Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 1008: Chỉ Đạo Hứa Thật Tốt

Tiếp tục cho tới trưa, đoàn phim "Thằng em lý tưởng" vẫn chưa đuổi kịp đuổi tiến độ nên cũng chỉ quay xong hai phân đoạn này.
Nhưng sau khi hai phân cảnh đơn giản này được quay xong lại như cho đoàn phim uống một viên thuốc an thần chất lượng cao.
—— mấy vị diễn viên đặc biệt biểu diễn tự nhiên hài hòa, không có chút xíu nào là;
Thái Thực Tiễn biểu diễn càng là cảm tình chân thành tha thiết, hoàn mỹ phù hợp yêu cầu nhân vật làm người khác vui sướng vô cùng.
Đến loại nhiệm vụ độ khó địa ngục đều có thể hoàn thành viên mãn, vậy các loại nhiệm vụ có là cái gì?
Hứa Trăn có thể dạy bảo những người như vậy thành tiêu chuẩn chuyên nghiệp, sao lại không thể dạy bảo được Từ Hạo Vũ, Liễu Mộng Dao?
Trong studio, hai vị nhân viên công tác tổ quay phim vừa thu dọn đồ đạc, vừa liếc trộm Hứa Trăn bên trong studio, nhỏ giọng nói: "Phía trước vẫn luôn không rõ ràng cái gì gọi là gánh team, hôm nay cuối cùng đã được thấy rõ."
"Thằng nhóc mập mạp vừa rồi có cần phải diễn kịch gì à? Ngay từ đầu là bị khuôn mặt gợi đòn của chỉ đạo Hứa hù cho mơ hồ, sau là sống sờ sờ bị dọa khóc!"
Đồng bạn bên cạnh cậu ta như thể lòng vẫn còn sợ hãi mà gật gật đầu, nói: "Đừng nói mặt đối mặt, tôi ở bên cạnh xem còn bị hù giật mình."
"Cái mặt máu không đó còn trợn ngược mắt nhìn, lúc tôi đẩy máy quay phim tay kém chút run rẩy!"
Hai người nhìn chung quanh không có ai, chít chít ục ục khe khẽ bàn luận nói: "Cho nên, trước đó hễ Từ Hạo Vũ đụng phim nào có chỉ đạo Hứa là phim đó có thể diễn tốt, quả nhiên còn là bởi vì chỉ đạo Hứa giáo thật tốt, phải không?"
"Ha ha ha, cậu cứ nói vậy, đến cả Thái tổng đều có thể diễn sinh động, không thua tiêu chuẩn người trong nghề."
"Nói Thái tổng làm cái gì, đến cả diễn viên đặc biệt còn được gánh cho, tôi cảm giác có là tôi thì cũng diễn đạt."
"..."
Cả cái studio đều tràn đầy năng lượng tích cực, như là vừa hoàn thành một cửa ải yêu cầu kỹ thuật vô cùng khó khăn.
Đám người vốn cho là, Hứa Trăn chỉ là bằng vào thân phận tư sản có tiền của mình để treo cái dánh "Phó đạo diễn", kết quả vạn không nghĩ đến, người ta không chỉ không làm xấu danh phó đạo diễn, hơn nữa còn hoàn mỹ làm được tuyệt đại đa số công việc mà đến cả đạo diễn đều làm không xong: dạy bảo diễn viên.
Hơn nữa còn là phương thức dạy bảo biến đá thành vàng.
Bên trong studio, nhóm nhân viên công tác không khỏi nổi lòng tôn kính với vị diễn viên tuổi còn trẻ này.
Mặc dù bởi vì hình tượng nhân vật, hiện tại Hứa Trăn nhìn qua còn muốn trẻ hơn so với tuổi thật, nhưng vấn đề này không ảnh hưởng chút nào đến trình độ tôn kính mà đám người dành cho hắn.
Sau hơn nửa ngày quay phim, ngay cả một ít người tuổi đã lớn cũng ngấm ngầm sửa miệng xưng hô với hắn từ "Tiểu Hứa" biến thành "chỉ đạo Hứa", "thầy Hứa".
Rốt cuộc thì học trước hay sau, người tài vẫn được trọng.
Thứ quyết định thân phận của một con người xưa nay không phải do tuổi tác, mà là thực lực của người đó.
Mười hai giờ trưa, đoàn phim tiến vào thời gian nghỉ trưa.
Hứa Trăn cùng đạo diễn trường quay lúc này đang ở trong studio thương lượng công việc buổi chiều, nghe được hai chữ "ăn cơm", đạo diễn trường quay vô ý thức đi đến phía sau Hứa Trăn, đẩy xe lăn của hắn.
"Chỉ đạo Hứa, ăn cơm ăn cơm."
Đạo diễn trường quay ân cần cười nói: "Trời lớn, đất lớn, không lớn bằng cơm, chúng ta cơm nước xong xuôi trước rồi lại tiếp tục thảo luận công việc."
Nói xong, gã không nói lời nào mà đẩy xe lăn quay nửa cái vòng, vui sướng mà đẩy xe về phía quầy đồ ăn.
Nhưng khi chưa đẩy được mấy mét, chỉ thấy Hứa Trăn linh hoạt nhảy xuống khỏi xe lăn, hơi có vẻ lúng túng nói: "Đạo diễn Hồ, không cần không cần, tôi tự đi được."
Đạo diễn trường quay: "..."
Nghe chung quanh vang lên tiếng cười nhẹ, đạo diễn trường quay mặt đỏ đến bên tai.
...
Phần cơm trưa của Hứa Trăn là “bữa ăn dinh dưỡng" đơn giản dễ làm, chỉ có canh và củ.
Người khác đều có cá kho, bò hầm, thịt nướng để chọn lựa, hắn chỉ có thể chọn dấm trộn khổ qua và canh bí đỏ nấu bắp.
Hứa Trăn lúc này không khỏi hoài niệm thời gian còn ở đoàn làm phim "Dùng trí thắng được Uy Hổ sơn", mặc dù vật tư thiếu thốn, tay nghề của những nhân viên công tác cũng đáng lo, nhưng tối thiểu bao no.
Dương Tử Vinh nhưng không cần hình tượng người bệnh ốm yếu của Thẩm Thế Hà, đạo diễn còn mong muốn hình tượng lúc ấy của hắn rắn chắc khoẻ mạnh hơn.
Hơn nữa, thỉnh thoảng còn có thể vụng trộm nướng hai củ khoai lang ăn.
Chẳng qua cũng may, một tay cầm canh bí đỏ ăn, lỗ tai còn có thể nghe thấy đám người trong đoàn phim tán thưởng hai cảnh diễn đã hoàn thành giấc sáng nay, này cũng coi là một món ăn tinh thần bổ dưỡng.
Về phần hai cảnh phim đã quay xong trong buổi sáng hôm nay, bản thân Hứa Trăn cũng rất hài lòng.
Trước khi khai máy bộ phim "Thằng em lý tưởng", hắn vắt óc suy nghĩ hồi lâu để tìm mưu kế, mới rốt cuộc quyết định xong xuôi từng chi tiết.
Bao quát như thế nào kết hợp kinh nghiệm cuộc sống thực tế của chú Thái để viết tiểu truyện về nhân vật "cậu của Thế Hà"; phải có cảm xúc ra sao mới có thể khiến chú Thái biểu diễn ra trạng thái mất nhân tính.
Bao quát cả tình huống của mấy vị diễn viên đặc biệt, bọn họ nếu không thể đọc tốt lời kịch thì thôi không đọc, lời kịch của bọn họ cứ để cho bản thân mình nói ra là được; bọn họ không thể khống chế tốt cảm xúc, vậy thì do chính mình khống chế, dẫn dắt cảm xúc của bọn họ.
Những thứ trên nói thì rất dễ dàng, trên thực tế lại rất nhọc lòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận