Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 267: Tổng Đạo Diễn Đến

Sở Kiêu Hùng thật ra biết Hứa Trăn làm người thành thật, hắn nói thuộc, vậy nhất định là thật sự thuộc.
Ông ta nhìn về phía Hứa Trăn, thấy trong mắt đối phương không có nửa điểm hoảng hốt, vì thế liền ha hả cười nói: “Được rồi, vậy trò chơi hành tửu rượu hôm nay sẽ bắt đầu từ Công Cẩn rồi.”
Vừa nói, Sở Kiêu Hùng trong tay lấy ra một cái máy tính bảng, lật xem nhanh chóng, nhanh chóng tìm được đoạn văn mình muốn, nói: "Từ trước Chiến Thần Xích Bích, các văn thần và tướng lĩnh của Giang Đông đều đến phụ đệ của Chu Du để tham quan nơi này.”
Hứa Trăn nghe vậy, bất đắc dĩ mà cười cười, gật đầu đáp ứng.
Hắn mơ hồ hồi ức lại tình tiết bối cảnh của đoạn này.
Đại quân của Tào Tháo đang đến gần, Gia Cát Lượng một mình đi Giang Đông, chủ trương liên minh Tôn, Lưu, để chống lại Tào quân.
Nhưng thái độ của Tôn Quyền lại dao động không chừng, không biết nên chiến hay là nên hàng.
Tất cả mọi người ở Giang Đông đều biết rằng Tôn Quyền rất coi trọng Chu Du, vì vậy, trước khi Chu Du gặp Tôn Quyền, văn thần võ tướng liên lan đều đến phủ đệ của Chu Du vào ban đêm để bày tỏ ý kiến của họ, mong rằng hắn có thể cân nhắc.
Nhưng thằng nhãi Chu Du này lại thấy người nói tiếng người, gặp quỷ nói tiếng quỷ, dăm ba câu đều dối gạt đám người này.
Cốt truyện đoạn này, cũng là lần đầu tiên thể hiện rõ tích cách của Chu Du trong “Tam Quốc Diễn Nghĩa”.
—— thái độ thượng ôn hòa nho nhã, nhưng trong xương cốt lại không coi ai ra gì.
Diễn viên đóng vai Trương Chiêu dẫn đầu mở miệng nói: “Sở đạo, nếu là đoạn này, vậy ta nói trước?”
Sở Kiêu Hùng gật gật đầu, cười nói: “Ngài bắt đầu đi.”
Trương Chiêu vì thế liền ngồi ngay ngắn, quay đầu nhìn về phía vị trí Hứa Trăn đang ngồi cạnh cửa.
Buổi tiệc lúc đầu có chút ồn ào liền tức khắc an tĩnh xuống.
Trương Chiêu nói: “Đô đốc cũng biết tình hình hiện tại của Giang Đông?"
Hứa Trăn dựa theo lời kịch của Chu Du, lắc đầu nói: “Không biết.”
Trương Chiêu nói: “Tào Tháo ủng binh trăm vạn, đóng quân phía trên sông lớn. Hôm qua hịch văn truyền đến tận đây, dục thỉnh chủ công cùng đi săn ở Giang Hạ. Tuy có ý nuốt chửng nhưng tạm thời chưa lộ ra, ta muón khuyên chủ công tạm thời đầu hàng để tránh tai họa cho Giang Đông.
“Nhưng không ngờ Lỗ Tử Kính lại có thể mang quân sư của Lưu Bị là Gia Cát Lượng từ Giang Hạ về đây…”
Diễn viên đóng vai Trương Chiêu vừa mở miệng chính là một đoạn lời thoại dài hơn trăm chữ, chi, hồ, giả, dã, tương đương khó đọc.
Tuy nhiên, trước sự ngạc nhiên của Hứa Trăn, tiền bối này không chỉ đọc thuộc lòng nội dung lời thoại một cách hoàn hảo mà còn xử lý nhịp điệu của giọng điệu một cách tinh tế đến mức gần như có thể trực tiếp sử dụng nó để quay phim.
Sau khi người này đọc xong, chung quanh lập tức vang lên một trận âm thanh tán tưởng tự đáy lòng.
Hứa Trăn thấy thế, cũng liền nỗ lực điều động cảm xúc, nghiêm túc ngâm nga lời kịch của Chu Du: “Ta cũng muốn hàng từ lâu, đợi ngày mai chủ công trở về mới có thể quyết định.”
Ngay sau đó, Trình Phổ, Hoàng Cái, Gia Cát Cẩn, Lã Mông, đám người này thay phiên tiến lên, tỏ rõ chủ trương của mình.
Những người này tuy không lợi hại như lời thoại của Trương Chiêu, nhưng tất cả đều thuộc lòng nội dung.
Trình Phổ, Gia Cát Cẩn, mỗi người nói sai mấy chữ, liền bị phạt một chén rượu.
Hứa Trăn thuật lại lời thoại của Chu Du từ đầu đến cuối, miễn cho bị phạt.
Rất nhanh, đoạn trò chuyện dài dòng này cũng đã kết thúc, hiệu quả cũng tương đối tốt.
Sở Kiêu Hùng ngay sau đó lại rút ra một đoạn khác, đám người Tôn Quyền, Lỗ Túc lần lượt xuất hiện, có thắng có bại.
Sau mấy vòng chơi, tất cả mọi người đang có mặt đều đã đọc ít nhất một vòng lời thoại, có người cực kỳ nổi bậc, cũng có người nét mặt khổ sở uống thêm vài ly rượu.
Hứa Trăn ngồi ở một bên lẳng lặng nghe, bản lĩnh đọc lời thoại của những người này có cao có thấp, mà trình độ ngâm nga thuần thục cũng khác biệt vô cùng.
Có người đọc đến lưu loát trôi chảy, cũng có người đọc vấp váp, gập ghềnh.
Nhưng có thể thấy, trước khi đến đây, về cơ bản tất cả mọi người đều dành thời gian để đọc thuộc lòng lời thoại, ít nhất họ cũng có hiểu biết chung về nội dung.
Hai diễn viên đóng vai Lô Túc và Trương Chiêu là một trong những người xuất sắc nhất.
Chỉ chớp mắt, hành tửu lệnh tiến hành gần nửa giờ, nhưng hai người này vẫn luôn trước sau đọc lời thoại, một chữ cũng không sót.
Ngay khi hai vị diễn viên vẫn đang một chọi một, thì ngoài cửa bổng nhien vang lên tiếng đập cửa.
Hứa Trăn ngồi gần cửa nhất, cho nên đi ra mở cửa, tuy nhiên lại nhìn thấy hai vị đứng ngoài cửa thế mà là người quen.
----- Tổng đạo diễn đoàn phim “Tam Quốc”, Cao Chấn và diễn viên đóng vai Gia Cát Lượng, Trần Chính Hào!
Nhìn thấy hai người bọn họ tới, mọi người trong phòng đang chơi đến phấn chấn liền tức khắc im như ve sầu vào đông.
“Yo, các vị đang chơi trò gì vậy?” Cao Chấn mỉm cười liếc nhìn mọi người, liếc nhìn chén đĩa lộn xộn trên bàn rồi lại nói: “Vừa rồi tôi nghe nói các vị đang thi đọc thuộc lời thoại, người nào thua thì bị phạt rượu đúng không?”
Nói xong, hắn quay đầu nhìn về phía Trần Chính Hào đang đứng bên cạnh, nói: “Thật đúng lúc, Gia Cát Khổng Minh tới!”
Cao Chấn ha hả cười nói: “Vừa vẹn có thể tham gia!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận