Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Chương 844: Đổng Lão Gia Tử! !

Buổi chiều hai giờ rưỡi, Hứa Trăn đã đổi vé xem phim bằng thư mời và định xem phiên bản “Trí Thủ Uy Hổ Sơn” đã được khôi phục độ nét cao.
Bởi vì chịu sự ảnh hưởng của sư phụ Liễu Nhiên hòa thượng, mà lúc còn nhỏ Hứa Trăn đã xem qua bộ phim điện ảnh này, mà còn xướng đoạn kinh kịch thì đã nghe không biết bao nhiêu lần trong máy ghi âm.
Nhưng điều đó không thể ngăn căn hắn đi xem một lần nữa.
Cái gọi là kinh điển, chính là mỗi lần xem lại có cảm giác mới, càng phẩm càng có hương vị.
Sau khi tiến vào phòng chiếu phim, Hứa Trăn cúi đầu, kéo khẩu trang lên và tìm chỗ ngồi dựa trên thứ tự dãy được dán ở mép đầu hàng ghế.
Nhà hát này mới được xây dựng cho Giải thưởng Kim Kê năm nay và đây là lần đầu tiên công chiếu loại triển lãm này cho công chúng.
Khán phòng mới được xây dựng có thiết kế mạnh mẽ và những chiếc ghế bọc da màu xám đậm trông khá có khuynh hướng cảm xúc.
Tuy nhiên, điều khiến Hứa Trăn có chút thất vọng chính là, người đến xem phim điện ảnh này lại không nhiều.
Không gian bên trong rạp không lớn lắm, người ngồi thưa thớt, phần lớn ghế trống, rất khác với tình cảnh của những bộ phim nổi tiếng kia.
Hơn nữa nhìn thoáng qua, trong sảnh phần lớn đều là lão giả tóc hoa râm, còn có một số khách nước ngoài.
Khi Hứa Trăn đi ngang qua hàng ghế thứ tư và thứ năm, hắn vô tình liếc nhìn một nhóm khán giả lớn tuổi đang ngồi ở đây.
Nhưng khi vừa nhìn thấy thì hắn liền theo bản năng dừng bước.
—— chỉ thấy, ở giữa hàng thứ tư, một vị lão nhân mặt tròn, thân hình hơi lùn đang ngồi ở đó.
Vị lão gia này khoản chừng 80 tuổi, tóc bạc thưa thớt trên đỉnh đầu, mang theo kính gọng vàng, khuôn mặt tuy già nua nhưng nét mặt hồng hào, đầy sức sống.
Hứa Trăn sửng người.
Vị này, là……? !
Đúng lúc này, các vị lão nhân ở xung quanh cũng chủ ý đến người thanh niên đang đứng này.
Hứa Trăn và vị lão nhân kia bốn mắt nhìn nhau, ai ai cũng nheo mắt.
“Xin chào, mạo muội quấy rầy một chút……”
Hắn cúi người xuống, nhỏ giọng nói: “Xin hỏi, ngài là Đồng lão sư sao?”
Lão nhân mặt tròn nghe được lời này thì mỉm cười gật đầu một cái.
Ngay lập tức, hai mắt của Hứa Trăn liền tỏa sáng.
Thật là!
——Diễn viên đóng vai Dương Tử Dung trong “Trí Thủ Uy Hổ Sơn”, Đồng Tương Linh, Đồng lão gia tử!
Ông ấy đặc biệt đến đây để xem bản đã được phục hồi sao?
Nhìn thấy vị nghệ sĩ mà mình chỉ mới thấy trên băng ghi hình khi còn nhỏ, hiện tại lại xuất hiện ngay trước mắt, Hứa Trăn kích động đến không được.
Hắn vội vàng lấy ra một cuốn sổ nhỏ trong túi, cung cung kính kính muốn xin chữ ký của lão gia tử.
Lão gia tử nhoẻn miệng cười, tiếp nhận cuốn sổ, ký tên: “Tuổi còn trẻ như vậy, nhưng lại yêu thích “Trí Thủ Uy Hổ Sơn” ?”
Trong mặt Hứa Trăn hiện lên vẻ hưng phấn, gật đầu nói: “Yêu thích, từ nhỏ đã xem, vô cùng thích.”
Một lát sau, lão gia tử ký tên xong, lại trả cuốn sổ lại cho hắn.
Hứa Trăn không dám quấy rầy ông, sau khi cười nói lời cảm tạ thì liền ôm cuốn sổ cáo từ rời đi.
—— Thật vinh hạnh!
Thế mà có thể cùng “Dương Tử Dung” cùng nhau xem “Trí Thủ Uy Hổ Sơn” !
Cũng may đến sớm một ngày, nếu không làm sao bắt được cơ hội ngàn năm có một này?
Nghĩ như vậy, Hứa Trăn nhếch miệng cười, dùng di động chụp lại chữ ký, sau đó gửi cho Liễu Nhiên hòa thượng.
“Ong ong!”
Một lát sau, điện thoại hơi rung lên.
Hứa Trăn click mở thì thấy sư phụ gửi tin hồi đáp: “Đồng thí chủ có khỏe không?”
Hắn quay đầu nhìn bộ dáng lão gia tử đang cười đùa vui vẻ với các bằng hữu xung quanh, vội gõ chữ trả lời: “Khỏe mạnh, tinh thần cũng rất tốt.”
Sư phụ nhanh chóng gửi tin nhắn lại: “Thiện tai, nhớ niêm phong cẩn thận, sau đó gửi về cho sư phụ.”
Hứa Trăn: “……”
Yên tâm đi, niêm phong, phòng va chạm, bảo hiểm, khẳng định đều đầy đủ cho ngài.
……
Chỉ chốc lát sau, Hứa Trăn tìm thấy chỗ ngồi của mình ở hàng cuối cùng của khán phòng.
Thấy hắn ngồi xuống, vài người bạn quốc tế với mái tóc nâu, đôi đồng tử nâu và hốc mắt sâu cách đó không xa quay đầu lại, mỉm cười gật đầu với hắn rồi thuần thục nói "Xin chào".
Hứa Trăn lễ phép đáp lại.
Nghĩ lại thì, những người này có lẽ là đoàn phim đến tham gia triển lãm ảnh điện ảnh Kim Kê đúng không?
Bất quá thật đáng tiếc, Hứa Trăn không xem nhiều phim điện ảnh nước ngoài, cũng không biết nhiều về đội ngũ đằng sau hậu trường, do đó hắn không thể biết bọn họ là ai.
Còn vài phút nữa mới bắt đầu chiếu phim, những người này hiện tại đang lật xem sách tuyên truyền của triển lãm ảnh điện ảnh.
Sách tuyên truyền bằng năm thứ tiếng này giới thiệu sơ lược về bối cảnh câu chuyện, nội dung chính và hình thức nghệ thuật của "Trí Thủ Uy Hổ Sơn", thuận tiện cho người hâm mộ điện ảnh và bạn bè khắp nơi đến xem phim.
Hứa Trăn rảnh rỗi không có việc gì, đơn giản cũng cúi đầu xem nội dung bên trong sách tuyên truyền.
“A…Hứa, cái kia, Cố Thanh Minh?”
Nghe được tiếng gọi, hắn có chút kinh ngạc mà ngẩng đầu lên.
Chỉ thấy, một người trẻ tuổi mày rậm mắt to đang nghiêng người trên chiếc ghế da, nhướng mày nhìn chính mình.
——Hóa ra là Lâm Hiểu Ba, diễn viên của đoàn phim “Triệu Long Truyền Kỳ”.
Bởi vì hai nhà đoàn phim này đều đóng đô ở Hoành Châu, lại từng có không ít giao lưu, gần đây Hứa Trăn còn gặp Lâm Hiểu Ba rất nhiều lần, quan hệ cũng tính quen thuộc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận