Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 772: Cảm Xúc Đạt Đến Đỉnh Điểm

Trong lúc nói chuyện, hắn cúi thấp đầu xuống, giọng nói dần dần trở nên có chút khàn khàn, nói: “Người ta cũng đã thừa nhận với tôi rồi, tất cả đều là giả, đều là cô ấy đang lừa gạt tôi, trên đời này từ trước tới nay đều không có 'Hoàng Vũ Huyên', đây chẳng qua chỉ là một nhân vật được bịa ra mà thôi.”
“Nhưng là…”
Nói đến đây, hắn nghẹn ngào một lát, nức nở nói: “Tôi rất nhớ cô ấy.”
“Tôi rất muốn gặp cô ấy.”
“Tôi chỉ cần nhắm mắt lại, trong đầu óc toàn bộ đều là cô ấy.”
Hứa Trăn ngồi ở trên ghế cầm, đón ánh nắng hoàng hôn, chậm rãi ngẩng đầu lên.
“Cô gái tôi thích, cô ấy đã biến mất.”
Trong lúc nói chuyện, hắn nhìn Thi Vũ Kiệt ở trước mắt, môi hắn hơi run rẩy, hai hàng nước mắt yên tĩnh lướt qua gò má hắn.
……
“Cắt!”
Ước chừng nửa phút sau, đạo diễn kêu dừng lại.
Hứa Trăn từ trên ghế cầm đứng lên, giơ tay lau nước mắt trên mặt, cười và nói cảm ơn với các nhân viên công tác xung qu.
Ngay lập tức phía bên kia vang lên những lời âm th khen ngợi.
Mấy người quay video giảng dạy ở một bên lập tức xúm lại với nhau, như lấy được bảo vật và phát lại đoạn phim vừa rồi.
“Vừa rồi đoạn này diễn thật sự là quá lợi hại, quả nhiên là d bất hư truyền, hôm nay đúng là không uổng công đến!”
Một người đàn ông trung niên đeo kính chỉ vào hình ảnh trước ống kính, vẻ mặt tán thưởng nói: “Toàn bộ cảnh đó, Hứa Trăn vẫn luôn nhẫn nhịn, các cậu có nhìn ra không?”
“Từ khi một mình ngồi trên ghế cầm, hắn vẫn luôn khống chế, tâm tình thủy chung không lộ ra ngoài.”
“Cho đến khi nói đến 'Tôi rất nhớ cô ấy', hốc mắt đỏ lên; cuối cùng ngẩng đầu lên, nước mắt đã rơi xuống.”
“Thời điểm hoàn toàn chính xác.”
Người trung niên đẩy kính trên sống mũi, “Lúc trước các người hỏi tôi tại sao cảnh khóc lại bị kẹt — đó là lý do khiến nó bị kẹt, đã hiểu chưa?”
“Đắm chìm vào cảm xúc một chút, để nước mắt chảy theo cảm xúc!”
“Khi cảm xúc đạt đến đỉnh điểm, rơi lệ, đây mới là cảnh khóc hiệu quả!”
Học sinh ở một bên nghe vậy đã bừng tỉnh, cả đám gật đầu liên tục như gà con mổ thóc.
Người trung niên nghiêm mặt nói: “Trước đây có người hỏi tôi, lúc biểu diễn đi thi hắn đều khóc thành kẻ ngốc, vì sao cái 'cảm xúc' lúc đó tôi còn cho 0 điểm.”
“Tất cả đều động não đi!”
“Nước mắt dùng để làm gì? Là dùng để lay động cảm xúc người xem, không phải để trút giận!”
“Mỗi ngày chỉ biết khóc, dễ dàng rơi nước mắt thế này thì chỉ có vô ích.”
“Mấy đứa trẻ ở bên cạnh nhà các cậu không được uống sữa, khóc như muốn ngất đi, cậu cũng sẽ không cảm thấy cảm động, đạo lý này sao lại không hiểu chứ?”
“…”
Người trung niên này hướng về phía video của Hứa Trăn, lôi ra, giảng bài kỹ hết sức, giải thích loại cảm xúc nào nên được thể hiện vào thời điểm nào, khiến cho Chu Nhiên ở bên cạnh nghe được mà sửng sốt một lúc.
Lúc trước rõ ràng có nhớ Hứa Trăn nói mình không am hiểu về diễn cảnh khóc…
Ha ha, đây là cái gọi là “Không am hiểu” ? Trình độ sách giáo khoa mà lại không am hiểu…
Hắn nghe cái ông thầy trung niên kia vừa phân tích, chỉ cảm thấy rất có thu hoạch.
Quả thật, người ta nói rất có đạo lý, diễn cảnh khóc cũng giống như phối nhạc, đều là dùng để lay động cảm xúc, phải chú ý điểm kẹt.
Mà điểm kẹt chính là sở trường của tôi, lại còn học được một chiêu!
Có điều, tôi có một câu hỏi: Vào đúng thời điểm đó, nếu như không có nước mắt thì làm sao?

Chu Nhiên ở lại phim trường


Muốn gặp em


bên này vẫn luôn ngồi ngây ngốc đến hơn 6 giờ tối.
Liên tiếp xem mấy vở kịch lớn, làm cho y cảm giác vừa cảm khái vừa chua xót, lúc đi, cả người đều là choáng váng, cần viết gấp mấy bài hát để phát tiết một chút.
Hứa Trăn nhìn bóng dáng ta rời đi, thoáng có chút chột dạ, cảm giác mình giống như đã lừa gạt một đứa trẻ...
Có điều, bản thân cũng không nói linh tinh gì với y.
Phân tích sâu sắc tâm lý nhân vật, tự phủ nhận chấn thương, thực sự là một phương tiện quan trọng để điều chỉnh cảm xúc.
Nhưng mà thủ đoạn này sở dĩ có hiệu quả, là bởi vì mấy năm nay mình viết mấy chục lần tiểu truyện nhân vật, đối với các loại nhân vật, đặc biệt là nhân vật sân khấu điển hình đều có phân tích sâu sắc.
Với trình độ trước mắt của Chu Nhiên, chỉ sợ là chơi không được...
Tất nhiên, nếu sau này y muốn tiếp tục phát triển trong giới showbiz, nếu có cơ hội hắn cũng có thể tiếp tục dạy y.
Có một trái tim muốn tiến lên là quan trọng hơn bất cứ điều gì.
Cuối tháng 2, đoàn làm phim


Muốn gặp em


tiếp tục khẩn trương quay phim từng bước, mà lúc này, bộ phim


Tú Xuân Đao


cuối cùng cũng chào đón buổi công chiếu đầu tiên.
Sau khi Hứa Trăn và Chu Nhiên liên kết tuyên truyền, độ nổi tiếng và kỳ vọng của bộ phim đều tăng lên rõ rệt, tình hình bán vé trước so với dự đoán ban đầu tốt hơn rất nhiều.
Điều này làm cho nhà sản xuất


Tú Xuân Đao


, Hoa Ảnh lão tổng Hồ Vệ Quốc cực kỳ vui mừng.
Tiểu Hứa quả nhiên chưa từng làm mình thất vọng, giá trị của một cái hot search này, tương đương hơn trăm vạn kinh phí tuyên truyền!
Trong khi đó, một tuần triển lãm phim Chông Gai đã kết thúc, trên mạng bắt đầu xuất hiện rất nhiều đánh giá về bộ phim.
Hứa Trăn đã xem sơ qua, đa phần đều là khen ngợi.
Thỉnh thoảng có một số ý kiến khiêu khích, cũng nói tương đối khách quan, hiếm khi thấy loại bình luận một mực chê bai, cho rằng bộ phim rất xấu.
Hướng gió của bình luận này cũng đã khiến cho Hứa Trăn phải uống một viên thuốc an thần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận