Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 698: Trở Về Thủ Đô

Ngay lúc này, một người đứng bên sân, cất giọng hô lên: “Để hắn đứng đi!”
Những người khác nghe vậy thì định lên tiếng nhưng lại thấy đối phương đưa tay lên ngăn cản, nói: “Có gì thì ta sẽ trách nghiệm, cứ để hắn đứng.”
Thẳng đến giờ khắc này, trong mắt Hứa Trăn mới có ba phần thần thái.
Hắn ngẩng đầu lên, nhìn về phía người kia, sau đó nhẹ nhàng gật đậu với đối phương.
Một lát sau.
“Bang!”
Một tiếng vang nhỏ, đàn bồ câu trắng bay xẹt qua ống kính.
Hứa Trăn ở lại đoàn phim “Phong Tranh” cho đến giữa tháng bảy.
Hôm nay là 12 tháng 7, tất cả các cảnh quay của Cung Thứ đã được hoàn thành, có thể sẽ còn một số cảnh cần quay lại và thu âm một lượng nhỏ lồng tiếng, nhưng những công việc này sẽ hoàn thành sau một thời gian.
Đêm đó, Liễu Vĩnh Thanh đặc biệt triệu tập toàn bộ nhân viên chủ sang để tổ chức tiệc chiêu đãi Hứa Trăn và một lần nữa trịnh trọng cảm ơn hắn đã đến đoàn phim "Phong Tranh" để cứu tràng, đồng thời đóng góp một màn trình diễn tuyệt vời như vậy.
Hứa Trăn không dám kể công.
"Phong Tranh" là kịch bản phim điệp chiến hay nhất mà hắn xem trong hai năm qua, hắn rất vinh dự khi nhân cơ hội này được gặp gỡ một nhóm người có tiếng trong giới phim truyền hình Hoa Hạ.
Hứa Trăn rất quan tâm đến các bộ phim truyền hình đề tài điệp chiến, ban đầu hắn vốn nghĩ về việc tự mình làm một bộ phim, nhưng công ty đã bắt đầu tìm kịch bản cho hắn.
Tuy nhiên, sau khi trải nghiệm tại đoàn phim “Phong Tranh”, Hứa Trăn đã tạm gác lại kế hoạch này.
——Từng đi qua biển thì sợ gì nước sâu…
So với “Phong Tranh” thì hắn cảm thấy những kịch bản mình đã đọc trước đó đều là vô vị.
Cho dù là trình độ xuất sắc của câu chuyện, chiều sâu cảm xúc, hay sự sống động của nhân vật, tất cả đều không có bộ nào có thể đánh đồng với bộ phim này.
Liễu đạo đã có nhiều năm kinh nghiệm làm phim điệp chiến và y thật sự có chỗ độc đáo trong phương diện này.
Ai cũng có sở trường cùng sở đoản riêng, công ty Lang Gia Các nhà mình nếu so với người ta thì đúng là vẫn có chút chênh lệch nhất định.
……
Ngày 13 tháng 7, Hứa Trăn vội vã đi máy bay về Hoành Châu.
Thái Thực Tiễn từ đầu tháng 7 cho biết ông sẽ tổ chức một cuộc họp để tổng kết những thành tựu và thua lỗ trong nửa năm, đồng thời sắp xếp việc triển khai cho giai đoạn tiếp theo; nhưng “Nhị đương gia” Hứa Trăn lại thường xuyên bận rộn, cho nên cuộc họp mới bị trì hoãn cho đến hôm nay.
Hai giờ rưỡi trưa hôm đó, báy may đáp xuống thủ đô, Kiều Phong tự mình lái xe tới đón hắn rồi trực tiếp đưa hắn đến công ty.
“Thế nào, mệt muốn chết đúng không?”
Kiều Phong lái xe ở phía trước, nhìn thấy vẻ mặt mệt mỏi của Hứa Trăn thông qua kính chiếu hậu, liền cười nói: “Anh nghe nói cậu còn bị chôn xuống mồ? Ai u, làm diễn viên đúng là không dễ dàng.”
“Này nếu là anh còn chịu không nổi, anh cũng không dám ở một mình ngột ngạt như vậy được.”
Hứa Trăn ngồi dựa vào hàng ghế sau, nhìn tấm lưng rộng lớn của Kiều Phong, rồi bậc giác mỉm cười.
n, nếu như muốn chôn Kiều ca thì nói không chừng đào hố đến lộ ra mạch nước ngầm.
Hứa Trăn hỏi: “Bên phía “Thất Cô” đã chuẩn bị đến đây rồi?”
Kiều Phong nói: “Cũng không sai biết lắm, mấy ngày hôm trước Bành tổng của Hoa Ảnh đã có cuộc gặp với chúng ta và dự định sẽ khởi động máy vào giữa tháng 8.”
Nói đến đây, Kiều Phong thở dài một hơi: “Năm nay, lượng công việc của cậu thật sự quá nhiều.”
“Từ đầu năm đến nay, bắt đầu là “Tú Xuân Đao”, “Thập Nguyệt Vi Thành”, “Phong Tranh”, cuối năm còn có “Thất Cô”, một năm tham diễn ba bộ điện ảnh, một bộ phim truyền hình, đội sản xuất lừa cũng không có làm được như vậy.”
"Tranh thủ tháng này, cậu hãy nghỉ ngơi cho thật tốt.”
Hứa Trăn vừa nghe lời này thì nhịn không được hỏi: “Kiều ca, không phải sau “Thất Cô” em vẫn còn lời mời diễn phim đúng không?”
“Còn có chuyện gì nhỉ?”
Kiều Phong nói: “Cậu không có lời mời nhưng công ty thì có.”
“Tháng trước tại Lễ trao giải Ngọc Lan, “Lang Nha Bảng” đã giành được giải Phim truyền hình hay nhất của năm và nhiều đài truyền hình đang gấp rút hợp tác với chúng ta."
"Sử dụng luồng gió cổ đông này, rèn sắt khi còn nóng và tạo ra bộ phim hot khác, để bảng hiệu “Lang Gia Các” này được bảo vệ vẹn toàn.”
Khi nói chuyện, Kiều Phong hơi hơi nghiêng đầu về phía sau, nói: “Lát nữa trong cuộc họp, Thái tổng sẽ nói chuyện này với cậu, sau đó chúng ta sẽ thảo luận kỹ hơn.”
“Vai chính thứ hai trong bộ phim truyền hình của cậu cần phải được lựa chọn kỹ càng.”
“……”
Dọc trên đường đi, hai người đã nói rất nhiều chuyện, rất nhanh liền đến được công ty.
Công ty điện ảnh “Lang Gia Các” được chính thức thành lập vào tháng 3 năm nay, hiện tại công ty không có nơi dừng chân cố định riêng mà là thuê một tầng của tòa nhà văn phòng.
Sau khi Kiều Phong đậu xe ở sân sau, cả hai đi vào sảnh công cộng trong tòa nhà văn phòng và đến thang máy.
Hứa Trăn nhìn lên bảng hướng dẫn trên tường, phát hiện ngoài bọn họ thì còn có các công ty Internet, công ty luật, cơ sở giáo dục và thậm chí cả một nhà thiết kế tóc ở trong tòa nhà văn phòng này.
Nhìn nhóm “Hàng xóm” hoa hoè loè loẹt, Hứa Trăn thật sự khó mà nhịn cười.
Vẫn còn nhớ rõ, Đông Nhạc Điện Ảnh đã có một tòa văn phòng độc lập từ trước.
Tuy diện tích không lớn, nhưng toàn bộ kiến trúc đều thuộc về chính mình.
Nhân viên bảo an sẽ chặn tất cả các chiếc xe từ bên ngoài tới, nhóm nghệ sĩ đến nơi đó cũng giống như trở về nhà, chưa bao giờ phải mang kính râm hay là mang khẩu trang.
Bạn cần đăng nhập để bình luận