Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 1017: Đây là phú ông hàng tỷ? 2

Trong khi Từ Hãn đang lật qua kịch bản, Trang Văn Huy lấy điện thoại di động của mình ra và bí mật tìm kiếm thông tin về Hứa Trăn trên Internet.
Đương nhiên Trang Văn Huy đã nghe nói danh tiếng vang dội của người trẻ tuổi này trong hai năm gần đây.
Nghe nói đây là một thanh niên rất nổi tiếng, hai năm nay mới gia nhập giới điện ảnh, liên tiếp mấy bộ phim đều đạt được thành tích tốt, nhận được rất nhiều lời khen ngợi.
Trước đây Trang Văn Huy đến gặp Từ Hãn, nghe nói có bộ phim mới của công ty bọn họ do Hứa Trăn đóng vai chính, cũng vì tò mò nên ông ấy đã đến phim trường nhìn Hứa Trăn một chút.
Buổi sáng quay phim cũng không có gì trọng đại, Trang Văn Huy xem hồi lâu cũng không nhìn ra cái gì, chỉ cảm thấy hình tượng của người thanh niên này thật sự không tồi, là một gương mặt điện ảnh rất điển hình, khó trách hắn đã trở nên phổ biến.
Thế nhưng vạn lần không nghĩ đến anh bạn nhỏ này tuổi còn trẻ lại là một vị "đại lão" trong ngành.
"Lão đại, chuyện của Hứa Trăn ngài giao cho tôi đi hỏi..."
Một lúc sau, trợ lý của Trang Văn Huy gửi cho ông ấy một tin nhắn, viết: "Năm ngoái Hứa Trăn có hai bộ phim được lên sóng, một bộ là phim tình tiết vở kịch 'Tú Xuân Đao' và một bộ còn lại là phim phúc lợi công cộng 'Thất Cô'."
"Chi phí sản xuất của kịch nói 'Tú Xuân Đao' là khoảng 6500 vạn, doanh thu phòng vé cuối cùng là 2.5 triệu; chi phí của 'Thất Cô' là 4500 vạn và doanh thu phòng vé là 3.6 triệu."
"Chúng đều là những bộ phim đứng đầu cùng thể loại."
Sau khi Trang Văn Huy nghe xong những lời này, ông ấy hơi cau mày, truy hỏi: "Tôi thấy có đơn vị liên quan công bố thu nhập hàng năm của nghệ sĩ nói rằng thu nhập ròng năm ngoái của Hứa Trăn là hơn 300 triệu nhân dân tệ. Chỉ riêng hai bộ phim này thì không thể đạt được?"
Một lúc sau, người trợ lý mới trả lời: "Không chỉ có thu nhập của hai bộ phim này, mà cậu ấy còn là cổ đông lớn thứ hai của Công ty Trách nhiệm Hữu hạn Truyền hình và Điện ảnh Lang Gia Các, chiếm 33% cổ phần, thu nhập của công ty mới là phần chính."
"Chắc ngài đã nghe nói qua? 'Lang Gia Bảng' chính là sản phẩm của công ty này, đã phát sóng trên truyền hình vệ tinh được 15 vòng, và bản quyền ở nước ngoài đã được bán 6 lần, người ta ước tính một cách dè dặt rằng sẽ có lãi ròng ít nhất 300 triệu nhân dân tệ;"
"Công ty của họ cũng sản xuất một bộ phim online kinh phí nhỏ, tên là "Nụ hôn định tình", thu nhập tích lũy cho đến nay đã vượt quá 200 triệu nhân dân tệ;"
"Năm ngoái công ty bọn họ còn sản xuất một bộ phim truyền hình 'Nhân Y', chi phí 5000 vạn. Bản quyền phát sóng đợt đầu tiên bán được 8000 vạn, hiện tại đã phát sóng đến đợt thứ ba;"
"..."
Người trợ lý đã đếm các khoản đầu tư, công việc, lợi ích, v…v… của Công ty Trách nhiệm Hữu hạn Truyền hình và Điện ảnh Lang Gia Các, nói rằng đầu năm còn có tư bản muốn ra giá 500 triệu nhân dân tệ để mua 10 % cổ phần trong công ty của họ, nhưng bên phía Lang Gia Các không muốn bán nên cuối cùng cuộc thương lượng đã thất bại.
Tính theo tỷ lệ này, đây là một công ty điện ảnh và truyền hình quy mô vừa, giá trị thị trường là 5 tỷ, đang trên đà phát triển, điều kiện hoạt động cực kỳ tốt, thuộc một loại tư bản chất lượng cao điển hình.
Trang Văn Huy nghe thấy vậy cũng sửng sốt.
... Hơn 300 triệu, hình như còn thiếu?
Mẹ nó đây chính là một ông lớn trị giá gần 2 tỷ!
Lúc này Trang Văn Huy đang ăn cơm trong xe bảo mẫu bên cạnh studio, nhìn thấy điều này, ông ấy vô thức vén rèm xe lên và lặng lẽ nhìn ra ngoài cửa sổ.
Chỉ thấy lúc này Hứa - tỷ phú - Trăn, người có giá trị hàng tỷ, đang ngồi trên xe lăn, trên tay cầm hộp cơm nhựa, vẻ mặt có chút đau buồn đang dùng đũa gẩy lá rau trong hộp cơm, miếng được miếng không mà đưa lên miệng.
Từ Hạo Vũ con trai của Từ Hãn ngồi bên cạnh hắn và vui vẻ nói với một diễn viên khác bên cạnh: "Món sườn lợn hầm hôm nay quá tuyệt!"
"Tất cả đều là hàng tốt nhất, hơn nữa khi hầm phải giữ độ lửa vừa phải, rồi hầm đến khi thịt tuột hết khỏi xương, nhưng chất lượng thịt không khô..."
Đôi đũa mà Hứa Trăn đang gắp đậu phụ rõ ràng dừng lại một chút, đồng thời nuốt một ngụm nước bọt.
Trên xe bảo mẫu, Trang Văn Huy đang nhìn lén lại yên lặng kéo rèm xuống.
Quên đi, ăn cơm trước, ăn cơm trước.
...
Chiều nay, Hứa Trăn tiếp tục quay phim trong đoàn làm phim "Anh em một thời với tôi", chỉ nhắm mắt làm ngơ trước những chỉ trỏ và vây xem bên ngoài.
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ quay buổi chiều, vốn vẫn còn cảnh quay ban đêm, nhưng Từ Hãn lại tuyên bố tạm thời điều chỉnh kế hoạch, đồng thời để đoàn làm phim kết thúc công việc trước.
Ông trực tiếp sắp xếp trợ lý của mình đưa Hứa Trăn rời khỏi phim trường, bày tỏ rằng có một người bạn muốn mời hắn đi ăn bữa cơm.
Hứa Trăn vẫn đang mặc chiếc áo sơ mi trắng ngắn tay của Thẩm Thế Hà và chiếc quần thường dùng để quay phim, nhìn qua cả người hắn lộ ra vẻ cùng cực nghèo hèn.
Vốn Từ Hãn định nói có nên đưa hắn về khách sạn thay quần áo trên người cho tươm tất hay không, nhưng sau khi nghĩ lại, ông quyết định thôi.
Để Tiểu Hứa giữ nguyên "Cảm giác cùng cực nghèo hèn" như vậy rất tốt.
Tránh cho tên Trang Văn Huy kia nhìn thấy người giàu lại dùng công phu sư tử ngoạm làm loạn đòi tiền.
Phát sinh từ suy nghĩ lo lắng này, Từ Hãn dứt khoát không nói cho Hứa Trăn biết người mời khách là ai, ông chỉ nói rằng đó là người bạn trong giới quen biết mình mà Hứa Trăn không biết, hiếm khi đến được Lộ đảo nên muốn dùng một bữa cơm cùng hắn.
Đây là lý do rất hợp tình hợp lý mà Hứa Trăn lại thường xuyên gặp phải.
Những người trong giới không quen biết nhau được người trung gian giới thiệu đi ăn và làm quen là chuyện bình thường.
Từ Hãn cũng nói chỉ ăn một "bữa cơm bình thường", buổi tối còn phải trở về nghỉ ngơi, ngày hôm sau còn phải quay phim mà khi kết thúc công việc ở phim trường đã hơn 7 giờ, cho nên lúc này Hứa Trăn cũng không có nhận ra việc thay quần áo.
Một ngày nay hắn đã mệt đến muốn chết rồi, trên đường đến khách sạn, hắn thậm chí còn nhắm mắt dưỡng thần một lúc trong chiếc xe mà Từ Hãn đã phái đến đón hắn.
Kết quả lại vạn lần cũng không nghĩ đến.
Cái gọi là "bữa cơm bình thường" của đối phương lại được đặt tại một khách sạn năm sao ở trung tâm thành phố Lộ đảo.
Dưới sự hướng dẫn của trợ lý Từ Hãn Hứa Trăn bước vào cửa, nhìn xung quanh, đại sảnh tầng cao, đèn pha lê sáng choang và các đồ trang trí có giá trị, hắn cảm thấy mình giống như một người nhà quê mới vào thành phố.
Chú Từ... Cái này cũng hố quá rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận