trước nghỉ ngơi đi,” Hồ Vệ Quốc khách sáo cười cười, nói: “Tôi đã hiểu được ý của hai người, có dịp chúng ta sẽ bàn lại sau.”
Người đại diện của Quách Uy sao có thể rời đi vào lúc này? Hắn lập tức chơi xấu nói: “Hồ tổng, tôi còn có một số hạng mục công tác muốn báo cho ngài!”
Hồ Vệ Quốc thấy đuổi không đi, chỉ đành phải bắt đắc dĩ nghe hắn “Báo cáo công tác”.
“Linh linh linh……”
Nhưng không bao lâu, điện thoại trên bàn rung lên.
Hồ Vệ Quốc vừa thấy số điện thoại, không quen biết —— không phải là Ngô Chấn đi?
Nhanh như vậy liền gọi tới?
Ông ta vội vàng nhận điện thoại, nói: “Uy, xin chào?”
“Hồ tổng, tôi là Ngô Chấn,” Đầu dây bên kia điện thoại, một thanh âm trầm thấp nói, “Mạo muội đã quấy rầy, tôi muốn bàn về chuyện casting của “Tú Xuân Đao” …”
“Nghe nói, nhân vật Cận Nhất Xuyên đã thay đổi người?”
Hồ Vệ Quốc nghe vậy ngẩn ngơ, còn không có tới kịp trả lời, chỉ nghe đầu dây điện thoại bên kia tiếp tục nói: “Tôi nhớ trước đó đã định cho Quách Uy, hiện tại lại đổi thành Hứa Trăn sao?”
Hồ Vệ Quốc do dự một chút, nói: “Đúng vậy, đúng vậy, chúng ta đang bàn bạc với bên phía Hứa Trăn, hắn cũng ý này.”
Ngô Chấn nói: “Là như thế này, Hồ tổng.”
“Tôi rất thích kịch bản của “Tú Xuân Đao”.”
“Nếu Cận Nhất Xuyên đã xác định do Hứa Trăn đóng, vậy tôi có thể dành thời gian cho bộ phim này."
Hồ Vệ Quốc: “……”
Ông ta theo bản năng mà liếc liếc về phía Quách Uy đang ngồi ở phía đối diện.
Hai người hai mặt nhìn nhau.
Tuy rằng điện thoại không mở loa, nhưng văn phòng lớn như vậy, chỉ cách ba bốn mét vẫn có thể nghe rõ...
Nếu Quách Uy diễn thì vướng lịch trình, mà Hứa Trăn diễn liền có thể sắp xếp thời gian rảnh?
Ngô tiên sinh…… cách đối đãi này ngài có phải hơi quá đáng rồi hay không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận