Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 756: Không Phải Khán Giả Của Cậu

Mà sự vạch trần thân phận này, tuy rằng đã chấm dứt sự nghi hoặc vừa rồi, rồi lại tạo ra sự trì hoãn khác.
Bí mật này của Cận Nhất Xuyên, có ai khác biết hay không, liệu có đem đến tai họa ngầm gì cho hắn không?
“Xin lỗi, thực sự xin lỗi, thực sự xin lỗi, tới muộn rồi.”
Chu Nhiên đang xem rất vui, bỗng nhiên nghe được cách đó không xa có người đang nói chuyện với bảo an.
Hắn theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy hai người phụ nữ trẻ tuổi đứng ở cửa phòng chiếu phim, đang nhận lỗi với kiểm phiếu viên ở hội trường.
Kiểm phiếu viên vẻ mặt không vui nói: “Lần sau chú ý một chút nhé, mở màn được 12 phút luôn rồi!”
“Rạp phim quy định, sau khi mở màn 10 phút không cho phép vào rạp nữa, không có lần sau đâu đấy!”
Hai bạn nữ nghe vậy, vội vàng cúi đầu khom lưng mà cười nịnh nọt, thật cẩn thận mà từ cửa đi vào.
Mà Chu Nhiên nghe thấy cuộc hội thoại này, không khỏi có chút kinh ngạc.
Vừa mới qua đi 12 phút?
12 phút mà đã diễn xong một hồi bắt giữ xuất sắc, thể hiện rõ ràng khốn cảnh trước mắt của tam huynh đệ?
Nội dung này cũng quá vững chắc rồi nhỉ? ?
Lúc này, hai người trẻ tuổi lúc nãy đã tiến vào, ngồi xuống hàng ghế phía sau Chu Nhiên.
Chỉ nghe thấy người bạn bên cạnh nhỏ giọng hỏi: “Ể, hai người lúc nãy không phải là đi xem "Tựa Thủy Lưu Niên" (Như Nước Năm Xưa) sao? Sao lại chạy sang bên này?”
Hai người vừa tiến vào một liên thanh mà thở dài nói: “Aiya đừng nói nữa, đó là cái thứ gì cơ chứ.”
“Một chút cốt truyện cũng không có, hoàn toàn chỉ là MV bài hát mới của Chu Nhiên.”
“Nhìn nửa tiếng thật sự không xem nổi nữa, liền chuồn ra đây, vừa hay "Tú Xuân đao" bên này còn vé, nên lại đây tìm mấy người.”
Chu Nhiên ngồi ở hàng phía trước: “……”
“Ha ha...”
Chu Nhiên đang bị xuyên tim*, bên cạnh bỗng nhiên lại truyền đến một tiếng cười khẽ.
Y quay đầu vừa thấy, thấy người đang cười chính là nhà phê bình điện ảnh quen thuộc Trần Nhược Vũ ở bên cạnh.
Chu Nhiên: ?!
Vị chị đại này thấy Chu Nhiên ánh mắt căm giận, mất tự nhiên mà thu lại nụ cười, nhỏ giọng nói: “Không cần để ý, những người này không phải khán giả của cậu.”
Chu Nhiên bĩu môi, không lên tiếng.
Bỏ đi, làm dâu trăm họ, dù sao cũng phải cho phép có người không thích xem phim thanh xuân chứ?
Song, khi Chu Nhiên miễn cưỡng buông bỏ cảm xúc, nhưng lời chế giễu của hai cô gái lúc nãy lại không dừng lại
““Tựa Thủy Lưu Niên” đúng thật là bộ phim thanh xuân rách nát nhất trong số những bộ tớ đã xem mấy năm nay…”
Trong đó có một cô gái nhỏ giọng chê bai nói: “Không đầu không đuôi mà bày ra các loại nguyên tố hóa học*, đi học truyền giấy bị bắt rồi lại phạt đứng, thi đấu bóng rổ phạm quy, đánh nhau, yêu sớm bị mời phụ huynh... Cuối cùng được khâu lại một cách kỳ quái, không có một chút logic nào, hoàn toàn không biết anh ta muốn nói cái gì.”
Bạn học bên cạnh nói: “Phim thanh xuân đều không phải như vậy sao? Cậu còn có thể trông mong có cái nội hàm thâm sâu gì đó vào nó.”
Trước đó người nọ lẩm bẩm nói: “Tớ không trông mong nó có nội hàm, tớ chỉ muốn xem một đoạn tình yêu ngọt ngào mà thôi, nhưng vấn đề là, nó không ngọt!”
“Chu Nhiên và nữ chính căn bản không phát ra điện!”
“Rõ ràng là phim tình yêu, sau khi xem xong tớ hoàn toàn không có cảm giác tim đập chút nào.”
“Quá thảm, có biết yêu đương hay không vậy?”
“Nữ chính nhìn anh ta mặt đỏ tim đập, nai con chạy loạn, nhưng là bên anh ta hoàn toàn không có phản ứng lại.”
Cô gái nhỏ giọng phàn nàn nói: “Giống như là nữ chính đang nhìn anh ta, nhưng như thế anh ta đang nhìn gàu trên đầu nữ chính vậy, tần số của hai người hoàn toàn không khớp —— mấy cậu có thể hiểu được loại cảm giác này không?”
“Phụt ha ha... Gàu là cái quỷ gì!” Lời này vừa ra, chung quanh lập tức vang lên một tràng cười trầm thấp.
Chu Nhiên: “...”
A! Đừng nói nữa! Xin các người đừng nói nữa!
Nói tiếp tôi thật sự muốn khóc đó! !
“Khụ khụ...” Lúc này, Trần Nhược Ngu bên cạnh rốt cuộc cũng hắng giọng nói, quay đầu ra sau thấp giọng nói, “Mấy vị, làm phiền nói nhỏ một chút?”
Các nữ sinh phía sau lúc này mới ngượng ngùng mà xin lỗi, ngưng cái đề tài khiến người khác nghẹt thở này.
“Phù...”
Chu Nhiên thở dài một tiếng, nằm liệt trên chỗ ngồi, uể oải nhìn màn hình trước mặt, đối với hành vi đổi vé của mình với Hứa Trăn lúc nãy cảm thấy không kịp hối tiếc.
Nghiệp chướng a!
Rốt cuộc mình nối sai cọng dây thần kinh nào vậy, một hai phải chạy đến “Địch Doanh” xem phim!
Y miễn cưỡng dời lực chú ý của mình đến cốt truyện của “Tú Xuân đao”, muốn cũng tìm một chút gì đó để chế giễu một chút.
Nhưng mà, kế tiếp này đoạn cốt truyện thật sự là không cách nào chế giễu được.
—— lại là một đoạn diễn cực kỳ xuất sắc.
Ba anh em phụng mệnh đi bắt giữ Ngụy Trung Hiền, đại ca vì tham công, không gọi viện binh, trực tiếp to gan lớn mật dẫn theo hai người anh em lỗ mãng đi rồi.
Trong cơn mưa đêm xối xả, tam ca cùng nhóm hộ vệ của Ngụy Trung Hiền ở một dịch quán đánh đến vô cùng náo nhiệt.
Nhị ca Thẩm Luyện dưới sự trợ giúp của hai người anh em giết vào trong lâu, tìm được Ngụy Trung Hiền.
Nhưng dưới sự mê hoặc của đối phương, gã ta lại bị ma quỷ ám, cầm số bạc Ngụy Trung Hiền dùng để mua mạng, nói dối bảo đối phương đã chết, chỉ mang về một cái xác cháy phục mệnh.
Bí mật này người bên trên cũng không biết, hai người anh em của Thẩm Luyện cũng không biết, chỉ có bản thân Ngụy Trung Hiền biết.
Thẩm Luyện vốn tưởng rằng chuyện này có thể giấu trời gạt biển, ba anh em gã từ đây thăng quan phát tài.
Nhưng mà màn ảnh vừa chuyển, trong khu rừng ở ngoài thành, Ngụy Trung Hiền lại bí mật ước định ngày hẹn để gặp đề lĩnh Đông Xưởng-Triệu công công, yêu cầu gã giết chết ba tên Cẩm Y Vệ kia diệt khẩu.
—— bởi vì, bọn họ biết bản thân còn sống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận