Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 153: Tiết Mục Võ Thuật

Hứa Trăn nhịn không được mà hô nhỏ một tiếng.
Gala lễ hội mùa xuân!
Trời ạ, Gala lễ hội mùa xuân thật sự mời mình sao!
Trách không được Kiều ca vừa rồi nói, chuyện này còn quan trọng hơn so với việc đi Hoành Châu.
Đây không chỉ là chương trình văn nghệ được yêu thích nhất cả nước mà còn là lời khẳng định rất lớn từ phía chính phủ!
Đối với các nghệ sĩ trẻ, những thứ quan trọng hơn Gala lễ hội mùa xuân chỉ có thể đếm trong đầu ngón tay!
Lúc này, đầu óc của Hứa Trăn nhất thời hơi quay một chút, hắn nhịn không được mà âm thầm nghĩ: Cho mình đi tham dự Gala lễ hội mùa xuân, là định để mình biểu diễn tiết mục gì?
Tôi không biết ca hát, tiểu phẩm? Tiểu phẩm có lẽ thử xem…
Mà lúc này, Chu Hiểu Mạn ở bên cạnh mở miệng hỏi ngay vấn đề mà Hứa Trăn đang thắc mắc: “Kiều ca, bọn họ mời a Trăn đến diễn tiết mục gì vậy?”
Kiều Phong nói: “Tiết mục gì thì chưa nói, nhưng anh đoán chừng là tiết mục võ thuật.
“Bởi vì vừa rồi người gọi điện tới là Viên Vũ Anh.”
Vừa nói, hắn vừa quay đầu nhìn về phía Hứa Trăn: “Viên Vũ Anh chính là chỉ đạo võ thuật của đoàn phim “Sở Lưu Hương Truyền Kỳ”, cậu vẫn còn ấn tượng đúng không?”
Hứa Trăn nghe vậy thì ngẩn ngơ.
Viên chỉ đạo?
Hóa ra là vị đại thúc này?
Trách không được, lúc trước đi chung xe với hắn, Viên Chỉ đại liên tiếp hỏi mấy vấn đề liên quan đến Gala lễ hội mùa xuân.
Hóa là tính toán muốn mời mình tham gia Gala lễ hội mùa xuân!
Nghĩ đến đây, Hứa Trăn bỗng nhiên cảm giác trên trán có chút đổ mồ hôi.
Ách, nhân tiên, lúc trước mình đã nói cái gì nhỉ?
Có vẻ như không có gì tốt để nói...
Không không không……
Hứa Trăn lắc lắc đầu.
Đáng lẽ lúc đó mình phải nói Gala Lễ hội mùa xuân rất sôi động, đặc biệt là bầu không khí.
Vâng, vâng, tôi đang khen Gala Lễ hội mùa xuân!
Hứa Trăn lừa mình dối người mà thầm nghĩ.
Một giờ sau, một số người trở lại căn hộ gần trụ sở Đông Nhạc.
Kiều Phong không có trực tiếp đưa Hứa Trăn đi đến trường quay số 1 của CCTV.
Vì công tác chuẩn bị cho Gala lễ hội mùa xuân được giữ bí mật nên không ai được phép có mặt ngoại trừ chính các diễn viên.
Một lúc sau, ê- kíp chương trình đã cử xe chuyên dụng đến đón Hứa Trăn. Người lái xe là một đại ca khoảng 30 tuổi tự xưng họ Ngưu, vì vậy Hứa Trăn gọi hắn là Ngưu ca.
Trên đường đến trường quay, Hứa Trăn trộm hỏi: "Ngưu ca, hôm nay mời tôi đến trường quay làm gì vậy? Phỏng vấn hay tập luyện?"
Ngưu ca nghĩ nghĩ, nói: “Xem như phỏng vấn nhỏ đi.”
Nói xong, hắn khẽ quay đầu lại cười với Hứa Trăn: "Cậu đừng quá căng thẳng, đừng lo lắng, buổi phỏng vấn nhỏ này khác với buổi thử vai khi cậu đóng phim điện ảnh hoặc truyền hình.
“Chương trình đã mời cậu thì chính lựa chọn cậu.
“Lát nữam lãnh đạo nói cậu làm cái gì thì cậu cứ làm cái đó là được.
Hứa Trăn nghe được lời này, nhẹ nhàng gật gật đầu, nhưng trong lòng vẫn như cũ, hơi hơi khẩn trương.
Cảm giác như một người nhà quê sắp vào thành phố, dáng vẻ chưa từng hiểu chuyện trên đời.
Khoảng nửa giờ sau, cả hai đã đến đài truyền hình CCTV số 1 trong lời đồn. Sau khi xuống xe, Hứa Trăn từ xa nhìn về phía bên ngoài đài truyền hình. Nó là một tòa nhà hình tròn khá khiêm tốn với phong cách rất rõ ràng của thế kỷ trước.
Tường bên ngoài được lát gạch, sân lát xi măng, trước cổng có logo CCTV màu vàng kim, trông thời trang và tinh tế hơn nhiều so với trụ sở của các công ty lớn gần đó.
Sau khi bước vào lối vào chính của đài, điều đầu tiên đập vào mắt là một hành lang uốn cong.
Hứa Trăn nhìn nơi này thì không khỏi bật cười,
Nơi này quá quen thuộc!
Mỗi năm trước khi phát sóng Gala Lễ hội mùa xuân, các phóng viên đều có mặt ở hành lang này để phỏng vấn các diễn viên đang chờ đợi.
Trước màn hình TV, Hứa Trăn đã nhìn thấy rất nhiều nghệ sĩ lão làng nổi tiếng trang điểm, chờ đợi trên sân khấu và đọc lời thoại ở hành lang này.
Nhìn vào bây giờ, không có đèn trang trí, hành lang này trông xám xịt, chật hẹp và cũ kỹ, hoàn toàn mất đi ánh hào quang bí ẩn trong ống kính.
Hứa Trăn đi hết một vòng, tò mò nhìn quanh một lượt rồi so sánh khung cảnh trong trí nhớ với cảnh thật trước mắt, cảm thấy vô cùng mới lạ.
Đây là sảnh trường quay của Gala Lễ hội mùa xuân mà CCTV đã sử dụng hơn 10 năm!
Mà hiện giờ, tôi thực sự có cơ hội đến nơi này!
Mãi cho đến khoảnh khắc này, Hứa Trăn mới hoàn toàn nhận ra rằng mình thực sự là một nghệ sĩ.
Không còn là đứa trẻ chỉ biết nhìn chằm chằm vào thế giới hào nhoáng này trước TV!
"Cái gì? Thật là quá đáng!"
"Vừa rồi còn nói tốt, kết quả quay đầu liền nói đổi người, tại sao không thay hết chúng ta luôn đi?”
“……”
Trong khi Hứa Trăn đang vô cùng thích thú chiêm ngưỡng hành lang của trường quay Gala Lễ hội mùa xuân, thì trong trường quay, một vài cô gái nhỏ mặc đồng phục võ thuật đang túm tụm lại với nhau, thì thầm với vẻ mặt không hài lòng.
Trước mặt các nàng, một lão nhân tóc hoa râm duỗi tay đè xuống, trầm giọng nói: "Đừng nói nhảm.
“Không sợ đạo điễn cắt tiết mục của chúng ta sao?”
Một trong những cô gái bĩu môi và lẩm bẩm: "Cắt thì cắt, ai quan tâm? Dù sao cũng không có quay trực diễn khuôn mặt.”
Miệng thì nói như vậy, nhưng giọng lại nhỏ như muỗi kêu, vì sợ rằng lời phàn nàn này sẽ bị một người nào đó nghe thấy.
Lúc này, trên sân khấu có ba mươi bốn mươi diễn viên võ thuật đang đứng, có nam có nữ, già trẻ lớn bé.
Những người này là diễn viên chính của chương trình võ thuật “Giang Sơn Như Họa”, đến từ trung tâm võ thuật Kiều Tháp Dự Châu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận