Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 651: Đại Khỉ Ti? ?

Chỉ chốc lát sau, Hứa Trăn đã đi tới ngọn núi nơi đoàn phim lấy cảnh.
Hắn quen cửa quen nẻo mà tìm nhân viên hậu cần của phim trường, sau một phen trao đổi, hắn tạm thời đem xe máy đến phòng đạo cụ, rồi giao chìa khóa cho trợ lý của A Y Mộ.
Giao xe xong, Hứa Trăn cũng không vội rời đi mà đứng ở bên cạnh phim trường “Ỷ Thiên” để quan sát.
Khu vực đóng đô của đoàn phim nằm trên một thung lũng tương đối bằng phẳng ngay lưng chừng núi, dưới vách đá ở phía bắc, một cung điện cao chót vót được xây dựng tạm thời dựa vào Thương Sơn.
Quảng trường lót đá xanh rộng lớn, lan can bằng đá trắng chạm ngọc, dọc theo bậc thang hướng về phía cửa, đẩy cổng tháp canh có hoa văn cổ quái ở bên ngoài cung điện, sau đó…
Sau đó liền không có sau đó.
Hứa Trăn đứng ở phim trường, có thể nhìn thấy rõ ràng, “Cung điện” này chỉ là một bức tường.
Thậm chí mặt sau của bức tường còn chưa được sơn, lộ ra gạch đỏ, nhìn qua trông rất buồn cười.
Hứa Trăn hiểu, những cảnh quay bên trong cung điện đều sẽ được hoàn thành ở studio, còn nơi này chỉ được sử dụng cho các cảnh quay ở lối vào của cung điện.
Năm đó, Di Hoa Cung của “Tuyệt Đại Song Kiêu” cũng áp dụng phương pháp này.
Cho nên, Hoa Vô Khuyết chưa một lần chân chính “Đi vào” Di Hoa Cung, nghe đến đây lại có chút tiếc nuối.
“Tiểu Tằng, bên này bên này!”
Lão Hải thúc đang chuẩn bị giao cơm hộp thì nhìn thấy hắn, ông vẫy vẫy tay, gọi: “Mau qua đây, thúc vừa bổ trái dưa hấu xong này!”
Hứa Trăn cười cười, bước chân nhẹ nhàng mà đi về phía xem ba bánh của Lão Hải thúc.
Xe của Lão Hải dừng ở đối diện cung điện, lúc này đoàn phim còn đang quay chụp, cho nên chỉ có mấy nhân viên công tác đến nhận cơm hộp, tự mình ngồi xổm dưới bóng râm của chân tường, ăn đến khoan khoan khoái khoái.
Thấy Hứa Trăn lại đây, Lão Hải liền đưa cho hắn một miếng dưa hấu vừa mới cắt xong.
Hứa Trăn nhận lấy dưa hấu, đè vành mũ ngư dân trên đầu xuống, tháo khẩu trang rồi ngồi xổm dưới chân tường giống như đám nhân viên công tác xung quanh.
“Cái gái kia thật xinh đẹp, cảm giác còn đẹp hơn Triệu Mẫn và Chu Chỉ Nhược,” Một nhân viên vừa ăn cơm hộp, vừa nhìn diễn viên trong sân, nói: “Tên là gì nhỉ, diễn vai gì vậy?”
Người bên cạnh cười nói: “Đẹp là đúng rồi.”
“Cô ấy tên là A Y Mộ, diễn vai Đại Khỉ Ti, Thánh Nữ Minh Giáo Ba Tư, vốn là một mỹ nữ tuyệt sắc.”
“Tôi sớm đã muốn nói, tại sao các bản “Ỷ Thiên” trước kia đều tìm một đống bác gái trung niên đến diễn vai Đại Khỉ Ti, đeo thêm tròng mắt xanh thì có thể biến thành người Tây Vực sao? Giới nghệ sĩ lại không có diễn viên Tây Vực!”
Hứa Trăn nghe được lời này, thì không khỏi dựng lỗ tai lên.
Đại Khỉ Ti?
A Y Mộ thật sự diễn nhân vật này sao?
Hắn đứng dậy, thăm dò mà nhìn xung quanh khắp phim trường, quả nhiên là thấy A Y Mộ mặc một thân váy dài màu tím đen, trên mặt mang theo lụa mỏng, mái tóc xoăn giống như mì gói, quả nhiên là bộ dáng của nữ nhân Tây Vực.
Được rồi, tuy nói nhan sắc của Đại Khỉ Ti được xếp ở hạng đầu trong “Ỷ Thiên”, nhưng Hứa Trăn vẫn cảm thấy buồn cười.
Bởi vì nhân vật này trừ bỏ là Thánh Nữ Minh Giáo, Tử Sam Long Vương thì còn có rất nhiều nhân vật khác.
Ví dụ như Kim Hoa bà bà, mẹ của Tiểu Chiêu…
Hứa Trăn vừa ăn dưa hấu vừa nhìn diễn viên diễn xuất trong sân, chỉ cảm thấy tâm trạng khác hẳn.
Hóa trang của A Y Mộ đúng là có mấy phần phù hợp với Đại Khỉ Ti: Hốc mắt thâm thúy, sống mũi cao thẳng, ngũ quan tinh xảo, khá bắt mắt.
Dựa theo tiêu chuẩn chọn vai của “Tam Quốc” thì cho dù cô không diễn, nhưng với tạo hình này cũng đáng đạt 85 điểm.
Phân cảnh trước mắt là một đoạn hồi ức trong câu chuyện:
Nhiều năm trước kia, khi Minh Giáo vẫn còn toàn thịnh, một thiếu niên tên là Hàn Thiên Diệp vì báo thù cho vi phụ mà lẻ loi một mình đi lên Quang Minh Đỉnh, khiêu chiếu với giáo chủ Dương Đỉnh Thiên và đề nghị quyết đấu tại Bích Thủy Hàn.
Nhưng Dương Đỉnh Thiên không biết bơi, trong lúc hai bên giằng co thì Đại Khỉ Ti bước ra khỏi đám đông, nói dối là nữ nhi của giáo chủ, thế Dương Đỉnh Thiên tiếp trận quyết đấu dưới nước này.
Theo cách nhìn của Hứa Trăn, thì đây là một phân cảnh khó.
Có quá nhiều người tham gia, tất cả nhân vật cấp cao của Minh Giáo đều có mặt, mâu thuẫn vừa kịch liệt vừa phức tạp.
Cảnh nổi bật là cảnh nhân vật vô danh tiểu tốt Hàn Thiên Diệp lẻ loi đối mặt với quần hùng Minh Giáo, thông báo thiên hạ hắn ta khiêu chiến với cao thủ hàng đầu. Khí chất diễn viên nếu không đủ thì không những không diễn ra được dáng vẻ gan dạ sáng suốt, ngược lại còn khiến câu chuyện này trở nên buồn cười
Hứa Trăn cảm thấy, nếu như mình là nhà làm phim, thì hắn nhất định sẽ tìm một diễn viên khách mời có diễn xuất tốt đóng vai Hàn Thiên Diệp, ví dụ như Tống Úc sư huynh.
Nhưng mà hiện thực: Người đóng vai Hàn Thiên Diệp lại là một diễn viên ngoại quốc…
Hứa Trăn không thể hiểu đối phương đang nói cái gì, có vẻ như y là người Hàn Quốc.
Không nghe hiểu lời thoại thì cũng thôi đi, nhưng diện mạo của y hoàn toàn trái ngược với hình ảnh của một thiếu hiệp, bây giờ chỉ có diễn xuất mới là thứ đáng để quan tâm.
Biểu cảm cường điệu, giọng nói lúc hoảng hốt, lúc rống to, thật sự khiến Hứa Trăn ăn dưa thôi cũng không thấy thoải mái.
Đạo diễn hiển nhiên rất bất mãn đối với biểu hiện của đối phương và đây đã lần NG thứ sáu thứ bảy của y.
Bạn cần đăng nhập để bình luận